Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Thursday, 8 September 2011

Bản sắc văn hóa Việt vốn thống nhất trong đa dạng với những sắc thái văn hóa các vùng miền. Là một trong 54 dân tộc anh em trên dải đất Việt Nam tươi đẹp, từ lâu người Khmer đã sáng tạo lên một bản sắc văn hóa vô cùng phong phú và đa dạng. Một trong những phong tục, đó là lễ cưới (Pi-pea,).

Theo quan niệm của ngươi Khmer thì lễ cưới phải được tổ chức vào những tháng đủ (30 ngày) thì mới được may mắn và hạnh phúc. Lễ cưới của đôi trẻ người Khmer thường được chọn theo dương lịch và diễn ra với ba nghi lễ: Lễ Sđây Đol Đâng (Lễ nói), Lễ Lơng ma ha (Lễ hỏi), Lễ Pithi A-pe-pì-pe (Lễ cưới).

Lễ Sđây Đol Đâng (Lễ nói) là lễ đầu tiên trong hệ thống các nghi lễ cưới của người Khmer. Trong lễ này, đàng trai chọn Nék Chău Ma Ha (người làm mai) đi cùng đến nhà gái làm lễ nói. Lễ vật gồm: Bánh, trái cây, trầu cau …, mỗi thứ đều là số chẵn.  Bà mối  trong lễ Sđây Đol Đâng phải là người có uy tín, ăn nói hoạt bát, hiểu biết nhiều. Đây là người đã lập gia đình, vợ chồng sống hạnh phúc, đầm ấm, cháu con đầy đủ. Bà mối đến nhà gái dạm hỏi và tìm hiểu ngày tháng năm sinh của cô gái.

< Lễ vật cưới: Bánh, trái cây, trầu cau …, mỗi thứ đều là số chẵn.

Lễ tiếp theo là lễ Lơng ma ha (Lễ hỏi), hai nhà thông báo cho thân nhân và lối xóm biết hai đàng đã chính thức là xui gia. Lễ vật nhà trai đem sang nhà gái gồm: 4 nải chuối, 4 chai rượu, 4 gói trà, 4 gói trầu, 2 đùi heo, 2 con gà, 2 con vịt và một số tiền. Trong lễ này, ngày tháng tổ chức đám cưới cũng được hai họ thống nhất. Thông thường, để làm tốt công việc này bà mối phải đến nhà gái 3 lần. Có những gia đình nhà gái yêu cầu sau khi bà mối đến thì phải có 3 ông mối đến nói chuyện với cha cô gái. Sau khi định rõ ngày lành tháng tốt, ông – bà mối cùng đàng trai đem lễ vật đến cúng tổ tiên nhà gái.

Sau khi định rõ ngày lành tháng tốt, ông – bà mối cùng đàng trai đem lễ vật đến cúng tổ tiên nhà gái. Lễ vật đặt trên các đĩa bạc hoặc trong các thạp gỗ sơn son thếp vàng. Vị a-cha đọc kinh cầu nguyện cho đôi trai gái thành vợ thành chồng cũng như đọc kinh phù hộ cho họ có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Rồi sau đó chọn người ăn nói vui vẻ đến dự lễ ăn hỏi hầu mang đến niềm vui cho hai họ, nhất là cho cô dâu chú rể. Sau lễ hỏi, chú rể tương lai được phép đến nhà cô dâu để hầu hạ cha mẹ vợ sắp cưới của mình.


< Nhà gái ra nhận lễ.

Lễ  quan trọng nhất trong hệ thống lễ cưới của người Khmer là lễ  Pithi A – pe –pì – pe (lễ cưới).  Lễ này được diễn ra tại nhà gái, dưới sự điều khiển của Acha Pô Lia (thầy cúng). Những nghi lễ chính: tiễn đưa chàng rể về nhà gái; dâng cơm cho sư; cắt tóc; lạy ông bà; rắc bông cau; nhập phòng, nghi lễ được thực hiện theo các điệu nhạc múa cổ truyền.

Lễ cưới thường được tổ chức trong 3 ngày khá phức tạp và tốn kém. Trước ngày cưới, nhà trai dựng cạnh nhà cô dâu một dãy nhà tạm bằng tre lá. Nhà có ba gian: một gian làm bếp, một gian để đãi tiệc và một gian để các chùm hoa cau. Ngày thứ nhất là ngày làm bánh (thường phải có bánh tét, bánh ít và đặc biệt không thể thiếu bánh gừng (Num kha-nhây) và bày tiệc.


< Đôi trẻ làm lễ cúng tổ tiên.

Ngày thứ hai chú rể và nhiều người khác đến ngồi trong gian nhà đặt hoa cau. Buổi trưa là lễ cắt tóc. Trong lễ có một ca sĩ vừa hát vừa múa theo điệu nhạc, đi vòng quanh cô dâu chú rể, thỉnh thoảng giơ kéo cắt một vài sợi tóc của hai người. Tục này nhằm cắt bỏ những điều xấu khỏi cuộc đời của đôi trai gái. Buổi chiều, cha mẹ cô dâu buộc chỉ vào cổ tay cô dâu chú rể, rồi buộc cả cho người thân và bạn bè. Lễ buộc chỉ xong, mọi người cùng nhau vui vẻ dự tiệc.

Sang ngày thứ ba, cô dâu mặc quần áo theo truyền thống, váy bằng lụa, thắt lưng bằng bạc hoặc mạ vàng, khăn quàng thêu kim tuyến quấn lấy thân và vắt sang vai trái. Chú rể có thể mặc quần tây áo sơ-mi. Cô dâu chú rể lạy trước bàn đặt hoa cau rồi ngồi xếp bằng trên chiếc chiếu bông. Vị a-cha thắp nhang đèn, đọc kinh và lời khấn bằng tiếng Pa-li cầu xin ơn trên ban phước lành cho đôi tân hôn. Sau đó, ông cầm thanh gươm đi với những người mang hoa cau làm lễ Mặt trời. Chú rể cầm quạt che mặt bước lên nhà trong lúc ba tiếng cồng được đánh ngân vang. Em trai hoặc em gái của cô dâu đón chú rể, gởi chăn mền và đưa cho chú rể một miếng trầu. Sau đó chú rể lì xì cho cậu em trai hoặc em gái cô dâu một số tiền nhỏ.


< Sợi chỉ hồng cột tây đôi trẻ như lời chúc phúc.

Khi vào nhà, chú rể ngồi xuống chiếu, mặt quay về hướng Đông. Trước mặt chú rể đã bày sẵn 3 dĩa hoa cau, xung quanh là các mâm bánh tét, bánh ít, bánh gừng một cái đầu heo luộc và một con gà luộc. Sau khi chú rể kính cẩn lạy mọi người trán chạm xuống chiếu, vị a-cha trao cho chú chùm hoa cau thứ nhất dành tặng cha vợ, chùm thứ hai cho mẹ vợ và chùm thứ ba cho em vợ để tỏ lòng biết ơn những người đã có công nuôi dưỡng, chăm sóc giúp đỡ vợ mình trong thời gian qua.

Lễ xong, mọi người chúc mừng đôi tân hôn được trăm năm hạnh phúc, đàn hát ca múa vui vẻ. Sau đó mới thắp đèn cầy xung quanh cô dâu chú rể. Đèn cầy được chẻ làm hai nhánh, người này cầm xong trao cho người bên trái mình. Cứ thế cho đến khi đủ 19 vòng thì tắt đèn cầy. Vị a-cha lấy hoa cau ném cho mọi người xung quanh. Và mọi người cùng ném hoa cau vào nhau để chúc mừng hạnh phúc.

Đến chiều tối, theo tiếng cồng, chú rể bám vào chiếc khăn của cô dâu (tôn xa-bay), cả hai bước vào phòng. Hai vợ chồng ngồi đối mặt nhau mà cô dâu có hai phụ dâu ngồi hai bên. Chú rể múc một muỗng cơm đút cho cô dâu. Cô dâu đáp lễ. Cũng làm ba lần như thế là tục ăn chuối. Sau đó, một người phụ dâu dùng tay cụng đầu cô dâu vào đầu chú rể, và dặn dò những điều cần thiết theo phong tục tập quán cổ truyền.

Đó là quy trình nghi lễ trong đám cưới cổ truyền của người Khmer. Tuy nhiên, hiên nay lễ cưới của người Khmer đã đơn giản hóa đi nhiều, thậm chí có gia đình còn pha thêm một ít nghi lễ cưới xin của người Hoa và người Việt vào, ở thành thị đã được đơn giản hơn và chỉ tập trung trong chỉ một ngày. Tuy nhiên lễ cưới hỏi của người Khmer Nam bộ ở nông thôn vẫn còn được lưu giữ nghiêm ngặt theo luật tục cổ truyền.

Du lịch, GO! - Theo Mimi.com
Chuyến đi kéo dài 12 ngày qua tất cả các tỉnh thành của ĐBSCL với chặn đường 1.247km. Chuyến đi này đã được dự định đã lâu nhưng tới gần cuối năm mới sắp xếp được thời gian để thực hiện.

Kế hoạch của chuyến đi này là... không có kế hoạch gì hết vì mình không thích rong ruổi trên những đường đại lộ lớn nên sẽ cố tìm những đường tiểu lộ để đi. mà đường điểu lộ thì không biết đường nào mà lường trước được nên kế hoach bị thay đổi liên tục.

Chặn 1: TP.HCM-Thạnh Hóa
Dec 15, 2009
Đọan đường thực tế: 76km (47.2miles)
Home - Đại lộ Đông Tây - QL1 - Bến Lức - Tân An- QL 62 - Thạnh Hóa
(TP.HCM - Long An)

Ngày đầu tiên mình không dự định sẽ đạp nhiều và cũng không muốn tạo sự căng thẳng nên sáng ra vẫn đưa con đi học, đưa bx đi ăn sáng tới gần 9h bà xã tiễn mình một đoạn từ nhà ra QL1.

Đoạn từ Bình Chánh đến Bến lức xe cộ đông, cứ lo xe cộ và đèn đỏ không có gì hay. Qua cầu bến Lức có một ngõ quẹp phải nghĩ chắc là đi qua Thủ Thừa được nên mình rẽ vào. con đường off road đầu tiên của chuyến đi gồ ghề đá sỏi đi được một đoan hỏi đường chỉ tới chỉ lui ntn mình lại bị quay ra lại QL1. thôi kệ tiếp tục đạp theo QL1 đến Tân An.

Từ Tân An quẹo và QL 26 đường rộng bớt xe, tốc độ tăng lên 26-27km/h, nhưng đạp được khoản chục cây thì thấy đầu gối bên trái có vấn đề, Trời ạh, ác mộng lớn nhất của mình là vđ chấn thương của cái đầu gối trái lại xuất hiện mới 40km của chặn đầu tiên. Cả tháng nay không thấy nó đau lại nghĩ là ok,, ai dè.. chán.


Tới Mỹ An ghé vào ăn trưa lấy gel nóng Deep Heat ra thoa đầu gối tới gần 12 h mới lên đường đi tiếp. Trời bắt đầu nắng, đường tới Thạnh Hoá cũng không xa nhưng cái chân đau làm mình hoan mang thật sự. không lẽ quay về?? thôi kệ cứ đi. Đầu gối mỗi lúc một đau thấu xương theo từng vòng đap. Tốc độ đường bằng mà cứ rề rề 17km/h. Tới TT Thạnh Hoa là 1h30, tìm được một phòng trọ khá tiện nghi 120k ở tận lầu 3, cái chân đau bước lên cầu thang muốn không nổi phải vịnh thành thang nhất từng bước.

Nghỉ một giấc tới 4h chiều sau đó xuống dạo một vòng thị trấn nhỏ bên dòng sông Vàm Cỏ uống cà phê, đầu óc lúc nào cũng nghĩ đến cái chân đau mà không biết phải tính thế nào... thôi kệ, có đau cũng phải tìm cái gì đó bỏ bụng. Lòng vòng quanh thị trấn mới biết không có một quán cơm nào bán vào buổi chiều cả. hơ.. hơ.. thôi làm tạm 1 tô hủ tiếu. Trở về phòng vẫn thấy đói bụng đi xuống chợ không biết ăn cái gì đành làm 1 ly chè bưởi rồi về nghỉ. Ngày mai không biết cái chân đau sẽ thế nào đây, nếu không ổn thì chắc chỉ làm một vòng nhỏ rồi quay về thôi... mai tính.

< Rừng cừ tràm thế này chạy dọc theo con đường từ Thạnh Hoá đến Tân Thạnh.

Chặn 2: Thạnh Hóa-Tam Nông
Dec 16,2009
Đọan đường thực tế: 107.5km (66.8miles)
Thạnh Hóa - Tân Thạnh - Mỹ Hòa - Mỹ An - Trường Xuân - Tam Nông
(Long An - Tiền Giang - Đồng Tháp)

Sáng ra thấy chân khá hơn một chút. Vẫn chưa biết nên đi theo kế hoach hay rút ngắn đoan đường để về dưỡng thương dù sao cũng phải đi tới Tân Thạnh xem chân thế nào rồi quyết định đi tiếp. 7h30 xuất phát. Đường đi Tân Thạnh chạy dọc theo những rừng cừ tràm mùi hương tràm thoan thoản buổi sáng thật dễ chịu.

Tới Tân Thạnh ghé vào ăn sáng hỏi thăm mới biết đường đi tràm chim đoạn Tân Thạnh - Trường Xuân rất xấu, mình cũng đi thử một đoan thấy toan là đất đỏ sình lầy, thôi quay lại.

Cái chân vẫn còn rất đau. cứ chốc chốc là phải bôi gel giảm đau, vừa chạy vừa bôi. Nghỉ bụng chắc phải đánh một vòng nhỏ đi Cai Lậy - Mỹ Tho rồi vòng về thôi. Thế là Hướng về Cai Lậy. Tân Thạnh theo TL829 đường tốt, gió xuôi nhưng cái chân đau vẫn không thể đạp nhanh được.


Tới ngã tư Mỹ Phước Tây (Mỹ Hoà). nếu quẹo phải thì đi Tam Nông, nếu đi thẳng thì về Cai Lậy. mình đi thẳng.. đi được một đoạn mình dừng xe lại. một phút đấu tranh tư tưởng không lẽ mình sẽ từ bỏ chuyến đi đã âp ủ bấy lâu chỉ vì cái chân đau. nếu nó đau nửa thì có thể uống thuốc giảm đau, nếu không ăn thua thì chích thẳng giảm đau cùng lắm thì đón xe về thôi chứ sao lại bỏ cuộc. Thế là quay đầu lại ngã tư Mỹ Hoà theo TL847 hướng về Mỹ An để đi Tràm Chim Tam Nông.

Cái đầu gối cứ mỗi giờ đồng hồ là phải thoa gel gảm đau. Những lúc phải leo dốc cầu thật là một cực hình dù đã xuống số thật thấp mà cầu ở đây thì nhiều vô số kể. Tốc độ trung bình chỉ khoản 18km/h. Hơn thế nửa do phải thay đổi cung đường vì đoạn Tân Thạnh - Tam Nông bị hư nên đoạn đường hôm nay nếu đến Tam Nông phải dài hơn gần 40km so với dự kiến nhưng được cái là cung đường này khá tốt, xe cộ ít và cảnh vật hai bên cũng đa dạng.

Đến 1h trưa dừng nghỉ ăn trưa ở ngã ba Hậu Phú, ăn xong tranh thủ đi ngay vì đường còn khá xa. Tới Xuân Trường đã hơn 2h thế là chỉ còn khoản 25km nhưng đây mới là 25km chua nhất. Đường đang thi công, đá lổm chổm, tốc độ giảm xuống khoản 13km/h.

Đường hai bên vắn hoe, lâu lâu mới có một cái nhà còn lại là những đầm năng, sậy, sen và cừ tràm. Lúc này lo nhất là đá chém vỏ thì không biết phải làm sao, may là mình đã dùng cặp bánh hông lớn (42c) nên cũng hi vọng nó không sao.

Cuối cùng thì cũng đến được Tam Nông lúc 4h. Đi lòng vòng quanh thị trấn (cũng khá sầm uất) nhưng không thấy cái khách sạn nào. Hỏi người địa phương mới biết ở đây không có ks nào cả chỉ có phòng trọ thôi. Tìm được phòng trọ mừng húm. nhưng lại không có máy lạnh nước nóng. thôi cũng được. Tắm rửa xong dạo một vòng làm đĩa cơm, đi check mail, tới chập choạn tối mới biết Tam Nông có một đặc sản đó là... muỗi. trời ạh từ bé tới lớn chưa thấy ở đâu muỗi nhiều như ở đây. ngồi cũng bị cắn, đi cũng bị cắn, thậm chị đạp xe tà tà mà muỗi cũng vo ve bám theo mới sợ, hể dừng lại một cái là nó túa ra như ong vở tổ.

Thấy bụng chưa no tìm một quán phở, vừa ghé vào chị chủ chạy ra chưa hỏi ăn gì đã đưa cho mình một gói thuốc chống muỗi để thoa. thiệt là lần đầu mới thấy. ăn vội tô phở mà tay cứ tự đánh tự vã mình bôm bốp. Hèn gì mới chập choạn tối mà quán xá vắn hoe. Trở về phòng trọ việc đầu tiên là giăng ngay cái mùng để chui vào. cái phòng bé tẹo, kín mít dù bật 2 quạt mà vẫn nóng như cái lò than. nghĩ bụng muỗi thế này thì đi đâu được nên 8h đã đi ngủ mà ngủ không được nóng gì mà nóng thế, đến 11h đêm thức dậy lôi hẳn cái quạt vào trong mùng và uống ít thuốc mới ngủ được.

< Chợ Tam Nông buổi sớm trước lúc khởi hành
.
Chăn 3: Tam Nông-Châu Đốc
Dec 17, 2009
Đọan đường thực tế : 99.5km (61.8 miles)
around Tràm chim - TL843 - Tam Nông - TL844 - An Phú - Hồng Ngự - TL841 - Tân Châu - TL953 - Châu Đốc.
(Đồng Tháp - An Giang)

6h sáng thức dậy chuẩn bị đồ đạc, trả phòng, vòng ra chợ Tam Nông ăn sáng đến 8h mới khởi hành. Dự định hôm nay sẽ là một chuyến đi nhẹ nhàng (khoản 70 km) từ Tam Nông theo QL843 - Kinh Trung ương - Hồng Ngự - Tân Châu - Châu Đốc.

< Đường trong tràm chim có đoạn được trải nhựa.

Vừa đi được một đoan thì gặp Minh (Con trai của ông chủ nhà tối qua trọ) hỏi ra mới mới biết Minh làm việc quản lý cho Vườn tràm chim quốc gia Tam Nông. Minh khuyên nên đi một vòng tham quan bên trong trừng tràm. nghe cũng có lý với lại nếu vòng vào tràm chim đi theo hình chử U thì khi quay ra cũng nhập lại QL843 là có thể đi tiếp như kế hoach.

