Ở vài trăm mét cuối cùng thì bọn mình đã nghe thấy tiếng thác đổ ầm ầm. Mỏi nhừ từng bước chân nhưng trong lòng đầy một sự phấn khích... rồi cuối cùng cũng thấy: Thác nước đây rồi!
Đây chính là thác Đakala tức là thác Triệu Hải, phiên âm từ tiếng của người dân tộc là Đạ K’Lả . Thác có độ cao 70m nếu tính từ đỉnh, cấp dưới thấp nhất là 50m. Nếu có sức leo lên phía trên sẽ gặp thêm 6 thác giật cấp khác nữa ở triền núi. Do thác cao và lưu lượng nước lớn nên đứng xa hằng chục km: nếu đúng vị trí quang đãng sẽ vẫn nhìn thấy dòng thác hùng vĩ này.
Phía trên thác là khu rừng rậm với những hồ nước nước sâu trong vắt đầy thơ mộng và chính lượng nước này giúp giòng thác vẫn chảy cả trong mùa khô.
.
< Thác Đa Kala tức là thác Triệu Hải.
Chân thác là nhiều tảng đá lớn nhỏ trong một vùng lỏm sâu hình bầu dục khá rộng, nước từ trên đổ xuống tung tóe thành những đám bụi nước li ti như một màn sương mờ. Và một dòng suối bắt nguồn từ đây chảy quanh co len lỏi qua những vạt rừng thưa kéo dài tận ngoài kia, nơi bọn mình đã vượt các suối vào đây.
Mùa này mưa nhiều nên nước mang một màu vàng cam do mang theo lượng phù sa từ thượng nguồn, còn trong mùa khô, nước sẽ trong vắt và mát lạnh. Mình cam đoan một điều là nếu không có tiếng thác đổ thì tại đây không còn bất kỳ một âm thanh nào khác ngoài tiếng chim thú rừng.
< Hai chái lợp tôn phía ngoài, cạnh suối.
Cách chân thác vài chục mét, trên một trảng cỏ rộng có hai chái nhà tôn lớn, không vách, bỏ không. Mình cho rằng đây là dấu tích đầu tiên còn sót lại của dự án "Khu du lịch sinh thái thác Đa Kala" mà UBND tỉnh Lâm Đồng đã cấp cho CTy TNHH Lâm Thành ngày 14 tháng 8 năm 2008 - Quy hoạch chi tiết đến năm 2015... nhưng đến nay, dự án vẫn dậm chân tại chổ!
Liệu đây là việc đáng tiếc hay đáng... mừng?
< Bà xã bây giờ mới tới...
Dự án Khu du lịch sinh thái thác Đa Kala có diện tích sử dụng 159,95 ha - các tuần tự mà người ta sẽ làm trên hồ sơ sẽ là:
- Năm 2008 : Hoàn thành thủ tục đầu tư, tiến hành đền bù giải toả, làm thủ tục thuê đất và chuyển mục đích đất sử dụng, xin phép xây dựng đầu tư hạ tầng kỹ thuật... vốn đầu tư 02 tỷ đồng.
- Năm 2009 : Tiến hành trồng rừng, đầu tư xây dựng hạ tầng, khu văn phòng đón tiếp, khu bungalow, nhà hàng, bar...vốn đầu tư khoảng 05 tỷ đồng.
- Năm 2010: Tiếp tục xây dựng các công trình đã đầu tư, tôn tạo môi trường, cây xanh vườn hoa, hồ cây cảnh,... hoàn thành các hạng mục công trình đưa vào sử dụng với vốn đầu tư khoảng 2,7 tỷ đồng (Bèo nhỉ).
...v.v.
< ... rồi sửng sờ trước sức mạnh của dòng thác.
Mình yêu thiên nhiên và không cực đoan nhưng thật lòng: nếu cứ xây dựng ình xèo như trên bản đồ quy hoạch mà Cty đã dựng và vẽ trên tấm bảng to chà bá ở đường vào thác thì... ôi thôi, còn quái gì là cảnh quan thiên nhiên mà tạo hóa phải mất hàng triệu năm tạo ra?
< Còn mình dần lội đến gần chân thác, thêm tý nữa...
Thôi thì khu du lịch cũng được, nhưng thay vì đường bê tông dẫn vào thì hãy làm lối đi lát đá chen lẫn cây dại. Với lối lên các tầng trên thì Lạy Trời đừng có cái thang máy trông "lòi con mắt" như ở thác ĐamB'ri, cái thang mà bất kỳ du khách hay nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp - nghiệp dư nào khi chụp ảnh thác đều phải... cho nó ra rìa, phải né tránh nó bằng mọi cách! Một thay thế đẹp tuyệt vời là những bậc thang đá vòng vèo to nhỏ chen lẫn cây rừng dẫn dần lên cao, đó mới là sự kết hợp hài hòa với thiên nhiên - Mới là phát triển du lịch bền vững.
< Biết nói sao nhỉ? Mình cũng bị dòng thác hút hồn mất!
Các ảnh trong Du lịch, GO! thường có khổ lớn - bạn nhấn vào ảnh để xem kích thước thật.
Nhưng thôi, nói hoài mất vui trong khi hiện tại: thác Triệu Hải vẫn còn đầy sự hoang dã dành cho những bạn thích khám phá, bạn hãy vào đây và tận hưởng một tuyệt tác giữa núi rừng thiên nhiên.
< Tiếng ì ầm thác đổ, còn mình thật nhỏ nhoi cạnh chân thác, bạn có thấy không?
Mình đi lần này thì như vậy nhưng nếu lần thứ 2 thì mình sẽ chạy xe thẳng vào đó. Căng lều hay trải túi ngủ dưới chái tôn ngoài kia, xe vứt bên cạnh. Cần lương thực hay nước uống thì chạy ra xã, không quá xa.
Một sự tự do hoàn hảo để khám phá, thụ hưởng mà không một ai quấy rầy bạn. Điều đừng quên là sau khi nhổ lều: bạn hãy thu dọn tất cả những gì mình đã đem tới đó - Hãy là những phượt gia hiện đại: đến và đi, thứ để lại chỉ để lại những dấu chân - thứ lấy đi chỉ là những tấm hình...
< Còn dăm mét nữa mới đến dòng nước (bạn thấy mình không?) nhưng cũng đã muốn ướt cả áo khoác ngoài...
< Đỉnh thác, phía trên còn vài tầng nữa.
< Giữa thác..
< ... và chân thác Triệu Hải.
Luyến tiếc hoài không muốn trở ra nhưng cứ nhớ lời mấy cô sơn nữ nên lại lo cho chiếc xa cà tàng ngoài kia (chê là vậy chứ xe của dân ở đây mình thấy còn khủng khiếp hơn nhiều), mất một cái là bò lết thê thảm, hết phượt, hết lang bang... nên đành trở ra.
Lúc ngang qua đám bò thì gặp và bắt chuyện với người đàn ông này: anh người Bắc, vui tính, cởi mở: "Ngày nào tôi cũng đưa một đàn voi vào đây". Giật mình một giây rồi mình hiểu ra đây chính là đàn bò. "Nếu không bận gì thì mời anh chị ở đây chơi... chiều về". Ông cô đơn, do ở đây chỉ làm bạn với bò và rừng thôi mà, có mấy ai vào.
Tán phét một hồi, cuối cùng bọn mình từ giã "người chăn voi" trở ra ngoài.
Lội qua con suối thứ 1, thứ 2 thì đại họa đến! Máy ảnh báo thẻ nhớ đầy dung lượng, hết chụp!
Thôi chết rồi, hồi đi ở thành Tuy Hạ: mình lần mần lẩm cẩm thế nào đo khiến phần chọn khổ ảnh nhảy về M1 tức là khổ lớn 2816x2112 nên cái thẻ 2G đầy nhóc khi mới chụp hơn ngàn tấm. Bình thường trong các chuyến khác mình chọn M3: 1600X1200 là tha hồ chộp trên 3 ngàn ảnh.
Thẻ sơ cua không có do không cần thiết. Ở Sài gòn thì không lo, bước lên chợ là mua tha hồ nếu có tiền còn ở đây coi chừng kiếm mòn gót.
< Vách đá trong thác.
Hạ hồi phân giải vậy, bọn mình lại lết thếch đến con suối thứ 3: nhìn lùm bụi bên kia không thấy xế xiếc gì cả, bớ nàng Win, em đâu rồi? Muốn nhanh tý nhưng suối cuồn cuộn nên vẫn phải từ từ, lúc này thì chẳng còn ai.
< Điền Gia Dũng bé tẻo teo!
Rồi giữa đám cỏ rậm cao phất phơ: nàng Win100 vẫn e ấp nằm trong đó như một cô tiên với đôi cánh thần kỳ vượt mọi nẻo đường xa... Lên đường thôi, về chợ Triệu Hải ăn trưa vậy, sẳn tìm mua cái thẻ.
< Cố gắng lấy hết cảnh, trong đó có mình.
Lưu ý: Nếu bạn còn thời gian, còn sức có thể chạy thẳng thêm khúc nữa để đến các thác khác gần thác Đakala Triệu Hải...
< Bà xã thích thú quá chừng!
Đó là thác 21 (còn gọi là thác Xuân Thủy, thác Dây) cách thác Đakala hơn 1km về phía Đông - Bắc. Đây cũng là thác giật cấp 7 tầng theo chiều đài của suối với tầng cao nhất cao khoảng 30m. Thác có nhiều hồ nước sâu, trong rất thích hợp để tắm. Đường vào thác thuận tiện nhưng chỉ đến được chân thác. Thác nằm giữa 2 khe núi, bao quanh là rừng nguyên sinh, do vậy để lên các tầng cao thì phải leo trèo rất nguy hiểm.
< Mong rằng tương lai nếu có khu du lịch tại đây thì sự hoang dã này vẫn còn nguyên vẹn.
Thác khác nữa tên Xuân Đài cách thác Đakala khoảng 3km về phía Bắc, nằm trên địa bàn xã Đạ Pal. Đây cũng là thác 3 bậc giật cấp, bậc cao nhất cao khoảng 15m. Thác cũng có phong cảnh rất đẹp và nên thơ được bao bọc bởi rừng già nguyên thủy.
< Từ giã nhưng mình mong có dịp vào lần nữa, quy mô hơn...
Ngoài ra còn có các hồ đẹp như hồ Đạ Tẻh là hồ thủy lợi lớn nhất Lâm Đồng với vùng đầu nguồn là khu vực bảo tồn thiên nhiên với hệ sinh thái rừng mưa nhiệt đới nguyên thủy chưa có sự tác động của con người. Nơi đây rất đa dạng với các loài thực vật và động vật, đặc biệt xung quanh hồ có hàng chục thác nước tuyệt đẹp mà người ta cho rằng các thác ở Đà Lạt không thể so bì...
< Về với nàng Win.
... Và Hồ Đạ Hàm cũng là hồ thủy lợi nhưng có đường bao chung quanh, nhiều cây rừng mát mẻ - có thể cắm trại hay dã ngoại...
< Tấm ảnh cuối nhìn về thác trước khi máy chụp ảnh... teo!
Bọn mình chạy về chợ Đạ Tẻh, trước là qua bữa trưa cái đã rồi chuyện thẻ tính sau. ghé quán cơm ngay góc ngoài chợ, bà xã gọi hai dĩa cơn trắng mỗi dĩa 5k, thức ăn chọn thêm các thứ là 30k.
< Quán cơm.
Nhìn hai dĩa cơm trắng đầy mình thấy lạ, xong bữa rồi kêu tính tiền thì 60k! Họ nói nghe mình kêu cơm trắng 15k/dĩa, hóa ra đã gọi phần trước nhưng vẫn bị hố, pó tay! Nhào qua phía sau làm 2 ly chè đá, chỉ 3k/ly lớn ngon tuyệt.
Gần đó có studio chụp ảnh nhưng không bán thẻ nhớ, đi loanh quanh tình cờ gặp tiệm bán ĐTDĐ. Mình nhào vô hỏi rồi chơi luôn cái thẻ 1G (2G máy không nhận), thêm vỏ lớn rồi nhét vô: chộp ngon lành, đỡ khổ - nhiêu đây thừa sức chụp tá lả rồi!
Còn tiếp
Điền Gia Dũng
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần 17 - Phần 18 - Phần 19 - Phần 20
Đây chính là thác Đakala tức là thác Triệu Hải, phiên âm từ tiếng của người dân tộc là Đạ K’Lả . Thác có độ cao 70m nếu tính từ đỉnh, cấp dưới thấp nhất là 50m. Nếu có sức leo lên phía trên sẽ gặp thêm 6 thác giật cấp khác nữa ở triền núi. Do thác cao và lưu lượng nước lớn nên đứng xa hằng chục km: nếu đúng vị trí quang đãng sẽ vẫn nhìn thấy dòng thác hùng vĩ này.
Phía trên thác là khu rừng rậm với những hồ nước nước sâu trong vắt đầy thơ mộng và chính lượng nước này giúp giòng thác vẫn chảy cả trong mùa khô.
.
< Thác Đa Kala tức là thác Triệu Hải.
Chân thác là nhiều tảng đá lớn nhỏ trong một vùng lỏm sâu hình bầu dục khá rộng, nước từ trên đổ xuống tung tóe thành những đám bụi nước li ti như một màn sương mờ. Và một dòng suối bắt nguồn từ đây chảy quanh co len lỏi qua những vạt rừng thưa kéo dài tận ngoài kia, nơi bọn mình đã vượt các suối vào đây.
Mùa này mưa nhiều nên nước mang một màu vàng cam do mang theo lượng phù sa từ thượng nguồn, còn trong mùa khô, nước sẽ trong vắt và mát lạnh. Mình cam đoan một điều là nếu không có tiếng thác đổ thì tại đây không còn bất kỳ một âm thanh nào khác ngoài tiếng chim thú rừng.
< Hai chái lợp tôn phía ngoài, cạnh suối.
Cách chân thác vài chục mét, trên một trảng cỏ rộng có hai chái nhà tôn lớn, không vách, bỏ không. Mình cho rằng đây là dấu tích đầu tiên còn sót lại của dự án "Khu du lịch sinh thái thác Đa Kala" mà UBND tỉnh Lâm Đồng đã cấp cho CTy TNHH Lâm Thành ngày 14 tháng 8 năm 2008 - Quy hoạch chi tiết đến năm 2015... nhưng đến nay, dự án vẫn dậm chân tại chổ!
Liệu đây là việc đáng tiếc hay đáng... mừng?
< Bà xã bây giờ mới tới...
Dự án Khu du lịch sinh thái thác Đa Kala có diện tích sử dụng 159,95 ha - các tuần tự mà người ta sẽ làm trên hồ sơ sẽ là:
- Năm 2008 : Hoàn thành thủ tục đầu tư, tiến hành đền bù giải toả, làm thủ tục thuê đất và chuyển mục đích đất sử dụng, xin phép xây dựng đầu tư hạ tầng kỹ thuật... vốn đầu tư 02 tỷ đồng.
- Năm 2009 : Tiến hành trồng rừng, đầu tư xây dựng hạ tầng, khu văn phòng đón tiếp, khu bungalow, nhà hàng, bar...vốn đầu tư khoảng 05 tỷ đồng.
- Năm 2010: Tiếp tục xây dựng các công trình đã đầu tư, tôn tạo môi trường, cây xanh vườn hoa, hồ cây cảnh,... hoàn thành các hạng mục công trình đưa vào sử dụng với vốn đầu tư khoảng 2,7 tỷ đồng (Bèo nhỉ).
...v.v.
< ... rồi sửng sờ trước sức mạnh của dòng thác.
Mình yêu thiên nhiên và không cực đoan nhưng thật lòng: nếu cứ xây dựng ình xèo như trên bản đồ quy hoạch mà Cty đã dựng và vẽ trên tấm bảng to chà bá ở đường vào thác thì... ôi thôi, còn quái gì là cảnh quan thiên nhiên mà tạo hóa phải mất hàng triệu năm tạo ra?
< Còn mình dần lội đến gần chân thác, thêm tý nữa...
Thôi thì khu du lịch cũng được, nhưng thay vì đường bê tông dẫn vào thì hãy làm lối đi lát đá chen lẫn cây dại. Với lối lên các tầng trên thì Lạy Trời đừng có cái thang máy trông "lòi con mắt" như ở thác ĐamB'ri, cái thang mà bất kỳ du khách hay nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp - nghiệp dư nào khi chụp ảnh thác đều phải... cho nó ra rìa, phải né tránh nó bằng mọi cách! Một thay thế đẹp tuyệt vời là những bậc thang đá vòng vèo to nhỏ chen lẫn cây rừng dẫn dần lên cao, đó mới là sự kết hợp hài hòa với thiên nhiên - Mới là phát triển du lịch bền vững.
< Biết nói sao nhỉ? Mình cũng bị dòng thác hút hồn mất!
Các ảnh trong Du lịch, GO! thường có khổ lớn - bạn nhấn vào ảnh để xem kích thước thật.
Nhưng thôi, nói hoài mất vui trong khi hiện tại: thác Triệu Hải vẫn còn đầy sự hoang dã dành cho những bạn thích khám phá, bạn hãy vào đây và tận hưởng một tuyệt tác giữa núi rừng thiên nhiên.
< Tiếng ì ầm thác đổ, còn mình thật nhỏ nhoi cạnh chân thác, bạn có thấy không?
Mình đi lần này thì như vậy nhưng nếu lần thứ 2 thì mình sẽ chạy xe thẳng vào đó. Căng lều hay trải túi ngủ dưới chái tôn ngoài kia, xe vứt bên cạnh. Cần lương thực hay nước uống thì chạy ra xã, không quá xa.
Một sự tự do hoàn hảo để khám phá, thụ hưởng mà không một ai quấy rầy bạn. Điều đừng quên là sau khi nhổ lều: bạn hãy thu dọn tất cả những gì mình đã đem tới đó - Hãy là những phượt gia hiện đại: đến và đi, thứ để lại chỉ để lại những dấu chân - thứ lấy đi chỉ là những tấm hình...
< Còn dăm mét nữa mới đến dòng nước (bạn thấy mình không?) nhưng cũng đã muốn ướt cả áo khoác ngoài...
< Đỉnh thác, phía trên còn vài tầng nữa.
< Giữa thác..
< ... và chân thác Triệu Hải.
Luyến tiếc hoài không muốn trở ra nhưng cứ nhớ lời mấy cô sơn nữ nên lại lo cho chiếc xa cà tàng ngoài kia (chê là vậy chứ xe của dân ở đây mình thấy còn khủng khiếp hơn nhiều), mất một cái là bò lết thê thảm, hết phượt, hết lang bang... nên đành trở ra.
Lúc ngang qua đám bò thì gặp và bắt chuyện với người đàn ông này: anh người Bắc, vui tính, cởi mở: "Ngày nào tôi cũng đưa một đàn voi vào đây". Giật mình một giây rồi mình hiểu ra đây chính là đàn bò. "Nếu không bận gì thì mời anh chị ở đây chơi... chiều về". Ông cô đơn, do ở đây chỉ làm bạn với bò và rừng thôi mà, có mấy ai vào.
Tán phét một hồi, cuối cùng bọn mình từ giã "người chăn voi" trở ra ngoài.
Lội qua con suối thứ 1, thứ 2 thì đại họa đến! Máy ảnh báo thẻ nhớ đầy dung lượng, hết chụp!
Thôi chết rồi, hồi đi ở thành Tuy Hạ: mình lần mần lẩm cẩm thế nào đo khiến phần chọn khổ ảnh nhảy về M1 tức là khổ lớn 2816x2112 nên cái thẻ 2G đầy nhóc khi mới chụp hơn ngàn tấm. Bình thường trong các chuyến khác mình chọn M3: 1600X1200 là tha hồ chộp trên 3 ngàn ảnh.
Thẻ sơ cua không có do không cần thiết. Ở Sài gòn thì không lo, bước lên chợ là mua tha hồ nếu có tiền còn ở đây coi chừng kiếm mòn gót.
< Vách đá trong thác.
Hạ hồi phân giải vậy, bọn mình lại lết thếch đến con suối thứ 3: nhìn lùm bụi bên kia không thấy xế xiếc gì cả, bớ nàng Win, em đâu rồi? Muốn nhanh tý nhưng suối cuồn cuộn nên vẫn phải từ từ, lúc này thì chẳng còn ai.
< Điền Gia Dũng bé tẻo teo!
Rồi giữa đám cỏ rậm cao phất phơ: nàng Win100 vẫn e ấp nằm trong đó như một cô tiên với đôi cánh thần kỳ vượt mọi nẻo đường xa... Lên đường thôi, về chợ Triệu Hải ăn trưa vậy, sẳn tìm mua cái thẻ.
< Cố gắng lấy hết cảnh, trong đó có mình.
Lưu ý: Nếu bạn còn thời gian, còn sức có thể chạy thẳng thêm khúc nữa để đến các thác khác gần thác Đakala Triệu Hải...
< Bà xã thích thú quá chừng!
Đó là thác 21 (còn gọi là thác Xuân Thủy, thác Dây) cách thác Đakala hơn 1km về phía Đông - Bắc. Đây cũng là thác giật cấp 7 tầng theo chiều đài của suối với tầng cao nhất cao khoảng 30m. Thác có nhiều hồ nước sâu, trong rất thích hợp để tắm. Đường vào thác thuận tiện nhưng chỉ đến được chân thác. Thác nằm giữa 2 khe núi, bao quanh là rừng nguyên sinh, do vậy để lên các tầng cao thì phải leo trèo rất nguy hiểm.
< Mong rằng tương lai nếu có khu du lịch tại đây thì sự hoang dã này vẫn còn nguyên vẹn.
Thác khác nữa tên Xuân Đài cách thác Đakala khoảng 3km về phía Bắc, nằm trên địa bàn xã Đạ Pal. Đây cũng là thác 3 bậc giật cấp, bậc cao nhất cao khoảng 15m. Thác cũng có phong cảnh rất đẹp và nên thơ được bao bọc bởi rừng già nguyên thủy.
< Từ giã nhưng mình mong có dịp vào lần nữa, quy mô hơn...
Ngoài ra còn có các hồ đẹp như hồ Đạ Tẻh là hồ thủy lợi lớn nhất Lâm Đồng với vùng đầu nguồn là khu vực bảo tồn thiên nhiên với hệ sinh thái rừng mưa nhiệt đới nguyên thủy chưa có sự tác động của con người. Nơi đây rất đa dạng với các loài thực vật và động vật, đặc biệt xung quanh hồ có hàng chục thác nước tuyệt đẹp mà người ta cho rằng các thác ở Đà Lạt không thể so bì...
< Về với nàng Win.
... Và Hồ Đạ Hàm cũng là hồ thủy lợi nhưng có đường bao chung quanh, nhiều cây rừng mát mẻ - có thể cắm trại hay dã ngoại...
< Tấm ảnh cuối nhìn về thác trước khi máy chụp ảnh... teo!
Bọn mình chạy về chợ Đạ Tẻh, trước là qua bữa trưa cái đã rồi chuyện thẻ tính sau. ghé quán cơm ngay góc ngoài chợ, bà xã gọi hai dĩa cơn trắng mỗi dĩa 5k, thức ăn chọn thêm các thứ là 30k.
< Quán cơm.
Nhìn hai dĩa cơm trắng đầy mình thấy lạ, xong bữa rồi kêu tính tiền thì 60k! Họ nói nghe mình kêu cơm trắng 15k/dĩa, hóa ra đã gọi phần trước nhưng vẫn bị hố, pó tay! Nhào qua phía sau làm 2 ly chè đá, chỉ 3k/ly lớn ngon tuyệt.
Gần đó có studio chụp ảnh nhưng không bán thẻ nhớ, đi loanh quanh tình cờ gặp tiệm bán ĐTDĐ. Mình nhào vô hỏi rồi chơi luôn cái thẻ 1G (2G máy không nhận), thêm vỏ lớn rồi nhét vô: chộp ngon lành, đỡ khổ - nhiêu đây thừa sức chụp tá lả rồi!
Còn tiếp
Điền Gia Dũng
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần 17 - Phần 18 - Phần 19 - Phần 20