Buổi chiều, bọn mình hướng về khu Hàm Tiến, chợ Rạng. Dẫn xe ra cổng nhà nghỉ là 16h, trời nắng tốt lắm nên bọn mình nghĩ là có thể đến bãi đá Ông Địa, Lầu Ông Hoàng, khu tháp Chăm Poshanư, kè cửa biển Phú Hài (nơi sông Cà Ty đổ ra biển) - rất phù hợp cho một tuyến đường ngắn trong buổi chiều cuối cùng của chuyến phượt.
< Bờ kè bãi cá. Thật ra 'bãi cá' nằm phía dưới kia ngay khu phố 7 và 8, nơi mà bọn mình từng đã ra một lần vài năm trước.
Tên gọi Mũi Né xuất phát từ việc ngư dân đánh cá, mỗi khi đi biển gặp bão, thường đến đây nương náu. "Mũi" là cái mũi đất đưa ra biển; "Né" có nghĩa là để né tránh.
< Nơi mà con đường Huỳnh Thúc Kháng chạy sát bờ biển nhất, gần đến mức chả có resort hay nhà nghỉ nào mọc lên vì quá... ít đất - dù đất tại Hàm Tiến cũng là 'Tấc đất, tấc vàng' từ thuở nào...
< Cầu Rạng bắt ngang hạ nguồn Suối Tiên.
"Mũi Né" ngày nay trở thành một thương hiệu du lịch lớn của cả nước với rất nhiều du khách nước ngoài. Trong đó: nhiều người Nga đã gắn bó với nơi này đến mức họ chọn phương cách định cư và làm ăn ngay tại đây tạo thành một khu người Nga ở đường Nguyễn Đình Chiểu, tức là khu Hàm Tiến.
Do vậy: đa phần các khu du lịch lại tập trung nhiều ở phường Hàm Tiến của Phan Thiết.
< Chùa Hải Tự đây.
Khu Hàm Tiến kéo dài từ cầu Rạng bắc ngang Suối Tiên, nơi dòng suối hòa dòng nước với biển) đến khu sân golf và làng Sea Links City và tương lai có thể kéo dài tới tận ngã 3 Nguyễn Thông.
< Còn phía bên này đường có một quán bún cá bình dân, vậy là vào 'xử lý' món truyền thống miền biển...
NLĐ: Hầu như các hàng quán ở Khu du lịch Hàm Tiến - Mũi Né đều bán đêm. Đi dạo và thưởng thức hải sản là một trong những thú vui tại khu du lịch, nếu trời không mưa. Với cách kinh doanh xuyên đêm, Hàm Tiến - Mũi Né đã ít nhiều tạo cho mình nét riêng so với nhiều khu du lịch khác trong phạm vi toàn quốc.
< Quán bình dân nên giá cũng bèo nhèo: 12k thôi nhưng có lẽ vẫn mắc hơn thực khách trong xóm.
Trên đường Nguyễn Đình Chiểu, tại mặt tiền của nhiều resort: cứ đêm xuống là lúc các cửa hàng chuyên doanh hải sản tươi sống đua nhau mời chào khách. Lúc này đây, chỉ cần bước chân vào một cửa hàng thôi, khách sẽ có dịp trông thấy các bể xi măng có máy sục khí, nuôi dưỡng một số loài hải sản vừa đánh bắt được vài giờ trước đó trên biển. Khách có thể chọn lựa bất cứ loại hải sản theo ý muốn và sau đó đưa ra yêu cầu chế biến.
< Bồi dưỡng thêm vài cái hovilo, nói nôm na là 'hột vịt lộn'. Nhớ lại thuở 'mới phượt', bọn mình 'kén cá chọn canh' lắm: Săm soi nhiều quán, nơi nào thật sạch mới nhào zô, nước đóng chai hiệu lạ tặng cũng không uống, trà đá miễn phí ở các quán thì miễn bàn...
Vậy nhưng bây giờ thì xơi tất: mọi người vẫn ăn, vẫn uống hà rầm nhưng có ai lăn đùng ra chết đâu? Nhờ vậy mới biết nhiều nơi xập xệ nhưng trà free uống chung vẫn thơm ngát!
< Lưng tưng cái bụng rồi thì đi, lòng lại hẹn thầm cho 'bữa chiều', 'bữa tối' - Người ta nói 'ăn - chơi' mà: phải có thực mới vực được... phượt!
< Nắng giờ đã xế chiều, khu Hàm Tiến vàng hoe...
Tương tự, tại một điểm có tên là Bờ Kè, du khách sẽ không mất nhiều thời gian để tìm thấy những điểm bán hải sản ngoài trời hoặc dưới mái che và không xa mép biển. Ở đó, họ sẽ được thưởng thức những đĩa hải sản được chế biến bởi những đầu bếp khá lành nghề.
< ... và tắt luôn nắng vì trời đầy mây. 'Mấy ngày nay thường có mưa', người ta nói vậy nhưng từ trưa hôm qua đến giờ chỉ thấy một trận nhỏ lúc ở cà phê Quyên Sương.
Tại đây, khách trò chuyện cho đến tận khuya và chẳng phải ngại ngần khi ngồi lâu vì mọi quán bán ở Bờ Kè đều coi trọng khách hàng, khách hàng thật sự là “thượng đế” của họ (túi phải dày chút nghen).
< Bọn mình ghé lại bãi đá Ông Địa. Bãi đá Ông Địa là một địa danh chỉ các mỏm đá nhô ra bờ biển khoảng giữa núi Cố và núi Rạng thuộc huyện Hàm Tiến (Bình Thuận) trên đường đi từ Phan Thiết ra Mũi Né...
Rời Bờ Kè, khách còn có dịp tìm thấy những điểm bán thức ăn khuya cùng với sự phô diễn tài nghệ nấu ăn của các đầu bếp đến từ nhiều vùng khác nhau và của Phan Thiết.
< Đây là một bãi biển rất đẹp, nước biển trong xanh với nhiều ghềnh đá nổi trên mặt biển rất hấp dẫn du khách. Bãi đá này do thiên nhiên tạo ra từ bao đời nay, trong đó có một tảng đá có hình thù rất giống ông địa nên người dân trong vùng đặt tên là bãi đá Ông Địa.
Sau đó, cho xây am, sơn phết thành tượng Ông Địa để thờ cúng. Hằng ngày, người dân buôn bán đi ngang qua thường dừng chân nghỉ ngơi và thắp nhang cúng vái ông địa phù hộ mua mau bán đắt...
< Khúc này bờ kè khá đẹp, có nhiều ghế đá - khách ngồi không bị hỏi "Qúy khách dùng chi?".
Vậy nhưng chưa kịp dòm ngó gì thì mấy kéo đến đen kịt...
Thức ăn nấu tại chỗ, hoặc trước đó vài giờ, được bày ra trên khay đĩa, đặt trên những chiếc xe đẩy dưới ánh sáng của những ngọn đèn neon dìu dịu, tuồng như muốn đánh thức sự tò mò của du khách, để họ lựa chọn món ăn và rồi thưởng thức món ăn tại vài chiếc bàn kê không xa chiếc xe, nơi chủ hàng đứng bán.
< Và mưa trút xuống như... lũ trời! Không chỉ một trận thôi đâu, vừa tạnh thì lại làm 'tăng hai'!
Trú mưa là thượng sách vì áo mưa bọn mình vứt tại nhà nghỉ.
Nhiều du khách cho hay: Mùa trăng ở Hàm Tiến - Mũi Né, các điểm bán thức ăn trước cổng các resort, tại Bờ Kè lúc nào cũng đông người. Ăn và thưởng thức ánh trăng là thú vui tuyệt hảo, không phải lúc nào con người cũng tìm thấy nhất là người ở các thành phố công nghiệp.
Điều đó nhiều người nói chỉ gặp đuợc khi về khu du lịch Hàm Tiến - Mũi Né.
< Trận mưa lớn kéo dài một hồi rồi cũng tạnh, bọn mình lại ra bờ kè gần đó. Bờ kè hình cánh cung đưa ra biển này mình nghĩ rằng người ta làm để giữ cát: có cát mới có bãi biển được...
< Và có bãi biển mới có thể thêm nơi chơi, nơi tắm vì mặt tiền 'biển' tại khu Hàm Tiến hầu như các resort đã cát cứ hết rồi.
Chân trời, phía tháp Chăm đen kịt, đầy mây với sấm chớp rền trời, phải về thôi - thật tiếc!
< Chạy nhanh về bờ kè bãi cá.
Đây là nơi các bác tài xe ôm làm xiếc chạy xe mà bọn mình đã xem từ 2 năm trước.
Một số thông tin khác về những địa điểm có thể tham quan tính từ Phan Thiết đến Mũi Né:
Từ nội thành Phan Thiết ra Mũi Né khoảng 22 km, có nhiều di tích, danh lam thắng cảnh, nơi tham quan nằm rải rác trên đường. Việc tập trung như thế này khiến cho đường ra Mũi Né thêm phần hấp dẫn. Thứ tự từ hướng TPHCM đi vào như sau:
- Nhà ở Mộng Cầm - một trong những người tình của Hàn Mạc Tử nằm tại số nhà 300 đường Trần Hưng Đạo.
- Sông Cà Ty với Tháp nước Phan Thiết.
- Vạn Thủy Tú.
- Trường Dục Thanh.
- Chợ Phan Thiết.
- Tháp Chăm Phố Hài - Tháp Pôshanư.
- Lầu Ông Hoàng.
- Núi Cố với mộ Nguyễn Thông.
- Bãi đá Ông Địa.
- Rặng Dừa Hàm Tiến (Rạng).
- Khu resort cao cấp.
- Suối Tiên.
- Làng chài Mũi Né
- Đồi Cát Mũi Né.
- Hòn Rơm...
< Dưới kia chỉ vài chiếc ghe nhỏ đang đậu, chắc gió mùa này - bến ghe đã chuyển về mé kia của Gành (Gành Bắc).
Mây lại kéo theo, mịt mù, đen nhẻm. Vậy là phóng vội về nhà nghỉ. Thật may mắn là vừa lúc xe vào mái hiên nhà nghỉ thì trời trút trận mưa dữ dội: coi như toi buổi chiều và tối rồi, hi hi...
< Ngớt mưa đã gần 19h, hai vợ chồng nhà nghỉ mời dùng cơm chung nhưng bọn mình cảm ơn và từ chối (trước kia họ nhận đặt bữa nhưng chị vợ đang mang thai sắp sanh nên không nhận nữa).
Từ chối nhưng chưa có gì bỏ bụng cho buổi tối nên lơn tơn qua vài căn bên cạnh: lại có chổ chơi đây...
< Gọi dĩa mỳ xào hải sản 60k, bia Saigon đỏ 10k cả đá... Vậy là xong một bữa ngon lành, cũng có thể vì đói meo, he he...
Chủ quán bên này vui tính, tha hồ tán chuyện vì anh chủ động. Hai đứa con sinh đôi: đứa mập đứa ốm của anh lăng xăng đeo ba như đỉa - lớn rồi nha...
Gọi là quán nhưng bán tà la: từ bánh Bin bin, Snack, xà bông, dầu gội... thậm chí cả bài tây.
Đường xá vắng hoe nhưng vẫn có lượng khách lai rai từ resort Năm Châu đối diện.
< Thỏa thuê rồi thì về, ngang qua quán 'Cô chủ nhỏ' thì nghe tiếng chào: hóa ra người dân tại đây cũng đã quen mặt bọn mình rồi còn chi...
Bà xã tán chuyện với 'ông chủ' của 'Cô Chủ Nhỏ'.
< Về 'nhà' lại có chuyện tán phét cùng anh chủ nhà nghỉ về cái máy chộp của anh ấy. Waoo, hóa ra cũng xài máy thứ dữ nghen!
Hết chuyện thì về nghỉ, coi như chiều tối nay đi đứt - thu hoạch từ phượt ngày hôm nay: sáng bội thu thì chiều lỗ vốn. Mai phải về rồi...
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần cuối - Tổng kết
Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!
< Bờ kè bãi cá. Thật ra 'bãi cá' nằm phía dưới kia ngay khu phố 7 và 8, nơi mà bọn mình từng đã ra một lần vài năm trước.
Tên gọi Mũi Né xuất phát từ việc ngư dân đánh cá, mỗi khi đi biển gặp bão, thường đến đây nương náu. "Mũi" là cái mũi đất đưa ra biển; "Né" có nghĩa là để né tránh.
< Nơi mà con đường Huỳnh Thúc Kháng chạy sát bờ biển nhất, gần đến mức chả có resort hay nhà nghỉ nào mọc lên vì quá... ít đất - dù đất tại Hàm Tiến cũng là 'Tấc đất, tấc vàng' từ thuở nào...
< Cầu Rạng bắt ngang hạ nguồn Suối Tiên.
"Mũi Né" ngày nay trở thành một thương hiệu du lịch lớn của cả nước với rất nhiều du khách nước ngoài. Trong đó: nhiều người Nga đã gắn bó với nơi này đến mức họ chọn phương cách định cư và làm ăn ngay tại đây tạo thành một khu người Nga ở đường Nguyễn Đình Chiểu, tức là khu Hàm Tiến.
Do vậy: đa phần các khu du lịch lại tập trung nhiều ở phường Hàm Tiến của Phan Thiết.
< Chùa Hải Tự đây.
Khu Hàm Tiến kéo dài từ cầu Rạng bắc ngang Suối Tiên, nơi dòng suối hòa dòng nước với biển) đến khu sân golf và làng Sea Links City và tương lai có thể kéo dài tới tận ngã 3 Nguyễn Thông.
< Còn phía bên này đường có một quán bún cá bình dân, vậy là vào 'xử lý' món truyền thống miền biển...
NLĐ: Hầu như các hàng quán ở Khu du lịch Hàm Tiến - Mũi Né đều bán đêm. Đi dạo và thưởng thức hải sản là một trong những thú vui tại khu du lịch, nếu trời không mưa. Với cách kinh doanh xuyên đêm, Hàm Tiến - Mũi Né đã ít nhiều tạo cho mình nét riêng so với nhiều khu du lịch khác trong phạm vi toàn quốc.
< Quán bình dân nên giá cũng bèo nhèo: 12k thôi nhưng có lẽ vẫn mắc hơn thực khách trong xóm.
Trên đường Nguyễn Đình Chiểu, tại mặt tiền của nhiều resort: cứ đêm xuống là lúc các cửa hàng chuyên doanh hải sản tươi sống đua nhau mời chào khách. Lúc này đây, chỉ cần bước chân vào một cửa hàng thôi, khách sẽ có dịp trông thấy các bể xi măng có máy sục khí, nuôi dưỡng một số loài hải sản vừa đánh bắt được vài giờ trước đó trên biển. Khách có thể chọn lựa bất cứ loại hải sản theo ý muốn và sau đó đưa ra yêu cầu chế biến.
< Bồi dưỡng thêm vài cái hovilo, nói nôm na là 'hột vịt lộn'. Nhớ lại thuở 'mới phượt', bọn mình 'kén cá chọn canh' lắm: Săm soi nhiều quán, nơi nào thật sạch mới nhào zô, nước đóng chai hiệu lạ tặng cũng không uống, trà đá miễn phí ở các quán thì miễn bàn...
Vậy nhưng bây giờ thì xơi tất: mọi người vẫn ăn, vẫn uống hà rầm nhưng có ai lăn đùng ra chết đâu? Nhờ vậy mới biết nhiều nơi xập xệ nhưng trà free uống chung vẫn thơm ngát!
< Lưng tưng cái bụng rồi thì đi, lòng lại hẹn thầm cho 'bữa chiều', 'bữa tối' - Người ta nói 'ăn - chơi' mà: phải có thực mới vực được... phượt!
< Nắng giờ đã xế chiều, khu Hàm Tiến vàng hoe...
Tương tự, tại một điểm có tên là Bờ Kè, du khách sẽ không mất nhiều thời gian để tìm thấy những điểm bán hải sản ngoài trời hoặc dưới mái che và không xa mép biển. Ở đó, họ sẽ được thưởng thức những đĩa hải sản được chế biến bởi những đầu bếp khá lành nghề.
< ... và tắt luôn nắng vì trời đầy mây. 'Mấy ngày nay thường có mưa', người ta nói vậy nhưng từ trưa hôm qua đến giờ chỉ thấy một trận nhỏ lúc ở cà phê Quyên Sương.
Tại đây, khách trò chuyện cho đến tận khuya và chẳng phải ngại ngần khi ngồi lâu vì mọi quán bán ở Bờ Kè đều coi trọng khách hàng, khách hàng thật sự là “thượng đế” của họ (túi phải dày chút nghen).
< Bọn mình ghé lại bãi đá Ông Địa. Bãi đá Ông Địa là một địa danh chỉ các mỏm đá nhô ra bờ biển khoảng giữa núi Cố và núi Rạng thuộc huyện Hàm Tiến (Bình Thuận) trên đường đi từ Phan Thiết ra Mũi Né...
Rời Bờ Kè, khách còn có dịp tìm thấy những điểm bán thức ăn khuya cùng với sự phô diễn tài nghệ nấu ăn của các đầu bếp đến từ nhiều vùng khác nhau và của Phan Thiết.
< Đây là một bãi biển rất đẹp, nước biển trong xanh với nhiều ghềnh đá nổi trên mặt biển rất hấp dẫn du khách. Bãi đá này do thiên nhiên tạo ra từ bao đời nay, trong đó có một tảng đá có hình thù rất giống ông địa nên người dân trong vùng đặt tên là bãi đá Ông Địa.
Sau đó, cho xây am, sơn phết thành tượng Ông Địa để thờ cúng. Hằng ngày, người dân buôn bán đi ngang qua thường dừng chân nghỉ ngơi và thắp nhang cúng vái ông địa phù hộ mua mau bán đắt...
< Khúc này bờ kè khá đẹp, có nhiều ghế đá - khách ngồi không bị hỏi "Qúy khách dùng chi?".
Vậy nhưng chưa kịp dòm ngó gì thì mấy kéo đến đen kịt...
Thức ăn nấu tại chỗ, hoặc trước đó vài giờ, được bày ra trên khay đĩa, đặt trên những chiếc xe đẩy dưới ánh sáng của những ngọn đèn neon dìu dịu, tuồng như muốn đánh thức sự tò mò của du khách, để họ lựa chọn món ăn và rồi thưởng thức món ăn tại vài chiếc bàn kê không xa chiếc xe, nơi chủ hàng đứng bán.
< Và mưa trút xuống như... lũ trời! Không chỉ một trận thôi đâu, vừa tạnh thì lại làm 'tăng hai'!
Trú mưa là thượng sách vì áo mưa bọn mình vứt tại nhà nghỉ.
Nhiều du khách cho hay: Mùa trăng ở Hàm Tiến - Mũi Né, các điểm bán thức ăn trước cổng các resort, tại Bờ Kè lúc nào cũng đông người. Ăn và thưởng thức ánh trăng là thú vui tuyệt hảo, không phải lúc nào con người cũng tìm thấy nhất là người ở các thành phố công nghiệp.
Điều đó nhiều người nói chỉ gặp đuợc khi về khu du lịch Hàm Tiến - Mũi Né.
< Trận mưa lớn kéo dài một hồi rồi cũng tạnh, bọn mình lại ra bờ kè gần đó. Bờ kè hình cánh cung đưa ra biển này mình nghĩ rằng người ta làm để giữ cát: có cát mới có bãi biển được...
< Và có bãi biển mới có thể thêm nơi chơi, nơi tắm vì mặt tiền 'biển' tại khu Hàm Tiến hầu như các resort đã cát cứ hết rồi.
Chân trời, phía tháp Chăm đen kịt, đầy mây với sấm chớp rền trời, phải về thôi - thật tiếc!
< Chạy nhanh về bờ kè bãi cá.
Đây là nơi các bác tài xe ôm làm xiếc chạy xe mà bọn mình đã xem từ 2 năm trước.
Một số thông tin khác về những địa điểm có thể tham quan tính từ Phan Thiết đến Mũi Né:
Từ nội thành Phan Thiết ra Mũi Né khoảng 22 km, có nhiều di tích, danh lam thắng cảnh, nơi tham quan nằm rải rác trên đường. Việc tập trung như thế này khiến cho đường ra Mũi Né thêm phần hấp dẫn. Thứ tự từ hướng TPHCM đi vào như sau:
- Nhà ở Mộng Cầm - một trong những người tình của Hàn Mạc Tử nằm tại số nhà 300 đường Trần Hưng Đạo.
- Sông Cà Ty với Tháp nước Phan Thiết.
- Vạn Thủy Tú.
- Trường Dục Thanh.
- Chợ Phan Thiết.
- Tháp Chăm Phố Hài - Tháp Pôshanư.
- Lầu Ông Hoàng.
- Núi Cố với mộ Nguyễn Thông.
- Bãi đá Ông Địa.
- Rặng Dừa Hàm Tiến (Rạng).
- Khu resort cao cấp.
- Suối Tiên.
- Làng chài Mũi Né
- Đồi Cát Mũi Né.
- Hòn Rơm...
< Dưới kia chỉ vài chiếc ghe nhỏ đang đậu, chắc gió mùa này - bến ghe đã chuyển về mé kia của Gành (Gành Bắc).
Mây lại kéo theo, mịt mù, đen nhẻm. Vậy là phóng vội về nhà nghỉ. Thật may mắn là vừa lúc xe vào mái hiên nhà nghỉ thì trời trút trận mưa dữ dội: coi như toi buổi chiều và tối rồi, hi hi...
< Ngớt mưa đã gần 19h, hai vợ chồng nhà nghỉ mời dùng cơm chung nhưng bọn mình cảm ơn và từ chối (trước kia họ nhận đặt bữa nhưng chị vợ đang mang thai sắp sanh nên không nhận nữa).
Từ chối nhưng chưa có gì bỏ bụng cho buổi tối nên lơn tơn qua vài căn bên cạnh: lại có chổ chơi đây...
< Gọi dĩa mỳ xào hải sản 60k, bia Saigon đỏ 10k cả đá... Vậy là xong một bữa ngon lành, cũng có thể vì đói meo, he he...
Chủ quán bên này vui tính, tha hồ tán chuyện vì anh chủ động. Hai đứa con sinh đôi: đứa mập đứa ốm của anh lăng xăng đeo ba như đỉa - lớn rồi nha...
Gọi là quán nhưng bán tà la: từ bánh Bin bin, Snack, xà bông, dầu gội... thậm chí cả bài tây.
Đường xá vắng hoe nhưng vẫn có lượng khách lai rai từ resort Năm Châu đối diện.
< Thỏa thuê rồi thì về, ngang qua quán 'Cô chủ nhỏ' thì nghe tiếng chào: hóa ra người dân tại đây cũng đã quen mặt bọn mình rồi còn chi...
Bà xã tán chuyện với 'ông chủ' của 'Cô Chủ Nhỏ'.
< Về 'nhà' lại có chuyện tán phét cùng anh chủ nhà nghỉ về cái máy chộp của anh ấy. Waoo, hóa ra cũng xài máy thứ dữ nghen!
Hết chuyện thì về nghỉ, coi như chiều tối nay đi đứt - thu hoạch từ phượt ngày hôm nay: sáng bội thu thì chiều lỗ vốn. Mai phải về rồi...
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần cuối - Tổng kết
Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!