Đường vào tràm chim thật tuyệt, con đường vắn hoe không một bóng người có chổ tráng nhựa có chổ chưa nhưng nói chung đi tốt vào mùa khô chạy dọc theo những cánh rừng đước cổ thụ bạc ngàng trên đầm nước mặn. xa xa những đàn cò, sếu đang đi ăn bên những cánh đồng năng xanh ngắt. tiếng chim, tiếng gió, tiếng lá rừng thật vui tai.

Đây là cung đường đẹp và thú vị nhất kể từ đầu chuyến đi. sự vắn vẻ cũng tạo một cảm giác tê tê nhất định đối với kẻ thích lang thang mạo hiểm như mình. Cứ thế một mình một ngựa đi bọc hết cánh rừng trên 20km.

Đây là cung đường đẹp và thú vị nhất kể từ đầu chuyến đi. sự vắn vẻ cũng tạo một cảm giác tê tê nhất định đối với kẻ thích lang thang mạo hiểm như mình. Cứ thế một mình một ngựa đi bọc hết cánh rừng trên 20km.

Do say sưa ngắm cảnh, và qua nhiều khúc quanh nên khi ra khỏi rừng mình bị mất phương hướng (lỗi nặng), tiện thấy một anh chàng dân địa phương mình tấp vào:

Rừng tràm chim nhìn từ tháp canh.

- Anh làm ơn cho hỏi hướng nào đi Hồng Ngự?
- Hồng Ngự hả.. ưmh.. ưmh đường này (quẹo phải)
- Có phải mình đang đứng ở TL843 không anh?
- Đúng Gồi 843.
- Hình như phải hướng này chứ anh (quẹo trái), em muốn đi ra Kinh Trung Ương, ngã ba An Lộc rồi qua Hồng Ngự. (những danh từ địa phương mình dựa vào tên trên bản đồ mà hình như người dân ở đây dùng tên khác.)
- Đúng gồi đường này nè (quẹo phải)
Thấy ngờ ngợ mình moi bản đồ ra chỉ cho anh ta đường mình cần đi sau khi xem anh chàng gật gù:
- Đúng rồi đó cứ đi đường này, 9km hỏi thăm người ta chỉ tiếp cho.


Thế là nghe theo lới anh chàng thổ địa mình yên tâm quẹo phải. chạy được một đoan thì thấy có mấy chú công an, rồi thì dân phòng đứng lố nhố đằng trước. Chưa biết có chuyện gì thì một ông dân phòng hay công nhân nông trường gì đó ra chỉ mình.. ê.. ê.. mình không hiểu chuyện gì rồi lại một tiếng còi thổi cái rét rõ to.

Đang ngơ ngác thì nhìn qua bên đường có một cây bạch đàng cao tầm hơn chục thước đang đổ về phía mình. xe thắng lết bánh trên đường. ẦM.. cây bạch ngã ngay trước mũi xe mình. Mô phật. giờ em em mới hiểu mấy bác kêu ê.. ê.. là nghĩa gì. các bác ấy đang giải tỏa lòng đường hay sao ý, cứ mấy cây mọc ven đường là cưa hết. một phen hú vía. nghĩ trong bụng... cưa cây mà không có biển báo hay chỉ dẫn gì rõ ràng hết lại chỉ biết nói ê.. ê.. thiệt là hết nói. .

Thôi bỏ đi, nhìn lại từ lúc ra khỏi rừng đi theo chỉ dẫn của anh chàng điạ phương cũng được khoan 8km rồi, sắp phải hỏi đường tiếp đây. nhưng mà ơ.. sao lại có biển báo đường vào thị trấn tràm chim?? đi một đoạn nửa thì nhận ra mình đã đi theo lời chỉ dẫn của ông địa kia mà vòng lại điểm xuất phát ban sáng mất rồi.

Lúc này đã là hơn 10h, mà vẫn ở ngay thị trấn Tam Nông. Hỏi một anh xe ôm, nhìn lại bản đồ mình quyết định không đi ngược lại đường 843 nữa mà sẽ đi đường TL844. Cắm đầu chạy, bụng lầm bầm rủa cải cha thổ địa lấy mất của mình gần 20km đường.

Người không nhường gối thì gối phải nhường người, cái đầu gối hôm nay có phần tử tế. tuy không thể đạp nhấn hay đi nhanh được nhưng cứ đều đều đi quay với tốc độ chậm thì cũng đở đau. Dù cứ lâu lâu lâu lại thoa gel giảm đau nhưng như thế cũng là quá tốt. Nửa đoạn đầu của TL844 đường khá tốt nhưng nữa đoạn sau lại đang thi công, hết đá mi lại đá 1x2 hết đá 1x2 thì lại đá cụi tốc độ có lúc chỉ được 10km/h. Lúc này cảm thấy đói bụng, phải tấp vào một quán nước ăn vội một ít lương khô rồi mới đi tiếp. Đi hết TL 844 ra tới QL30 đi thêm 12km nữa ngược lên tả ngạng sông Tiền thì đến thị trấn Hồng Ngự ăn trưa. lúc này cũng đã giửa ngọ. 1h từ Hồng Ngự tiếp tục đi về Tân Châu.


< Tân Châu khi vừa qua khỏi bến phà.

Hôm nay trời nắng như muốn thiêu sống mình, hai cái đầu gối bị táp nắng đỏ như tôm luộc, rát bỏng. Tốc độ đoan này khoản 20-21km/h. qua thêm một chuyến phà nửa là tới Châu Đốc. thấy cái ks đầu tiên là check in vào luôn. 140k, không tệ, trời nắng hôm nay lấy của mình khá nhiều sức lực, sau nghỉ ngơi tắm rửa mình lại phóng ra ngoài đường tìm cái ăn. cũng như những lần trước, chợ là nơi mình tìm đến đầu tiên. một đĩa cơm sườn + cơm thêm 20k ngon, no, rẻ, sau đó đi dạo một vòng thị trấn, mua một ít nước uống rồi quay về ks xem đoạn cuối của trận chung kết Việt nam-Mã Lai. Tức như bò đá. vậy là một lần nữa VN lại ôm hân. tắt tv đi ngủ.

Còn tiếp
VictorPhung - Forum Phuot.com
Du lịch, GO!

1. XE CỘ

- BẢO DƯỠNG XE TOÀN BỘ:
+ Thay dầu trước khi đi.
+ Kiểm tra lốp xe trước chuyến đi, đảm bảo lốp vẫn còn độ bám tốt và ko bị “cắn săm”. Tốt nhất là thay toàn bộ săm mới, lốp nếu độ bám bắt đầu giảm thì cũng nên thay luôn.
+ Kiểm tra ắc quy, còi, đèn pha, đèn hậu, xi-nhan, bugi… Tất cả phải ở trong tình trạng tốt nhất!
+ Lắp đủ 2 gương.

 - GIẤY TỜ TÙY THÂN:
+ CMND (nên có),
+ Đăng ký xe (bắt buộc),
+ Giấy phép lái xe (bắt buộc),
+ Bảo hiểm xe (bắt buộc)
+ Hộ chiếu (phòng trường hợp đi vùng biên muốn xuất cảnh- nên có).

 - MŨ BẢO HIỂM (nên dùng loại có kính, càng kín gió càng tốt): đi phượt bằng  nói chung là việc mạo hiểm vì vậy cần dùng loại mũ tốt, ko dùng những loại chỉ có tính chất “đối phó”.
 - PHỤ KIỆN CHO MŨ BẢO HIỂM (che tai): có tác dụng giữ ấm tai rất tốt!
- TÚI ĐỒ SỬA, VÁ XE: Đầy đủ các dụng cụ để vá xe, sửa chữa nhẹ, bơm xe, Nên chuẩn bị thêm cả vòi cao su nhỏ và bình nước lavie loại 1,5l để dùng trong trường hợp cần hút xăng giữa các xe hoặc mua xăng khẩn cấp.

- DÂY CHẰNG BUỘC ĐỒ: nên có 3-4 cái, nên chằng ba lô đằng sau và đằng trước xe. Tốt nhất là dây chun cắt từ săm ô tô mua ở mấy cửa hàng bán vật liệu XD.
- SĂM, BUGI: mỗi xe chủ động chuẩn bị theo 2 săm và 1 buzi theo đúng chủng loại xe của mình nhé!
- ĐỔ ĐẦY XĂNG TRƯỚC KHI LÊN ĐƯỜNG: Nguyên tắc hành quân theo đoàn là cố gắng ko dừng đổ xăng lẻ tẻ dọc đường vì vậy trước khi xuất phát các xe đều phải đổ đầy xăng, trên đường hành quân cả đoàn chỉ dừng đổ xăng tại những điểm nhất định (trừ những trường hợp khẩn cấp).
- 02 BỘ CHÌA KHÓA XE: xế giữ 1 – ôm giữ 1 (nếu xe đi độc hành thì chuyển chéo chìa còn lại giữa các xe).
- TÚI NILON MỎNG MÀU VÀNG (mỗi xe từ 5 – 7 túi nhé) + băng dính: dùng trong trường hợp sương mù (gặp sương mù thì nhanh chóng lấy túi này che đèn xe nhé, chống chỉ định bật đèn pha vì dễ gây lóa mắt cho xe đối diện và làm cho thị lực của xế giảm khi đi trong sương mù).

2. ĐỒ DÙNG ĐI ĐƯỜNG

- BA LÔ: Mỗi xe cần:

+ 01 Balo loại nhỏ – để phía trước xe máy:  Chứa những đồ dùng khẩn cấp và thường xuyên dùng trên đường như: máy ảnh, áo mưa bộ (chống chỉ định áo mưa cánh dơi nhé); ô (trước khi kịp mặc áo mưa vào người thì “những cơn mưa bất chợt” sẽ “ko làm ta bối rối” ); nước (mỗi xe cần 2 chai lavie 0,5l + 1 bình giữ nhiệt chứa trà hoặc café), đồ ăn nhẹ (bánh, kẹo, ômai…), đèn pin, thuốc men.
+ 01 túi bưu tá – dùng thay balo:  giá khoảng 200K/ chiếc, có 2 ngăn lớn đủ cho cả xế và ôm  . Cực kỳ hữu dụng khi đi đường xa, vì nếu buộc balo đằng sau thì thời gian đổ xăng sẽ bị kéo dài và quan trọng nhất là chỗ ngồi nhỏ hẹp, gây khó khăn cho cả xế lẫn ôm.

 - ĐỒ ĐIỆN TỬ (điện thoại, máy nghe nhạc, máy ảnh, sạc pin…)

+ Điện thoại: Sóng khỏe, pin “trâu”, có tai nghe (đi đường nên dùng tai nghe để tránh xảy ra tai nạn), có GPS thì càng tốt (đề phòng… bò lạc  ). SIM nên dùng của một trong 3 nhà mạng:  Vinaphone/MobiFone/Viettel có độ phủ tốt ở các vùng sâu vùng xa.
+ Sạc pin: máy ảnh, điện thoại…  >> tránh trường hợp quên ở nhà, lúc đó thì chỉ có cách khóc hận thôi  )
+ Máy nghe nhạc (ipod, sony walkman …): nhạc cũng giúp giảm cơn buồn ngủ, nhất là khi bạn vừa phượt giữa mênh mông núi rừng và nghêu ngao hát… “người đàn ông không bướm hoa”

- KÍNH ĐI ĐƯỜNG: Đi đường xa, đặc biệt là trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt thì kính đi xe là cực kỳ quan trọng. Nên có 2 loại kính:

+ Kính đi đường ban ngày: có thể là kính đen, kính râm, kính đổi màu.
+ Kính đi đường ban đêm: kính trắng.

Có thể dùng loại kính bảo hộ lao động, mua rất dễ dàng tại các cửa hàng  (khoảng 20k/chiếc), có cả loại kính trắng và kính đen. Các loại kính này ưu điểm là dùng buổi tối ko bị lóa đèn pha xe ngược chiều. Nếu mắt bị tật (cận, viễn, loạn..) => Nên có cả kính thuốc trắng (đi ban đêm) và kính thuốc đổi màu (đi ban ngày).

- GĂNG TAY:

+ Găng tay lái xe (rất nên có găng tay khi đi) tạo cảm giác, nắm chặt hơn, đỡ xây xước bàn tay nên chẳng may bị đổ xe phải chống tay xuống đường. Có thể mua loại găng tay lao động bằng len, có hạt nhựa ở long bàn tay ở các cửa hàng bảo hộ lao động trên phố Yết Kiêu, giá vài k/đôi. (1D, 1B Yết Kiêu nhé).
+ Găng tay nilon: Đề phòng có mưa nên cả nhà mang theo cả găng tay nilon loại dùng làm bếp trước khi đi găng tay ấm ra ngoài nhé. Mùa Đông thì nên đi găng tay da cho ấm. Nên có 2 đôi găng tay để thay đổi khi ngấm sương hoặc bị mưa ướt.

- KHẨU TRANG: Không thể không có, nên mang theo 3 chiếc để dự phòng (nếu có khăn Mông là tốt nhất, vừa ấm, vừa thoải mái lại có thể sử dụng để giữ ấm cổ)
- GIẦY – DÉP – ỦNG:

+ Giầy đi đường: tự chuẩn bị nên dùng giầy thể thao hoặc leo núi (tham khảo kinh nghiệm đồ leo Fan)
+ Dép nhựa nên mang thêm đôi trong Balô để lội suối hoặc đến nhà nghỉ dùng cho tiện.
+ Ủng cao su: nên mang theo đề phòng mưa hay phải lội bùn.
+ Ủng nilon: để đi bên ngoài giầy hoặc bên trong (tùy thích) để chống mưa, có điều nhanh rách nên sẽ cần mỗi người vài đôi ạ . Ngoài ra cũng có thể mua loại ủng đi mưa (giá 100K), bạn có thể tham khảo thêm về phụ kiện đi xe máy trên website: bigbox.vn

- BỌC ĐẦU GỐI & KHỦY TAY (giá khoảng 350K): bạn có thể tham khảo website: umove.con.vn
- KHĂN QUẢNG CỔ: chống chỉ định khăn len nhé, nên dùng khăn vải hoặc khăn rằn để nếu có bị ướt thì còn dễ dàng hong khô J.
- ĐỒ ĂN cung cấp năng lượng (Cái này đi đường rất cần vì đường đi APC không nhiều thị trấn): Trang bị theo xe.

+ Socola: ăn vào phát năng lượng lên vùn vụt.
+ Bánh kẹo: tùy khẩu vị.
+ Đồ ăn đóng hộp.
+ Nước: mỗi người cần 1 chai 0,5l, khi nào hết thì đến các điểm nghỉ chân nên bổ sung ngay.
+ Trà, café (cực kỳ cần vì đi đường dài dễ gây mệt mỏi và buồn ngủ): Nên mua loại bình giữ nhiệt loại 0,5 lít hoặc to hơn trong siêu thị để pha café mỗi sáng và mang theo trên đường. Sẽ rất buồn ngủ đấy, nên mang nhiều cho cả xế và ôm. Ngoài ra cũng nên mua mỗi xe 1 gói kẹo café Kopiko dự trự.

- QUẦN ÁO ĐI ĐƯỜNG: nên mặc quần áo dày, chống gió, bụi và khi ngã xe chống được thương tích do xây xát tay chân với mặt đường. Hay nhất là đầu tư bộ quần áo chuyên dụng để đi mô tô, có điều là …. đắt
Tất cả quần áo, đồ dùng trước khi cho vào balo đều nên bọc lại = túi nilon loại dày dặn nhé.

Cụ thể:

+Áo mưa: thời điểm chúng ta đi sẽ rất lạnh nên cả nhà nên mua áo mưa bộ (loại 2 lớp) vừa có tác dụng chống nước vừa có tác dụng chống lạnh (như 1 áo khoác ấm rùi).
Không chơi áo mưa giấy hay loại cánh dơi, xẻ tà, tung bay rất cản gió và nguy hiểm.

+ Quần áo đi đường: 1 – 2 bộ (đề phòng bị ướt còn có cái thay thế)
+ Quần áo mặc bên trong: mỗi ngày 1 bộ (áo phông và….  )
+ Quần áo mặc đi ngủ: 1 bộ
+ Áo len: 2 chiếc
+ Áo gió: 1 chiếc
+ Áo VN: Phục vụ nhu cầu “điệu”  )

- ĐỒ VỆ SINH CÁ NHÂN (khăn mặt, bàn chải, xà phòng, dầu gội, bông tắm… tùy nhu cầu, thậm chí nhiều anh em còn mang kem dưỡng da, nước rửa mặt, sửa tắm, nước hoa…  )

- TÚI SƠ CỨU CHẤN THƯƠNG:
+ Bông, gạc, băng, thuốc sát trùng, thuốc đau đầu, đau bụng (berberin), viên hạ sốt (panadol viên nén dài rất thích hợp)….
+ 1 túi salopas, 1 lọ deepheat để bôi giảm đau cơ khi leo núi, dầu gió (bạch hổ hoạt lạc cao nhé), cần cả vài gói Arezon (loại dành cho trẻ em uống khi tiêu chảy ấy) để uống phòng khi mất nước.

- TÚI NILON:
+ Túi nilon to dùng để bọc balo: cái này tớ sẽ mua cho đoàn.
+ Túi nilon cỡ nhỏ và vừa dùng để chứa quần áo bẩn và RÁC.

- DỤNG CỤ: dao; kéo; đèn pin (dùng để tắc kè hoặc xử lý sự cố khi phải đi đêm); máy sấy tóc (đặc biệt cần, vì ngoài việc dùng để sấy tóc còn cần dùng khi sương mù hay mưa làm ướt sạch những thứ cần khô, và ko thể chờ nhau cả đêm chỉ để đến lượt sấy quần áo  …)
- GIẤY ƯỚT (cái này sẽ rất hữu dụng đấy  )
- DÂY THỪNG DÀI: cần khi chuyến đi có leo núi.

3. CHUẨN BỊ CHUNG THEO ĐOÀN:

- Bản đồ.
- Danh sách thành viên tham gia chuyến, đầy đủ xế ôm, bao gồm các thông tin:

+ Họ tên
+ Số điện thoại
+ Ngày sinh
+ Email
+ YM/FB
+ Vị trí xe đi trong đoàn (đánh theo số thứ tự)
Phát cho tất cả các thành viên.

- Với các chuyến đi dài ngày, nên có lịch trình cụ thể cho từng ngày để mọi thành viên đều nắm rõ.
- Cờ cỡ nhỏ buộc vào mỗi xe để dễ nhận ra nhau khi di chuyển J
- Cờ cỡ to: để pose chung cả đoàn!

CHÚC BẠN LÊN ĐƯỜNG MAY MẮN!

Du lịch, GO! - Theo bác Michaelcao, ảnh internet

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống