Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Tuesday, 11 September 2012

Đi tàu Việt nên mang theo đồ ăn uống và một cái chiếu...

Tôi viết ra những kinh nghiệm đúc kết được sau bao năm đi tàu để những độc giả nào đi tàu lần đầu tiên có thể đọc tham khảo, chuẩn bị kỹ trước khi lên đường, tránh bị sốc.

< Chuẩn bị kỹ lưỡng để thích nghi, bạn sẽ có một chuyến đi thú vị và an toàn với tàu lửa.

Tôi là dân đi tàu thường xuyên. Năm nào cũng ít nhất hai lần về quê bằng tàu chợ, ghế cứng, cũng chẳng thấy có gì đáng than phiền cả ngoài cái nhà vệ sinh bẩn. Tàu lửa rẻ tiền hơn máy bay và an toàn hơn ô tô.

Tôi viết ra những kinh nghiệm đúc kết được sau bao năm đi tàu để những độc giả nào đi tàu lần đầu tiên có thể đọc tham khảo, chuẩn bị kỹ trước khi lên đường, tránh bị sốc.

< Một chiếc chiếu nhỏ có thể giúp bạn có giấc ngủ thoải mái khi đi tàu.

1. Toa hạng sang (mềm, điều hòa) không thoải mái và vệ sinh bằng toa không có điều hòa. Ở trong môi trường lạnh, bẩn và kín, vi khuẩn dễ sinh sôi nảy nở, những bạn nhạy cảm có thể bị dị ứng.

2. Trước khi đi mua theo đồ ăn, nước uống và một chiếc chiếu nhỏ, lên tàu trải ra ngủ thẳng cẳng thoải mái.

3. Nếu nhân viên chưa kịp quét dọn (mà thật ra có quét cũng không xuể vì cả trăm người xả mà mà chỉ một người dọn thôi) thì hãy tự ý thức giữ gìn vệ sinh khu vực của mình, đừng vứt rác lung tung. Chỗ mình ngồi bẩn quá thì có thể tự đi lấy chổi và cây lau rồi tự quét lau, như vậy sẽ có chỗ ngồi sạch.

< Nếu không hợp khẩu vị với thức ăn bán trên tàu, hãy mang theo thức ăn từ nhà.

4. Khi đi vệ sinh, nếu nhà vệ sinh ở toa mình bẩn quá hoặc hết nước thì chịu khó đi sang toa khác. Thường thì nhà vệ sinh ở các toa hạng sang sạch sẽ hơn.

5. Về đồ cá nhân, khi đi tàu lửa chỉ nên mang tiền vừa phải, đủ mua đồ ăn vặt là được. Điện thoại thì nên dùng cái cùi bắp thôi (pin tốt, sóng tốt là được, lỡ có mất cũng đỡ tiếc).

6. Cuối cùng là nếu muốn ăn cơm thì một là ở nhà nấu đem theo, hai là chờ đến các ga lớn, tàu dừng thì những hộ dân xung quanh sẽ đem cơm lên bán, giá khoảng chừng 15-20.000 đồng, nhìn cũng ngon nhưng chất lượng vệ sinh thì tôi không biết (tôi không ăn bao giờ).

Trên đây là 6 bí quyết bỏ túi, khi đi tàu lửa ở Việt Nam, chỉ cần chú ý chừng đó, các bạn sẽ có một chuyến tàu thoải mái, thú vị, về đến nhà an toàn và sẽ không thấy có điều gì đáng than phiền nữa.

Du lịch, GO! - Theo Bò Cạp (VnExpress).
Hàng phượng, cây me, cây sấu, cơm nguội, xà cừ… không chỉ đơn thuần là cây xanh che phủ trên các dãy phố Hà Nội, mà còn gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ.
Cuối năm 1885, Hàng Khảm là phố đầu tiên được lát vỉa hè và cũng là phố đầu tiên trồng cây phượng, một giống cây bản địa lớn nhanh, mở đầu cho việc trồng cây trên hè phố sau đó.

Tuy nhiên, nếu hai hàng phượng trồng trên hè phố Hàng Khảm lớn nhanh và hoa đỏ rực vào mùa hè tạo cảm giác thích thú cho nhiều người Việt Nam, thì người Pháp sống ở phố này bắt đầu sinh sự. Họ kêu lên tòa đốc lý là cành và thân cây đã che lấp cửa hàng khiến họ không buôn bán được, họ cũng la lối rằng những con ve sầu bám trên cây kêu rầm rĩ vào mùa hè làm họ không ngủ được.

Rồi họ vu hai hàng phượng là nơi trú ngụ của muỗi, nguyên nhân gây ra bệnh sốt rét cho người châu Âu. Và thế là chính quyền thành phố ra lệnh chặt hai hàng cây này.

Cây xà cừ nhập từ châu Phi rất được chú ý bởi lớn nhanh cho nhiều bóng mát nên họ cho trồng thử ở khu vực Bách Thảo và xung quanh khu vực này. Tuy nhiên, khi cây lớn, các nhà thực vật đã phát hiện xà cừ không phù hợp với Hà Nội vì rễ ăn ngang, gây nguy hiểm cho nhà dân và tính mạng vào mùa mưa bão; lá rụng quá nhiều, không chịu được đất trũng ứ nước, nên họ đi tìm các giống khác. Tiêu chí các nhà thực vật đề ra là có bóng mát quanh năm, công nhân vệ sinh không vất vả, rễ ăn sâu để an toàn khi mưa bão và tốc độ lớn vừa phải nên họ chọn ra bộ cây gồm: sấu, sao, muồng, cơm nguội, sưa, bằng lăng... thay cho xà cừ.

Họ cho trồng mỗi phố một loài cây để tạo ra kiến trúc phong cảnh, phố Phan Đình Phùng, Lê Thánh Tông, Hai Bà Trưng, Trần Hưng Đạo... chủ yếu là sấu, Lý Thường Kiệt trồng cây cơm nguội, đoạn đầu phố Lò Đúc trồng cây sao, Nguyễn Du trồng hoa sữa... Các công sở thì cho trồng cọ châu Phi, ngọc lan. Còn vườn hoa trồng bằng lăng, sưa, điểm thêm cọ. Tính đến năm 1954, Hà Nội có 1.512 cây sấu, chiếm tới 60% tổng số cây xanh ở bốn quận nội thành, đến đầu những năm 1990 còn 1.478 cây và năm 2003 còn 1.400 cây. Sấu được trồng đầu tiên ở phố Phan Đình Phùng vào khoảng 1920, sau đó trồng đại trà trên các phố.

Vì sao họ lại chọn sấu làm giống cây chính trồng trên phố? Sấu là giống bản địa có ở nhiều tỉnh thành phía bắc Việt Nam, thân thẳng, tán gọn, rễ cọc, lá rụng một lần nên thuận tiện cho công việc vệ sinh. Kể từ khi cây sấu trồng trên phố Hà Nội cho đến nay, hiếm thấy giống cây này bị đổ do mưa bão. Nhưng sấu còn có những đặc tính mà các cây khác không có là lá hình mắt nai rất đẹp, mùa hè luộc rau muống bè mà không có sấu xem ra mất ngon rồi, lại còn món sấu dầm, sấu chín, thứ quà gắn với đám học trò một thời.

Sau năm 1954, cây xà cừ mà người Pháp "chê" lại được công ty cây xanh mang ra trồng ở hầu hết các phố. Và cho đến nay xà cừ chiếm tới 50% trong tổng số cây xanh ở bốn quận nội thành cũ. Còn hàng cây cơm nguội ở phố Lý Thường Kiệt bị rỗng thân nên người ta đã trồng phượng và bây giờ câu hát "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng..." của Trịnh Công Sơn chỉ còn trong ký ức. Riêng cây sao đen phố Lò Đúc vẫn tiếp tục vươn cao.

Trong nhiều năm liền ở thập niên 60 thế kỷ trước, mỗi khi chiều về có đến hàng nghìn con cò đến đỗ trên ngọn cây, ỉa bừa bãi làm hè phố trắng phân cò, nên có thời một băng đảng ra đời ở phố Lò Đúc đã tự đặt tên cho băng đảng của mình là “bang cò ỉa”. Năm 1969, vì quanh hồ Gươm chưa kè nên trận bão lớn khiến cây liễu ven hồ bị ngả nghiêng, cây khác thì gãy đổ. Năm 1997, một trận bão rất lớn tràn qua Hà Nội làm đổ tới gần 5.000 cây lớn nhỏ các loại, trong đó chủ yếu là xà cừ.

Có ba loài cây mà trẻ con Hà Nội thời bao cấp ít nhiều đều có kỷ niệm là cây sấu, cơm nguội và xà cừ. Khi quả sấu mới chỉ bằng hòn bi ve, đám trẻ đã tìm cách hái và dù chua vãi thì chúng cũng chấm muối ăn ngấu nghiến. Khi về nhà, bố bắt nằm xuống giường hỏi tội trèo me trèo sấu*, đứa nào cũng cãi, cũng thề nhưng chúng đâu có biết do ăn sấu non nên hàm răng bị đen vì nhựa, điều mà bố chúng hồi trẻ từng như vậy. Khi sấu già, lại theo các nhà thầu nhặt quả rơi, đến khi sấu chín thì công kênh nhau để hái, vì thân sấu rất thẳng, quả thì ở trên ngọn mà cành sấu lại rất giòn nên để hái được quả sấu chín là vô cùng nguy hiểm.

Cây cơm nguội cũng cuốn hút con trẻ vì lấy quả già nhét vào súng “phốc” rồi ngắm mông bạn gái mà bắn thì thú vô cùng. Tất nhiên, chỉ chọn mông các bạn đú đởn, còn nếu bắn đám con gái “bôn” (viết tắt của từ bolsevik trong tiếng Nga, nghĩa là cách mạng, nhưng được hiểu là nghiêm túc, quy củ, cứng nhắc) lập tức bị báo cáo thầy cô giáo ngay lập tức. Còn cây xà cừ là nơi trú ngụ của ve sầu.

Buổi tối thì mò quanh gốc cây, ban ngày quần đùi vác cây sào dài ngoẵng trên có tí nhựa kếp đi dính ve. Mang về cũng chẳng làm gì nhưng là cái thú của đám con trẻ nên ngày nào cũng trốn ngủ trưa lang thang tìm kiếm. Mỗi băng chiếm năm bảy cây và không cho băng khác vào bắt, thế nên mới có chuyện băng này chờ băng kia đi về liền xúm lại đái vào gốc. Tối hôm sau băng kia ra không thấy ve mà chỉ có mùi nước tiểu, thế là hỗn chiến.

Sau khi đổi mới, nhiều thứ được tư nhân hóa và xã hội hóa nên cây xanh Hà Nội như lâm trường. Phố cổ Hàng Ngang, Hàng Đào, Hàng Đường, Hàng Buồm... mọc lên hai dãy dâu da xoan che mát cửa hàng vì giống này dễ sống, lớn rất nhanh...

* Thời bao cấp, trẻ con trèo sấu, me, bàng, cây cơm nguội bị cho là hư hỏng ngang với nhảy tàu điện. Nếu đang trèo cây hay nhảy tàu điện mà người quen nhìn thấy thì chắc chắn họ sẽ mách, bố mẹ chúng cảm ơn họ rồi dạy con bằng những trận đòn thừa sống thiếu chết.

Còn tiếp
Kỳ 1 - Kỳ 2 - Kỳ 3 - Kỳ 4 - Kỳ 5 - Kỳ 6 - Kỳ 7 - Kỳ 8 - Kỳ 9 - Kỳ 10 - Kỳ 11 - Kỳ 12

Du lịch, GO! - Theo Nguyễn Ngọc Tiến (Thanhnien), internet
Hòn Sơn Đừng là một thôn của xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Nơi đây có một làng chài rất nhỏ, với những tảng đá thiên tạo mang dạng hình các loại thú, nơi không có xe cộ, kể cả xe đạp. Đúng là một bảo tàng của hoang sơ...

Nhưng có nhiều lý do để du khách đến Sơn Đừng từ khung cảnh thiên nhiên đẹp lạ thường, biển và núi... những tảng đá thiên nhiên mang dáng hình các con thú, những vách núi được cây cỏ bám vào. Với những ưu đãi của thiên nhiên ban tặng, Sơn Đừng đang bắt đầu làm du lịch theo cách của mình.
Tựa lưng vào những đồi cát vàng chập chùng, hòn Sơn Đừng nhìn ra biển. Mỗi khi thủy triều rút lộ ra bãi cát trắng mịn, sạch. Bên phải hòn là một bãi đá đẹp, là nơi tắm biển khá an toàn. Do sống xa và tách biệt với đất liền, người ta đặt Sơn Đừng là “làng Robinson”.

Vài năm trước, muốn đến Sơn Đừng, từ đất liền phải đi nhờ tàu đánh cá, cả đi và về phải mất hai ngày. Ngày nay, nếu không đi đường bộ đến tận nơi thì có thể đi tàu cắt ngang vịnh Vân Phong với chỉ 3 tiếng đồng hồ. Thời gian trên tàu, du khách thỏa sức ngắm vịnh đẹp, với cảnh thanh bình của những làng chài nép mình dưới rừng dừa xanh ở chân núi, những cồn cát trắng mênh mông và những dãy núi chập chùng xa xa...

Dưới ánh nắng, nhìn từ xa Sơn Đừng đẹp tựa tranh vẽ. Cách bờ chừng 100m, tàu không cặp bến được vì bờ biển lài ra khá xa. Phải dùng thuyền thúng vào bờ. Nhưng đa số khách du lịch lại thích nhảy xuống lội vào. Nước biển trong vắt, sạch và ấm.

Ở Sơn Đừng không có đường sá và tất nhiên không có cả xe máy, xe đạp. Con đường chính của Sơn Đừng đi men theo mép biển nên khi nước lên thì đường mất. Giữa các nhà dân qua lại với nhau, người ta rải san hô thành những lối đi nhỏ trên cát.

Xóm biển nho nhỏ này cũng có một câu chuyện cổ tích: Ngày xưa, có một nhóm người thuộc dân tộc Đàng Hạ đi biển gặp bão, bị đắm tàu và đã trôi dạt vào bờ biển này sinh sống. Thời đó, họ chẳng có quần áo để mặc nên dùng lá cây làm trang phục.

Sau đó, một số con trai, con gái lớn lên đã quyết định rời bỏ bãi biển buồn tênh này vào đất liền lập nghiệp. Nhưng cũng có những người vì tình yêu mà chọn chốn này an cư lạc nghiệp... Người dân Sơn Đừng làm rất nhiều nghề để sinh nhai như: nuôi tôm hùm lồng, đánh bắt mực, cá, lên rừng đốn củi và nghề trồng điều, trồng cây ăn trái. Giờ đây, họ thêm công việc làm du lịch.

Hàng ngày, đám trẻ con tung tăng ra tận bãi rước khách du lịch, phụ nữ chuyên lo ẩm thực với những món ăn dân dã, độc đáo. Đàn ông ở thôn ai cũng giỏi nghề nuôi tôm hùm và lặn biển. Những căn nhà của các cư dân ở đây được trang trí theo kiểu quán ăn bình dân nhưng khá tiện nghi và có kèm thêm dịch vụ “tua điền dã”. Khách đến Sơn Đừng, bất kể Tây hay ta, đều thích dùng thử món “ốc mặt trăng” ướp sả, nướng hoặc hấp và cháo cá thu.

Hầu như ai tới Sơn Đừng cũng tò mò tìm hiểu về nguồn nước ngọt dồi dào ở ngay trên bãi cát sát mép nước biển. Ý thức được nguồn tài nguyên du lịch thiên phú của mình, cho nên người dân Sơn Đừng bảo vệ triệt để bãi biển trước mặt làng.

Tương truyền, khi vua Gia Long thua quân Tây Sơn tới đây, đã đào thử một hồ nước ngay bãi cát trên mép nước biển. Điều kỳ diệu đã xảy ra: họ tìm được nước ngọt và đến nay, giúp người dân Sơn Đừng có nước uống và có sản phẩm giới thiệu với khách du lịch. Từ giai thoại đó, người dân Sơn Đừng có hẳn một đền thờ nhỏ được lập để thờ vua Gia Long.

Người dân ở đây khai thác nước ngọt có lẽ là “độc nhất vô nhị”: họ chỉ cần ra bãi biển, cách mép nước chừng nửa mét, lấy tay đào một lỗ nhỏ là sẽ có ngay nước ngọt. Công việc “biểu diễn” đào “giếng” được những đứa trẻ nơi đây làm rất thuần thục cho du khách xem.

Theo các nhà địa chất, do vùng đất này có nhiều mạch nước ngầm chảy từ núi xuống nên nước ngọt mới tinh khiết, không có vị mặn như vậy. Người dân vo gạo, rửa cá, chén bát tại những lỗ nhỏ đào trên bãi biển; nếu cần nhiều nước để tắm, giặt họ đào hố lớn hơn. Đến đây, du khách nào cũng muốn lấy một chai nước mang về.

Hấp dẫn hơn nữa, du khách ra sau làng, leo lên đồi cát để tìm cảm giác chinh phục đồi cát hoặc theo người dân địa phương, ra bè đang trên biển, lựa mua tôm cá rồi trở vào bờ biển luộc hay nướng bên bếp than, củi và thưởng thức theo cách dã chiến để tận hưởng cảm giác sung sướng giữa thiên nhiên miền biển.

Hoang sơ Sơn Đừng

Du lich,GO! - Theo Báo Cần Thơ, internet

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống