Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Saturday, 17 September 2011

Làng du lịch sinh thái Kon Ktu nằm bên dòng Đăk Bla thơ mộng, hiện đang là điểm đến của nhiều du khách trong và ngoài nước khi có dịp đến Kon Tum. 

< Nhà rông ở Kon K'tu.

Đây là ngôi làng cổ còn giữ được những nét nguyên sơ nhất của văn hóa dân tộc Banar. Kon K’Tu có 92 hộ với 530 nhân khẩu đồng bào dân tộc Banar sinh sống.

Theo tiếng Banar thì Kon K’Tu là làng nguyên gốc, nguyên sơ. Được hình thành rất sớm, đến nay Kon K’Tu vẫn giữ nguyên được những nét cổ kính, hùng vĩ và hoang sơ mà thiên nhiên ban tặng. Người Ba Na ở Kon KTu mộc mạc, thân thiện và mến khách nên du khách đến Kon KTu sẽ gặp nhiều điều thú vị.

< Cầu treo Kon K’Lo bắt qua sông Đắk Bla.

Làng du lịch sinh thái Kon Ktu thuộc xã Đăk Rơ Wa (thị xã Kon Tum) nằm cách trung tâm thị xã Kon Tum chừng 10 km về hướng Đông-Bắc. Hàng ngày làng thường xuyên đón khách du lịch trong nước và quốc tế khi đến thăm tỉnh cực bắc Tây Nguyên này.

Đến với làng Kon Ktu, du khách được chiêm ngưỡng những nét văn hóa đặc sắc còn nguyên sơ, với mái nhà Rông truyền thống của người Ba Na cao vút, những nếp nhà sàn cổ kính.
Đêm đến giữa sân nhà Rông của làng, củi được chất thành một đống to và được đốt lên, hơi ấm của sự mộc mạc, chân tình, gần gũi, thân thiện như hòa quyện nồng ấm giữa chủ và khách.

< Điệu múa xoang của các sơn nữ làng Kon Ktu.

Hiện tại, dân làng vẫn duy trì được đội cồng chiêng với 18 người, đội múa xoang với 30 người. Đặc biệt là vẫn giữ được lễ hội bắt giọt nước. Lễ hội này được tổ chức vào đầu tháng Giêng hằng năm. Dân làng tổ chức lễ hội để cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tươi tốt; cầu cho bà con trong làng khỏe mạnh; dân làng đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau, không được ăn trộm ăn cắp của nhau. Thời gian lễ hội kéo dài 2 ngày 2 đêm.

Ngày đầu tiên chuẩn bị cây nêu, ngày hôm sau cúng tế giàng (tế trời) và thết đãi dân làng. Làng giàu có thì cúng nhiều trâu, bò, múa xoang, cồng chiêng...

< Dệt vải.

Đến Kon K’Tu, ngoài việc được chiêm ngưỡng vẻ hoang sơ của làng cổ, du khách còn được chiêm ngưỡng nét uyển chuyển trong điệu múa xoang của những chàng trai cô gái Banar với trang phục thổ cẩm chính tay họ dệt nên, được tận hưởng men say ngây ngất của rượu cần thơm lừng ngây ngất hoà vào tiếng cồng chiêng bay bổng đến nức lòng. Đến đây khách có thể ngủ qua đêm tại nhà Rông của làng.

Du khách còn có thể đi thăm thác H"Lay và thác Mốp cách làng chừng 2000m, dòng thác tuôn trào trắng xóa đẹp như cô sơn nữ đang vươn mình chải tóc. Nếu thích, khách sẽ được những người đàn ông Ba Na chèo thuyền độc mộc xuôi theo dòng Đăk Bla, dọc triền sông để tha hồ ngắm cảnh sơn thủy hữu tình, những cánh rừng nguyên sinh rủ bóng xuống dòng nước.

Khách quốc tế tỏ ra rất thích thú khi được ngắm nhìn, chiêm ngưỡng nét độc đáo và vẻ đẹp của nhà Rông Tây Nguyên.

Trò chuyện với chúng tôi, ông Quesne và bà Gremy, quốc tịch Pháp cho biết: "Tây Nguyên thật tuyệt vời! Người Tây Nguyên thân thiện, gần gũi, trên môi họ luôn nở nụ cười tươi, tôi rất hài lòng và cảm kích trước tấm lòng mến khách của bà con dân làng nơi đây... Có dịp tôi sẽ trở lại thăm Tây Nguyên".

Du lịch, GO! - Tổng hợp
Từ thị xã Tân Châu đi theo hướng Vĩnh Xương, đến cầu An Lôi Thôi thì rẽ trái chừng khoảng 10 cây số đến ngọn núi này. Dọc hai bên đường là những ngôi nhà cao cẳng kiểu “sống chung với lũ”. 

< Chùa Phù Sơn cổ kính trên đỉnh núi Nổi.

Thời gian gần đây, đê bao đã khép kín, lũ không còn chụp vào những ngôi nhà nữa nhưng người dân địa phương vẫn chuộng loại nhà này. Dù cất mới hay sửa chữa, họ vẫn giữ lại kiến trúc cũ. Đó là những ngôi nhà gỗ cất trên những cây trụ khoảng 8 tấc đến 2 mét. Nhà kiểu ba gian, hai chái, mái lợp ngói đỏ, sàn và vách gỗ. Kiểu nhà sàn này rất mát mẻ. Bên trên là chỗ ở. Phần dưới sàn dùng làm nơi chứa nông cụ, vật tư nông nghiệp...

Suốt đoạn đường đến núi Nổi, nhà cửa nằm sát nhau như phố. Đang mùa gặt hái, ai nấy tất bật với việc đồng áng. Thời điểm này khá thuận tiện để khách trải nghiệm cuộc sống, thưởng thức và tìm hiểu việc nhà nông.

Địa phương này dù rất phát triển về cơ giới hóa nông nghiệp nhưng nhiều nông dân vẫn sử dụng sức trâu để cày bừa và vận chuyển lúa từ đồng về nhà. Trên đường đi, thỉnh thoảng du khách bắt gặp những chiếc xe trâu kéo nặng nề, trên xe chất đầy những bao lúa. Đường dẫn vào núi Nổi là một con đường mới đắp rộng khoảng 5m, cao hơn mặt ruộng. Hết con đường này là núi.

Núi Nổi nằm ở xã Tân Thạnh, thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang, cách thị xã Tân Châu khoảng 9km. Núi có chu vi khoảng 320m, nằm giữa cánh đồng rộng mênh mông, vào mùa nước lũ, ngọn núi như bồng bềnh trên mặt nước. Khu vực ven chân núi có độ dốc trung bình từ 10 - 120 m, vì vậy không bị ảnh hưởng của mưa lũ. Lớp đất mặt là cát pha sét, có cường độ chịu lực cao, thuận lợi cho xây dựng cơ sở hạ tầng. Cảnh quan thiên nhiên đẹp, kết hợp phong cảnh sinh thái vùng đồng bằng sông nước, phản chiếu ánh nắng và nổi bật giữa biển lúa màu xanh xung quanh.

Núi Nổi là một trong các ngọn núi thấp nhất và nhỏ nhất trong số núi ở An Giang. Nói là núi nhưng độ cao của nó chỉ khoảng 10m bao gồm đất và đá chất chồng lên nhau. Tương truyền, khoảng 2.500 năm trước, nơi đây từng tiếp đón các tàu buôn tơ lụa, gốm sứ đến mua bán như ở vùng Ba Thê-Núi Sập. Trong những năm kháng chiến chống Mỹ, nơi này rất hoang vu. Bộ đội lẫn vào đây thì mất hút, địch chẳng lần ra dấu. Tên địch nào lọt vào đây thì đừng hòng quay trở ra. Vì thế người ta ví khu vực núi Nổi như ngọn đồi Tức Dụp thứ hai của An Giang. Phần lớn cánh đồng trồng lúa ngày nay xưa là một rừng tre rộng lớn. Bộ đội đóng quân trong khu vực này để đánh giặc.

Sau năm 1975, rừng tre được san phẳng lấy đất trồng lúa. Địa phương chỉ giữ lại nguyên trạng núi Nổi. Giữa đồng trống mênh mông, ngọn núi như một nét điểm xuyết bởi rừng cây rậm rạp với những cây cổ thụ tỏa bóng mát. Theo những bậc thang, khách lên đỉnh núi. Tại đây có một ngôi chùa cổ xưa mang tên Phù Sơn Tự. Ngôi chùa được công nhận là Di tích lịch sử cách mạng cấp tỉnh. Ngôi chùa đơn giản nhưng cổ kính. Trong tâm linh người dân địa phương, núi Nổi là chốn linh thiêng để gởi gắm đức tin. Đối với khách ưa khám phá, đây là điểm đến thú vị. Vì sao giữa đồng ruộng lại có một gò đá cao như thế? Lý giải điều này, người dân địa phương cho rằng: núi Nổi là một dạng núi sót nằm cách xa quần thể Thất Sơn và các cụm núi Campuchia. Do đó, núi Nổi vẫn được gọi là núi chứ không gọi là gò.

Người trong chùa rất thân thiện và hiếu khách. Khách có thể ngồi trò chuyện nhiều giờ liền. Khi con nước ở thượng nguồn sông Mê Công đổ về cũng là lúc việc đồng áng đã xong, nước ngập trắng đồng, núi Nổi nhô lên như một cù lao nhỏ trên biển nước mênh mông ấy, hoặc như một đóa sen lớn trên đồng nước đỏ hồng màu phù sa. Trên núi có những cây sao, cây dầu, cây còng hàng chục, trăm năm tuổi đứng vững chải, che kín ngọn núi. Nơi đây lý tưởng cho các hoạt động du lịch khám phá, về nguồn vừa thư giãn vừa tìm hiểu được nhiều kiến thức bổ ích. Kết hợp chuyến đi này, du khách có thể dừng chân lại làng dệt Tân Châu xem nghệ nhân nhuộm mặc nưa tạo màu đen bóng láng tạo sản phẩm dệt nổi tiếng lãnh Mỹ A một thời vàng son.

Hàng năm, vào khoảng tháng 9 âm lịch, lễ hội núi Nổi diễn ra tạo không khí vui chơi cho người dân địa phương sau khi kết thúc việc đồng áng. Đó là một sản phẩm du lịch độc đáo cho du khách đến từ phương xa.

Du lịch, GO! - Theo báo Cần Thơ
-----------

Bạn có ảnh về nơi này, xin gởi cho dulichgo - mình rất cảm ơn.
ĐGD

Friday, 16 September 2011

Từ trên cao nhìn xuống, cả thị trấn Mèo Vạc (Hà Giang) nằm bé gọn như bàn tay trong một thung lũng không rộng lắm, bốn bề là núi đá vây quanh.

Qua đỉnh đèo, muốn xuống thị trấn phải đổ con dốc dài tới hơn 5 cây số. Đầu vào thị trấn hai bên có những vườn cây sơn trà lâu năm trông khá xanh mát kéo dài vài trăm mét.

Chúng tôi đến Mèo Vạc vào buổi chiều, khi nắng đã bớt nhưng trời vẫn oi nồng. Những vạt nắng cuối chiều soi rõ thị trấn với những khối nhà công sở liền mảng màu vàng, đây đó điểm tí chút nhà gỗ người Mông cũ xỉn ám đen hơi khói củi, còn lại chủ yếu là nhà người Kinh lên buôn bán làm ăn ở đây, dễ nhận ra vì nhà trần hoặc xây ống.

Bao quanh thị trấn là những ruộng ngô xanh ngát. Dưới ánh nắng chiều, xanh vàng rực lên một bức tranh miền núi điển hình. Bóng núi xám đen của đá tai mèo trải xuống làm sự tương phản càng rõ nét. Dăm ba cây samu cao vút, đặc trưng loài cây vùng núi bắc Việt Nam.

Giữa thị trấn là sân vận động và khu chợ thật rộng. Vì là chợ vùng cao nên có một bãi đất trống rộng dùng làm nơi mua bán trâu, bò. Chợ mỗi tuần họp một phiên vào chủ nhật, đông vui và nhộn nhịp lắm!

Chiều xuống muộn, trong thung lũng không có hoàng hôn, bóng núi đổ sập khi mặt trời khuất sau ngọn thấp nhất. Cả thị trấn chìm trong ráng mỡ gà đã rán cháy. Sau gần một tiếng, sao nổi chi chít dày đặc trên vòm trời, những đỉnh núi xung quanh đâm lên nền trời thật muôn hình, lủa tủa, rờn rợn: vừa hoang sơ kỳ bí, vừa hấp dẫn mời gọi.

Sau một hồi tìm chỗ nghỉ, tôi quyết định chọn nhà trọ có chị chủ kiêm bán tạp phẩm. Căn nhà hai tầng; tầng dưới bán tạp phẩm, tầng trên ngăn ra làm 4 phòng cho khách trọ thuê (giá 80.000 đồng/phòng). Căn nhà trông thẳng ra bến xe và hơi chếch nhìn ra tượng đài Bác, cũng khá đầy đủ.

Chúng tôi lại tìm đến quán ăn mới mở, đối diện luôn cổng chợ Mèo Vạc. Tất cả các loại rau, gà Mèo, thịt bò xào và không quên chai rượu ngô nữa. Thật thú vị là rau không "hiếm" lắm ở đây... Đặc biệt có cả rau đắng tươi, nấu bát canh suông húp mát cả ruột, vị đắng tê tê đầu lưỡi chuyển dần xuống họng sang vị ngọt mát rồi lan tỏa đúng như "thần dược", tan đi hết cả những mệt nhọc trên đường...

Đêm Mèo Vạc phố xá im lìm cả, chỉ có đèn đường và đèn bảo vệ các cơ quan còn sáng. Ngày thì thế mà đêm xuống hơi núi đá tỏa ra mát rượi. Tôi chìm trong giấc ngủ của men rượu ngô Mèo Vạc, của "hội chứng xe máy" tê rần người, đường xa, lơ mơ về chợ tình Khâu Vai...

Du lịch, GO! - Theo báo ThanhNien, ảnh internet


Thị trấn Mèo Vạc là trung tâm của Huyện Mèo Vạc - huyện vùng cao biên giới phía bắc của tỉnh Hà Giang, Việt Nam.
Huyện Mèo Vạc có độ cao từ 1000-1500m so với mực nước biển, có 90% diện tích là núi đá và có tới 90% dân số là người Mông.

Mèo Vạc nằm trong lòng thung lũng, bốn bề là núi đá. Từ đỉnh đèo, xuống thị trấn phải qua con dốc quanh co dài 5 cây số.

Thị trấn Mèo Vạc có một điểm khá thú vị, là nằm gần như biệt lập; khác với nhiều thị trấn vùng cao khác là bám lấy tuyến giao thông chính, rồi phân nhánh. Ở trong lòng thị trấn, bên cạnh những công trình, cơ quan hành chính, xen kẽ ngay những quần cư của người dân tộc Mông. Rừng núi, đồng ruộng và nông thôn hòa nhịp cùng phố thị.

Cuộc sống ở thị trấn Mèo Vạc bình yên, êm đềm và thân thiện. Thị trấn nhỏ bé, đi loanh quanh một lúc là hết, nhưng khám phá cho đủ chắc mất không ít thời gian…

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống