Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Monday, 12 March 2012

Có thể bạn bảo tôi là điên nhưng tôi đúng là hay có thói quen đi du lịch đến một địa điểm ngay sau khi địa điểm đó có gặp biến động. Lần này là Marrakech, nơi vừa mới có vụ đánh bom khủng bố làm chết hơn 10 du khách Pháp. Thực tế luôn cho thấy rằng sau mỗi một bất ổn chính trị như  vậy, lượng khách du lịch sẽ giảm thậm tệ và quốc gia đó sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc thu hút khách du lịch trở lại. Điều đó tất yếu sẽ dẫn đến việc giá vé máy bay và chi phí các dịch vụ sẽ giảm xuống. Vậy thì còn chần chừ gì nữa? Có mỗi 60 euro vé khứ hồi từ Paris bay thẳng đến Marrakech.
Quảng trường Jemaa El-Fna là một trong những biểu tượng của Marrakech và cũng là trung tâm của khu phố cổ Medina. Trong tiếng ảrập, Jemaa El-Fna có nghĩa là “nơi tập trung những xác chết” bởi dưới thời các vị vua Hồi giáo trong quá khứ, đây là nơi những tên phạm tội bị hành quyết. Sức hút của Jemâ El-Fna đến từ sự góp mặt của rất nhiều nghệ sĩ rong, những gian hàng hoa quả khô và hàng loạt nhà hàng nhỏ. Quảng trường chỉ thực sự sôi động vào buổi tối khi mà các hàng quán bắt đầu mở hàng mà tỏa ra những mùi vị thèm rỏ rãi. Từ tầng 1 của một quán café, có thể nhìn được toàn cảnh quảng trường với hàng loạt đèn tuýp khiến có cảm giác như những con đom đóm giữa lòng thành phố.




Souk hay còn gọi là khu chợ giời. Vai trò của khu chợ này rưa rứa giống khu phố cổ của Hà Nội với một hệ thống chằng chịt các nẻo đường nhưng tất nhiên là nhỏ hơn so với phố Hà Nội. Mỗi một nẻo bán chuyên một loại hàng hóa : hoặc chỉ bán đồ gia dụng, hoặc chỉ bán vải vóc…Tôi chọn 2 thời điểm để khám phá khu chợ này : hoặc vào sáng sớm khi mà những ánh sáng mặt trời đầu tiên rọi xuống các gian hàng tạo nên một vẻ huyền bí trong các bức ảnh, hoặc vào cuối buổi sáng lúc mà chợ nhộn nhịp người qua lại. Dưới những tia nắng lấp lóe, tôi chìm vào thế giới của “nghìn lẻ một đêm” Marốc.

Những nẻo đường bé tí hin, những ngõ cụt, nghìn lẻ một màu sắc và hương vị đậm đà của những gia vị đặc trưng Châu Phi hiện ra trước mắt tôi.Trong đại dương những tạo hóa thủ công như thế này, thật khó có thể xác định được chính xác mình đang ở đâu. Nhưng đó mới là điều khiến du khách tìm đến đây : đi lạc trong mê cung này và để sự cảm nhận cá nhân dẫn đường đi..
Trước kia, khu vực này là nơi tập trung những đoàn caravan chuẩn bị trước khi lên đường đi qua sa mạc. Dần dần, từ điểm tập trung đó phát triểnđô thị qua nhiều thế kỷ và có hình thù như ngày nay.
 Ngoài chức năng thương mại, khu chợ Souk còn có chức năng văn hóa bởi nhiều bộ tộc hẹn gặp nhau ở đâyđể giải quyết những khục khặc cá nhân hoặc sắp xếp việc cưới xin. Và cho đến ngày nay, cuộc sống của Marrakech vẫn xoay quanh những giá trị truyền thống phát triển ở khu chợ Souk.
Tanneries là nơi người ta nhuộm màu vải . Mặc dù nhiều người nói rằng khu này chỉ dành riêng cho người địa phương, tôi vẫn mạo hiểm lẻn vào mà chẳng phải mất một xu cho bọn cò mồi. Nghề này đã tồn tại ở Marốc từ thế kỷ 16 dưới thời các vị vua Almohade.
Chuyển hóa một lớp da thô thành đồ da thuộc bằng những phương pháp thủ công truyền thống vẫn còn thịnh hành ở Marrakech. Tất nhiên, để có dịp chiêm ngưỡng những màu sắc sặc sỡ thì phải chịu đựng mùi buồn nôn phang phảng khắp nơi đây.
Nhà thờ Hồi giáo Koutoubia, được đặt tên như vậy vì trước kia đây vốn là nơi tập trung chợbán sách cũ. Đối với người dân Marrakech, tháp chuông Koutoubia được sánh nhưtháp Eiffel của Paris.
Khu lăng mộcủa dòng họ Saadian. Khu lăng mộ này chôn vùi trong bí mật hàng trăm năm trước khi được khám phá đầu thế kỷ 20 trong tình trạng nguyên vẹn. Triều đại Saadian ngự trị Marrakech vào thế kỷ 17 nhưng dần suy yếu và rơi vào tay vua Hồi giáo Moulay Ismail. Số phận của dòng họ Saadian khá giống với triều đại nhà Lý ởViệt Nam. Vua Moulay Ismail ra lệnh bắt giam nhiều hậu duệ của Saadian và cho phá hủy khá nhiều công trình kiến trúc được xây dựng dưới triều đại này. Tuy nhiên, vì lý do sùng đạo, chỉ có những phần mộ của vua chúa Saadian là được buông tha.
Giáo đường Hồi giáo Ben Youssef là một trong những giáo đường lớn nhất Bắc Phi và cũng là ví dụ điển hình cho lối kiến trúc Hồi giáo của Marốc.
Được xây dựng vào năm 1570, giáo đường thời kỳ phồn thịnh có thể chứa được 900 sinh viên.

Khi nói tới Hy Lạp, người ta sẽ nghĩ ngay tới Athens - thành phố của những truyền thuyết và những vị thần, nơi có ngọn đồi Acropolis nổi tiếng. Nhưng bạn sẽ chưa thật sự đến Hy Lạp nếu bạn chưa đi những hòn đảo xinh đẹp và Santorini là một trong những thiên đường tuyệt vời đó.


Đảo Santorini thuộc vào hệ thống quần đảo Cyclade. Cách đây hàng triệu năm, quần đảo Cyclade vốn dĩ là cả một châu lục nhưng dần dần bị nước biển nhất chìm và chỉ có điỉnh những ngọn núi lửa là còn nổi lên mặt biển. Những đỉnh núi đó chính là các đảo ngày nay. Đảo Santorini cũng giống như tất cả các đảo Cyclade khác, phần nổi lên đều có nguồn gốc núi lửa nên đất thường có vẻ bề ngoài giống nham thạch đen đã nguội đi và chẳng bao giờ cao quá 1000m.  


Hầu hết các ngôi nhà ở Santorini đều là màu trắng, tinh khiết kết hợp với sắc xanh của màu nước biển Địa Trung Hải điểm xuyết nơi mái vòm, cửa sổ tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và hết sức lãng mạn. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi Santorini được bình chọn là nơi ngắm hoàng hôn và bình minh đẹp nhất, địa điểm lãng mạn nhất để tổ chức đám cưới và tuần trăng mật. 

Lối kiến trúc nhà ở tại các đảo Hy Lạp có rất nhiều điểm khác biệt so với Hy Lạp đại lục, chắc là do thời tiết khí hậu.
Các nhà thờ ở đây có đặc thù là nóc cao quá khổ với nhiều tầng chuông.
Đa số các ngôi nhà đều đã trở thành khách sạn hoặc nhà cho thuê dành cho những gia đình Châu Âu giàu có, đặc biệt là dân Đức và Anh. Tôi thấy hơi khó chịu với sự hiện diện của những biệt thự có bê bơi như thế này. Đảo Santorini vốn dĩ khan hiếm nước ngọt và phải tốn nhiều chi phí vận chuyển từ đại lục vào. Ấy vậy mà những nhà đầu tư thỏa sức lãng phí nước cho những bế bơi như thế này
Nhìn bên trong một biệt thự
Nội thất bên trong của một biệt thự để không. Tôi may mắn được vào đây sau khi nói chuyện với ông chủ nhà và cũng là chủ của một quầy bar nơi tôi dừng chân nghỉ
Ông chủ nhà bảo một biệt thự như thế này, thuê hết hơn 1500 euro một tháng vào mùa cao điểm
Tại đây, con lừa là phương tiện giao thông chính trong các làng mạc. Nhưng ngày nay, có vẻ như những chú lừa này có thêm việc mới : chở khách du lịch đi dạo, đến khách sạn hoặc chở đồ đạc cho họ.Tôi cũng thuê một con để đi xuống chân núi
Santorini là một hòn đảo quốc tế. Hãy cứ nhìn thử vào những con tàu cả nhân đậu ngoài khơi là cũng có thể đoán được là giá cả cuộc sống nói chung khá cao.
Hoàng hôn buông xuống, giờ G đã đến!!Tôi không muốn đững gần đám đông khách du lịch mà lại đứng cách xa vài trăm mét để ngắm hoàng hôn một mình


Tây Ban Nha thuộc vùng khí hậu Địa Trung Hải, không hiểu sao Madrid lại có màu trời đêm rất lạ. Khi hoàng hôn vừa tắt nắng, trời Madrid xanh một màu lam nhạt, rồi chuyển dần sang lam đậm, màu chàm, và cuối cùng là màu xanh đen. Trời trong vắt, không một gợn mây, chỉ vài vì sao lơ ngơ, như muốn nhường hết không gian mộng mị kia cho nửa vầng trăng khuyết trò chuyện với khách giang hồ. Thành phố Madrid chập chùng cao thấp, với những con đường lả lướt, uốn lượn, đưa đẩy bước chân qua. Buổi chiều và buổi tối, các con đường lớn nhỏ đều đông kín người. Trông mặt nào mặt nấy ngời ngời hạnh phúc. Madrid , trừ những đại lộ xe cộ ngợp trời, còn khối những con đường chỉ dành cho người đi bộ, ở đó luôn có các quán giải khát lộ thiên bao giờ cũng đông đảo khách hàng. Họ ngồi nghỉ ngơi, nhâm nhi cốc vang đặc sản, chuyện trò, đôi khi nhấm nháp chút chút, rồi lại tiếp tục rong chơi. 

Quảng trường Plaza Mayor
Một phần đời sống của Madrid tập trung quanh các quảng trường và công viên. Madrid có nhiều tượng đài, công trình nghệ thuật, kiến trúc, nhà hát, thư viện, viện bảo tàng... Dịp cuối tuần, công viên tràn ngập người. Công viên như một mái nhà vĩ đại của một gia đình vĩ đại. Nắng chan hoà trên ngàn cây nội cỏ, trên các lối đi, trong mắt người. Trong khi trẻ con hút hồn vào các trò chơi, người lớn nhâm nhi và chuyện trò nơi quán nước dưới các tàn cây, thì thanh niên nam nữ hăm hở chèo thuyền, cỡi ngựa, chơi bóng... và nằm dài trên cỏ: tâm tình, thinh lặng, và hôn nhau. 


Dân Madrid thích thể thao, đặc biệt mê bóng đá - bóng đá là vua. Khắp đất nước Tây Ban Nha, đâu đâu cũng có sân bóng, đội bóng. Trong đó, đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha của họ là nhất. Sân vận động Santiago Bernabeu với gần 100.000 chỗ ngồi luôn chật kín người mỗi lần đội “Những chú kền kền trắng” con cưng của họ thi đấu. Dân Madrid thích xem bóng đá trực tiếp trên sân hơn qua tivi. Cũng dễ hiểu thôi, vì chỉ trên sân mới có thể đắm đuối đong đầy chất cuồng nhiệt của môn thể thao vua này. Cũng còn vì Bernabeu hiện đại, văn minh, đẹp, và uy nghi như một giáo đường. Vui nhất là, trong số những cổ động viên la hét cuồng nhiệt ấy đôi khi có cả đức Giáo hoàng.

Công viên Retiro, nơi lưu đến ưa thích của dân thủ đô, đặc biệt là khi trời nóng
Các buổi chiều và tối, quảng trường là nơi vô cùng náo nhiệt với rất nhiều nhà hàng, quán bar, và đủ loại trò chơi. Những nghệ sĩ phong cầm góp phần khiến quảng trường thêm sinh động và chan chứa bằng những giai điệu không chê vào đâu được. Du khách thường tập trung ở đây, ăn tối, uống bia, uống rượu, và thưởng thức không khí đặc thù của quê hương đấu bò.



Người dân Madrid vui vẻ, sôi nổi, lịch thiệp, tốt bụng. Trong khi chuyện trò, họ thường kèm theo điệu bộ: miệng nói, tay huơ, đầu ngắt, mắt nháy. Đặc biệt họ nói rất nhanh, cả khi nói tiếng Anh hay tiếng Pháp - như thử nếu không thế, họ sợ tỏ ra thiếu nhiệt tình với người đối diện. Họ cũng rất nghiêm khắc với bản thân, coi trọng cá tính, trọng danh dự, kiêu hãnh, và rất tự hào.

Công viên đằng sau cung điện hoàng gia
 Chuyện hôn nhau giữa ba quân thiên hạ, nếu nước mình coi là dị hợm thì ở đây là bình thường, cứ việc tự nhiên như nhiên; đến nỗi chính kẻ nào lăm lăm nhòm ngó và lên mặt phê phán nọ kia mới thật sự là đồ dị hợm không thể chấp nhận được. Người dân Madrid không có cái thói láo liêng, lại có lối sống thẳng thắn. Không yêu nhau, có thể người ta đưa nhau ra toà li dị, nhưng đã sống với nhau thì lại hết lòng. Cả những bà mẹ Madrid cũng vậy, họ thể hiện tình yêu và sự chăm chút con cái một cách lặng lẽ, chan chứa, và có hồn.
Thật khó có thể cưỡng nổi sức hấp dẫn của dòng người nơi đây. Về khuya, tuy đã khép bớt một số vào các nhà hàng, vũ trường, rạp hát... nhưng đường phố Madrid vẫn nhộn nhịp người qua lại. Đêm, hình như dân Madrid không chịu ngủ. Nếu một lần đến Madrid, bạn có lẽ sẽ thầm hỏi, không biết điều gì trên đất nước này khiến người ta yêu đời và ham sống đến vậy.

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống