Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Thursday, 30 June 2011

Cách thành phố Buôn Ma Thuột khoảng 50 km về phía Tây-Bắc có một địa danh khá nổi tiếng của Việt Nam: Buôn Đôn là cách gọi của người Êđê và Mnông, còn người Lào thì gọi là Bản Đôn (sắc dân chiếm đa số ở đây khi còn sơ khai) có nghĩa là "Làng Đảo" nghĩa là một ngôi làng được xây dựng trên một ốc đảo của sông Sêrepôk. Đây từng là một trong những điểm giao thương quan trọng của 3 nước Đông Dương.

Lên Ban Mê đi bụi Buôn Đôn
Buôn Đôn thuộc xã Krông Ana, huyện Buôn Đôn (Đăk Lăk), trước đây đã từng là thủ phủ của tỉnh Đắk Lắk, sau này để tiện cho việc phát triển kinh tế xã hội và chiếm giữ một vị trí an ninh quốc phòng chiến lược, người Pháp đã cho dời cơ quan hành chính về Buôn Ma Thuột.
Các đặc trưng tiêu biểu của Buôn Đôn:
.
Sông Serepok

Serepôk (hay Srêpôk), tên gọi trong tiếng Campuchia là Tongle Xrepok, là dòng sông lớn nhất trong hệ thống sông ngòi ở Đắk Lắk dài 406 km . Đây là một chi lưu quan trọng của sông Mê kông. Đoạn chảy trên địa phận Đăk Lăk còn được gọi là sông Đăk Krông.

Cuối thế kỷ 19, khi đường bộ còn chưa phát triển, sông Serepôk là một trong những đường giao thương quan trọng trong vùng. Người Lào và Cao Miên thường đi thuyền ngược dòng sông để đến buôn bán, trao đổi hàng hóa với vùng cao nguyên Đắk Lắk của Việt Nam. Bản Đôn ngay từ ngày ấy đã trở thành một thương cảng sầm uất; nơi đây lúc ấy có thể ví như Hội An của Đà Nẵng hay Phố Hiến - Hưng Yên.

Cầu treo

Cầu treo buôn Đôn là một cây cầu treo thô sơ bằng vật liệu tre nứa để phục vụ nhu cầu du lịch và cũng là tên một địa danh du lịch nổi tiếng của Bản Đôn.

Đây là một cây cầu du lịch được làm bằng vật liệu tre, nứa, song, mây có gia cố thêm cáp sắt. Cầu được bắc trên một cây gừa cổ thụ khổng lồ hàng trăm năm tuổi, mọc ven bờ sông Serepôk đoạn chảy qua Bản Đôn và trùm qua một đảo nhỏ giữa dòng Serepôk. Tán cây bao trùm một diện tích tới trên một ha đất với nhiều gốc do các đoạn rễ phụ tạo thành nên trông rất lạ mắt. Cây cầu dài chừng 1 km, với nhiều phân đoạn gắn kết hài hòa với một hệ thống sàn nghỉ, nhà hàng gia công bằng gỗ cũng hoàn toàn nằn trên cây. Khi đến đây, khách tham quan có thể đi trên cầu để hưởng cái cảm giác lắc lư theo nhịp chân hoặc nghỉ trên các sàn gỗ lơ lửng trên cây giữa dòng sông.

Nhà sàn cổ

Nhà sàn này được làm theo kiến trúc nhà sàn của dân tộc Lào, là nhà của Khun Yu Nốb. là nhà của một thợ săn voi nổi tiếng ở bản Đôn và được mệnh danh là vua voi. Nhà đã có đến trên 115 năm tuổi; được làm hoàn toàn bằng các lọai gỗ tốt của rừng già Buôn Đôn như Hương, Căm Xe, Cà Chít...

Trong nhà hiện trưng bày nhiều kỉ vật về cuộc đời và dụng cụ săn bắt voi của vua Voi Bản Đôn và những người kế tục

Trong lịch sử Buôn Đôn có những con voi vô cùng quý hiếm. Đó là 3 con Bạch Tượng, một cống nạp cho vua Thái Lan (cuối thế kỷ XVIII), một dành tặng vua Bảo Đại và một được Ngô Đình Diệm, Tổng thống chế độ Việt Nam Cộng Hoà thu nhận.

Rượu A Ma Công

Được ngâm từ thang thuốc gồm độc nhất lá và thân, rễ cây Trơng, một loài cây mọc trong rừng già Buôn Đôn. Do nó có một công dụng rất hiệu qủa cho qúy ông và được báo chí nhắc đến rất nhiều nên được nhiều người biết đến tìm mua như một đặc sản, một món quà quý mang đậm chất Bản Đôn.

Rượu lấy theo tên A Ma Công là một huyền thoại sống của vùng Bản Đôn, đến năm 2007 ông khoảng 90 tuổi vẫn đang còn khỏe mạnh. Ông là cháu 3 đời của vua voi Khun Yu Nốb, bản thân ông cũng là một Gru kỳ cựu, trong đời đã săn được trên 100 con voi.

Người Bản Đôn nói rằng với bài thuốc của mình năm 75 tuổi A Ma Công vẫn rất cường tráng còn lấy thêm người vợ thứ tư và đã sinh thêm được một người con trai.

Gà nướng Bản Đôn

Gà nướng Bản Đôn là một món đặc sản không thể không thưởng thức khi các bạn đến với Bản Đôn. Là loại “gà đồng bào” nuôi thả trong vườn được nướng tay và không ướp bất cứ một gia vị gì, khi ăn chấm với muối sả và ớt cùng với cơm Lam.
Thơm nhất là con, ngon nhất là cơm

Nhiều người cho rằng, đến ĐăkLăk mà chưa đến Buôn Đôn thì coi như chưa lên ĐăkLăk; như vậy có thể nói Buôn Đôn có một vị trí rất quan trọng trong các danh lam, thắng cảnh của vùng Tây Nguyên trù phú này.

Du lịch, GO! - Theo Lenduong
Nhắc đến Xuyên Mộc - Bình Châu (tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu), ít ai nghĩ đến biển mà thường nghĩ đến rừng, đến suối nước nóng. Một buổi chiều tà, có dịp đi dọc bãi Hồng Hà của vùng biển này, tôi có thêm một ấn tượng dễ thương về Xuyên Mộc - Bình Châu!
Bãi Hồng Hà nằm ngay ngã ba đường về thị trấn Long Hải, cách khu du lịch Lộc An hơn 6km. Còn rất hoang sơ, vắng vẻ, bãi Hồng Hà với khu du lịch đầy đủ tiện nghi là một chọn lựa tuyệt vời cho những ngày nghỉ cuối tuần thanh bình của bạn.

Khu du lịch Hồng Hà được xây như một khu nghỉ dưỡng với khách sạn, nhà mát hóng gió biển, hồ bơi, nhà ăn, bãi tắm… Giá phòng ở đây khá mềm, chỉ 250.000đ/ phòng đơn, 350.000đ/ phòng đôi, giá bungalow chỉ 700.000đ/ đêm. Trường hợp bạn muốn ở phòng tập thể 12 người hay muốn căng lều bên bờ biển để ngắm trăng sao, vui lửa trại thì giá còn “vừa túi tiền" hơn nữa.

Nhà bếp của khu du lịch Hồng Hà được du khách chấm điểm cao bởi thực đơn phong phú và nấu khá ngon, giá cũng mềm: ăn trưa, ăn tối chỉ khoảng 50.000đ/ thực khách với đủ ba món chiên, mặn, canh, xào. "Phòng ăn" của Hồng Hà là những căn nhà sàn tròn nằm sát bờ biển. Thật thú vị khi bạn có thể vừa ăn uống, chuyện trò, vừa ngắm những con thuyền lênh đênh trên sóng nước. Ban đêm, những căn nhà tròn này trở thành điểm sinh hoạt vui chơi cho khách du lịch.

Buổi sáng ở Hồng Hà, bạn hãy dậy thật sớm. Vừa được ngắm biển, ngắm trời đang bình minh, bạn vừa có thể đón những chiếc thuyền thúng đầy ắp cá tôm tươi rói trở về từ biển. Nếu thích, bạn có thể mua hải sản với giá rất mềm, nhờ nhà bếp chế biến tùy thích!

Một trong những cái thú đặc biệt của du khách đến với Hồng Hà là đi bắt chang chang (một loài nghêu nhỏ như ngón tay cái). Không hiểu sao chang chang ở vùng biển này lại nhiều thế. Theo hướng dẫn của những người dân địa phương, chúng tôi cũng rủ nhau bắt chang chang, rồi ngâm nước biển cho chúng nhả cát ra. Thịt chang chang xào với chút hành cần là một món “đưa cay” cũng thú vị, ngọt như thịt nghêu nhưng hương vị thì thơm hơn hẳn! Sẽ càng vui hơn nếu bạn “gặp may” mò trúng ổ sò lông, ốc mỡ… Có du khách trong một buổi chiều, bắt được hơn 100 con ốc mỡ, đủ để làm một buổi tiệc “tưng bừng”!

Chiều trên bãi Hồng Hà, bị cuốn vào cuộc vui bắt ốc, tìm chang chang, chợt ngẩng lên thấy ráng chiều ửng đỏ đủng đỉnh hòa vào mặt biển mênh mông, bỗng thấy sao mình thảnh thơi và thong dong lạ. Cái cảm giác được làm một con người tự do giữa trời, giữa biển sao mà sung sướng tuyệt vời!

Du lịch, GO! - Theo PNO
Rời đồi cát vẫn còn cháy bỏng trong ánh nắng xế tà, bọn mình  chạy ngang qua chiếc xe chở khách du lịch đậu phía ngoài. Trên đó không còn ai vì nóng, mọi người ngồi túm tụm bên hàng hiên căn nhà bên cạnh đường, tay cầm nón phe phẩy.

Về nhưng dự định trong đầu: có lẽ sẽ trở lại đồi cát vào sáng mai, lúc trời còn mát. Thật ra nếu khách sạn mình ở có wifi thì chắc chắn là sau khi nghiên cứu lại bản đồ vệ tinh thì việc trở lại là hẳn nhiên do chỉ một hai đường vô mà thăm được đến mấy đồi cát, trắng lẫn đỏ. Rất tiếc vì no wifi nên hôm sau buông xuôi do thời gian dành cho các nơi khác...
Dù sao bọn mình cũng đã trái qua và nhờ vậy tường tận rõ hơn đường đi nước bước, có lẽ phần nào giúp ich cho những bạn sau này muốn đến các động cát, đồi cát tại Ninh Thuận. Một điều khác mình xin nhắc lại là những đồi cát nơi đây hoang sơ thật nhưng quy mô thì không thể bằng đồi cát Trinh Nữ hay Mũi Né đâu nhé.
.
< Chạm trán với "sư đoàn bò".
Về thì còn sớm chán nên bọn mình ghé xuống chổ này thưởng thức đặc sản Ninh Thuận: Tới đây mà không ăn thịt dê thì cũng xem như chưa biết Phan Rang đầy đủ.

Đa phần dân sành ăn dê cả nước bỏ phiếu bình chọn cho dê Phan Rang, Ninh Thuận là ngon nhất. Dê vốn ăn tạp, thích ăn rong nên vô tình tích lũy những dược tính quý từ thảo mộc. Dê Phan Rang vẫn còn là dê nhà nghèo, thường ngày được người chăn lùa chúng lên núi hoặc đến những bãi xương rồng tự tìm cái ăn.
< Món dê né.

Dê Phan Rang nổi tiếng là thơm mềm ngọt mà không nơi nào trong cả nước có thể so sánh được. Do dê  được nuôi theo cách truyền thống là chăn thả, đem đến cho người dùng một hương vị rất ngon. Có điều buồn cười là ngay ngày hôm sau: bọn mình tá hỏa khi được chiêm ngưỡng thức ăn của dê bên... bờ đê. À, thôi sẽ kể sau nhé.
< Thẩy xu: giá không mềm như thịt dê, he he...
Hai lon bia khiến người sần sần, bọn mình chạy ra đoạn bờ đê sông Dinh (có người gọi là sông Cái) - Đường bờ đê này có tên là Dã Tượng nhưng hỏi người địa phương thì người ta không biết, chỉ biết đường... bờ đê.
< Kẻ lãng du.
< Chiều tà, hoàng hôn xuống nhanh lắm.
< Và tấm ảnh cuối của một ngày - xem như bọn mình đã tiêu pha hết ngày thứ 4 của chuyến đi, nhanh thật!
< Đây là hình ảnh buổi bình minh sáng hôm sau, pà xã chụp trong buổi sớm đi bộ thể dục.
< Các trẻ em địa phương cũng thích tắm sớm.
< Lấy xe đi ăn sáng, tiện thể Pà xã chụp  Phật Bà trên núi.
< Lúc vòng ngược về, mình thấy bà đã hiển linh.
Đây là đường Trường Chinh.
Lúc này quên bén chuyện đồi cát, chắc do no lòng nên no cả cảnh?
Vậy là tụi này hướng về Khánh Hải, qua cầu Tri Thủy...
Đây chính là con đường theo ven biển dẫn đến Nhơn Hải, Thái An và quanh co đèo dốc tới tận con vịnh nhỏ nổi tiếng đẹp là Vĩnh Hy.
Vĩnh Hy thì bọn mình đã đi trong chuyến "Sáu ngày đêm dzọc nát Bình Tiên, Bình Lập"...
... Lúc đó thì con đường nối Vĩnh Hy - Bình Tiên vẫn thi công nhưng chưa đi được...
Bây giờ thì đoạn Bình Tiên - Vĩnh Hy có thể chạy bằng xe gắn máy được rồi nhưng hoàn chỉnh phải chờ vài năm nữa.

Một đỗi xa rồi bọn mình quay lại, Vĩnh Hy đường đẹp nhưng mới đi chưa lâu mà...
< Vào cảng cá bên sông, sông này thông vô Đầm Nại, cầu Tri Thủy cũng vắt ngang sông này - Cảng nằm gần cửa biển.
< Chạy luông vào các ngóc ngách gần đó...
... với ý định ra bờ kè cửa biển, nghe nói đẹp lắm.
Bí đường vì các hẻm nhỏ nên phải quay ra. Có lẽ nếu vứt xe ở nhà thì có thể ra tít bờ kè ngoài cửa biển được rồi.

Phượt sồn vậy đó: mấy hôm đầu còn xông xáo nhiều, ít bữa sau thì sức tàn lực kiệt, toàn là "đứt ngang xương"!

Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 (cuối)

Điền Gia Dũng - Blog Du lịch, GO!

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống