Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Wednesday, 1 May 2013

Hai phút phun lửa và kế tiếp là 3 phút phun nước từ con rồng thép lớn nhất thế giới đã trở thành một điểm nhấn ấn tượng, độc đáo, hấp dẫn ở TP bên bờ sông Hàn.

Từ ngày 29/3/2013, vào các tối thứ bảy và chủ nhật hằng tuần, hệ thống phun lửa và phun nước tại cầu Rồng (Đà Nẵng) bắt đầu hoạt động. Ít ai biết rồng đã phun lửa, phun nước như thế nào.

Về phun lửa, lãnh đạo TP Đà Nẵng yêu cầu phải phun ngắt đoạn, tạo thành từng quầng lửa với đường kính từ 2 - 3m và đi xa từ 8 - 10m, quầng lửa phải đạt tính thẩm mỹ cao, hài hòa với cảnh quan môi trường, tuyệt đối không làm hư hại đến bề mặt và kết cấu các công trình kiến trúc.

Lửa của cầu Rồng "trường" hơn mong muốn

Ngọn lửa phải phun theo góc nghiêng từ 15 - 45 độ, hướng lên trên so với phương dọc cầu và không có tàn hoặc dầu rơi xuống. Dầu được đốt cháy hoàn toàn, tạo ra lửa và khói, tiện lợi cho việc vận hành, bảo trì, bảo dưỡng, còn các thiết bị phải hiện đại, an toàn tuyệt đối và hoạt động được trong các điều kiện thời tiết khác nhau.

Do nhiên liệu nén ở áp suất cao nên khi phun ra khỏi ống phun lửa, gặp áp suất của không khí thấp hơn nhiều và chính vì áp suất thay đổi đột ngột và hiệu ứng cháy, tạo nên hiệu ứng âm thanh, làm tăng sự độc đáo, hấp dẫn.

Trong thời gian 2 phút, thiết bị sẽ phun thành 3 đợt. Sau đợt phun đầu tiên, thiết bị tạm ngừng hoạt động và về vị trí chờ, đến thời điểm lập trình, thiết bị sẽ tự động mở ra phun đợt thứ hai. Tương tự, hết đợt phun thứ hai, thiết bị cũng tạm ngừng rồi tự động mở ra phun đợt thứ ba. Hết đợt phun thứ ba, thì thiết bị đóng lại hẳn.

Kỹ sư Nguyễn Quang Huy, người trực tiếp chỉ đạo phun thử đêm ngày 6/3/2013 cho biết, kết quả những lần phun thử vượt cả mong muốn. 9 quả cầu lửa đã được phun ra khỏi miệng Rồng, tạo ra hiệu ứng ánh sáng và âm thanh rất đẹp và ấn tượng. Đặc biệt, đường kính của từng quả cầu lửa ước đạt từ 3 - 4m và các quầng lửa đi xa từ 10 - 15m. Qua thử nghiệm, trong một đêm diễn, tiêu thụ lượng dầu từ 54 - 81lít và điện năng khoảng 2kWh. Tổng chi phí dầu và điện trong một đêm diễn theo thời giá hiện nay từ 2-2,5 triệu đồng.

Cũng theo kỹ sư Nguyễn Quang Huy, trong tương lai gần, hệ thống thiết bị phun lửa sẽ được cải tiến theo kiểu Rồng ngậm ngọc, khi phun, nửa phần phía trước của viên ngọc sẽ mở ra và khi phun xong, viên ngọc sẽ tự động đóng lại.

Nước Rồng cực mạnh, đẹp và... rẻ

Kỹ sư Phan Đình Phương, Tổng Giám đốc công ty cổ phần khoa học công nghệ An Sinh Xanh là chủ sở hữu trí tuệ công trình "Lắp đặt hệ thống phun nước ở cầu Rồng", cho biết, đây là công trình có yêu cầu kỹ thuật cao, không được phun dòng nước đặc mà phải phun nước thành luồng hơi cực mạnh và đẹp, thể hiện được khát vọng vươn xa của Đà Nẵng.

Sau khi được chỉ định thầu công trình phun nước tại cầu Rồng, kỹ sư Phương đã nghiên cứu, thiết kế và tổ chức lắp đặt hệ thống dẫn nước từ đường ống thủy cục chảy vào bồn 50m3. Tại bồn này, khí được máy nén nén vào cùng với nước, với dung lượng 325m3 khí nén và 20m3 nước. Nước và khí từ bồn chứa theo hệ thống đường ống đi lên bên trong trụ cầu và dải phân cách, vào tủ điều khiển thủy khí, qua tiếp tủ trình diễn đặt dưới cổ Rồng, tiếp tục theo hệ thống ống lên thiết bị phun nước ở miệng Rồng.

Theo kỹ sư Phương, vận dụng định luật khí lý tưởng về tính chất 1m3 nước có thể hóa thành 1.300m3 hơi nước, ông thiết kế bồn chứa 20m3 nước và 325m3 khí nén, hóa ra hàng vạn mét khối hơi lẫn nước và phun với lưu tốc 1.944 l/s, tạo nên sự hoành tráng, đẹp mắt, tương xứng với quy mô con rồng thép dài nhất, nặng nhất, to nhất thế giới.

"Sau 15 năm nghiên cứu, tôi và các đồng sự đã phát minh ra công nghệ phun nước hóa hơi ở nhiệt độ thường với 3 ưu điểm lớn: dễ vận hành, an toàn và chi phí thấp, và cùng chung tâm nguyện tạo ra những luồng hơi nước tuyệt đẹp để góp phần làm sống động thêm cây cầu Rồng huyền thoại trên sông Hàn", kỹ sư Phương chia sẻ.

Kỹ sư Phan Đình Phương cũng cho biết, trong tương lai gần, sẽ đề xuất với thành phố cho thực hiện nhiều kiểu phun mới, sáng tạo và phù hợp với chủ đề âm nhạc của từng đêm diễn, nhằm tăng sức hấp dẫn đối với người xem. Song trước mắt, chế độ phun nước của Rồng vẫn vận hành như hiện tại, bởi chi phí tiết kiệm.

Nhiều người sẽ rất ngạc nhiên khi được biết chi phí cho một đêm Rồng phun nước (tức 1 lần phun trong thời gian 3 phút) chỉ tốn khoảng 200-250 ngàn đồng theo thời giá hiện nay. Kỹ sư Phan Đình Phương giải thích, 1 lần phun (3 phút), tốn 20m3 nước và tiêu hao 40kWh điện, như vậy, rõ ràng theo giá nước và giá điện hiện tại là chưa tới 250.000 đồng.

Du lịch, GO! - Theo Công An TP Đà Nẵng, internet
Chúng tôi xuất phát chuyến du ngoạn An Giang từ đầu TL943 dầy đặc khói bụi do con đường đang sửa chữa với những đoạn hư hỏng nặng.

Đường về huyện Thoại Sơn bạt ngàn lúa xanh rì hứa hẹn mùa bội thu sắp tới. Đến xã Định Thành, xe bị cán đinh, nên phải dừng lại để vá. Thật ngạc nhiên khi nhiều điểm vá xe chỉ toàn là phụ nữ với nhưng thao tác rất nhuần nhuyễn.

Không khí oi bức tháng 11 dịu dần khi về đến núi Sập. Đường hẹp nhưng người mua bán 2 bên đường tấp nập minh chứng cho một cuộc sống mới của cư dân nơi đây.

Khu du lịch Hồ Thoại Sơn là sự kết hợp hài hoà giữa vẻ đẹp hoang sơ của đất trời  với sự hùng vĩ đầy bí ẩn của thiên nhiên đã  tạo nên khu du lịch hấp dẫn lạ thường. Đến đây, du khách có thể đạp  thuyền thiên nga trên nước, hoặc có thể  dừng lại bên tượng đài ông Thoại cao sững sững dưới chân núi Thoại Sơn.

Tương truyền núi này trước đây có tên là núi Sập, sau này để ghi nhớ công lao to lớn của Thoại Ngọc Hầu, triều đình Nguyễn mới đổi tên là Thoại Sơn, con sông chảy qua đất đặt tên là Thoại Hà, và địa danh huyện Thoại Sơn bây giờ cũng bắt đầu từ câu chuyện đó.

Rời Thoại Sơn, chúng tôi tiến dần về hướng huyện Tri Tôn. Đường hẹp dần. Khi đi qua những cái tên rất ngộ nghĩnh như: Xã Vọng Đông, Vọng Thê, thị trấn Óc Eo, núi Cô Tô, Ba Thê...
Đường lên núi Ba Thê khá nguy hiểm và trắc trở. Một số thành viên nữ phải dừng lại giữa chừng.

Nhớ lúc chuẩn bị xuất phát, người dẫn đường cảnh báo “mùa nắng còn đỡ chứ mùa mưa thì mấy ông chớ có liều mạng chạy lên đây bởi đường rất trơn và nguy hiểm...”. Theo số liệu xưa, núi Ba Thê cao 30 trượng, chu vi 13 dặm, phía Tây là sông Thoại Hà thơ mộng, trữ tình. Phía trước giáp với bưng biền, cỏ rậm bùn lầy.

Tương truyền, ông Thoại Ngọc Hầu chỉ huy đào cho sông rộng ra để thuyền bè đi lại, mua bán làm ăn dễ dàng. Nằm dưới chân núi Ba Thê hùng vĩ, Linh Sơn cổ tự còn gọi là chùa Phật Bốn Tay (thuộc thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang). Nơi chân núi còn là ngôi đình thờ ông Phan Thanh Giản.

Đỉnh núi còn có vết chân khổng lồ mà nhân dân tín ngưỡng gọi là Bàn chân tiên. Cách chùa Sơn Tiên chừng 10m còn có Nhà trưng bày cổ vật văn hóa Óc Eo - An Giang. Công trình này có lối kiến trúc mang dấu ấn của nền văn hóa Hindu giáo. Phía Bắc của núi Ba Thê còn có hang Ông Hổ, Chót Ông Tà, nơi thờ phượng thần Núi...

Càng về Tri Tôn, đường càng xấu. Thấp thoáng những sân phơi bong bóng cá Tra vốn là đặc sản của miền quê nơi đây. Mưa cuối mùa bất ngờ ập xuống. Chúng tôi trú mưa tại nhà ông Dương Văn Ẩn, xã Tân Tuyến được nghe ông kể nhiều câu chuyện thú vị về huyền thoại đồi Tức Dụp, vốn là căn cứ địa cách mạng trong những ngày chiến tranh ác liệt nay giờ đã thành khu du lịch tiềm năng.

Mưa tạnh, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Tiếng máy xay đá đang hoạt động, tiếng xe ben gầm rú dưới chân núi Cô Tô tạo âm thanh rất khẩn trương. Chùa Xvay Ton (đọc trại thành Tri Tôn) rất uy nghi lộng lẫy trong ánh sáng lung linh và tĩnh lặng. Đây là ngôi chùa cổ nhất ở An Giang.

Đường về Châu Đốc thật đẹp, phẳng lì, nhiều cây Thốt Nốt mọc san sát 2 bên tỉnh lộ, nghe nói có cây đã hàng trăm năm tuổi.  Dù là buổi chiều nhưng chúng tôi thấy khá nhiều đoàn du khách tập trung tại chân núi Cấm. Đường vẫn chưa thông được lên đỉnh  sau sự cố sạt lở đá núi vừa qua làm chết nhiều người.

Trong màn đêm, hình tượng con kéc khổng lồ bằng đá đang chót vót trên đỉnh núi thật lạ lùng, hấp dẫn. Ngã 3 Nhà Bàn luôn đông đúc người và xe đi lại dù trời đang tối dần. Núi Sam đã hiện ra trước mắt. Khu vực xung quanh miếu bà Chúa Xứ vẫn mua bán nhộn nhịp dù đã rất khuya.

Dì Nguyễn Thị Bảy, người có thâm niên hơn 50 năm bán mắm cá lóc, mắm thái tại đây cho biết “Tháng giêng đến tháng 4 tụi tui bán “dữ trời” lắm, mấy tháng còn lại  cũng lai rai...”. Đêm Núi Sam thật sôi động với hàng trăm lô sạp bán quần áo “Si Đa”, đồ thờ cúng, quà lưu niệm, quán ăn...

Hừng đông, chúng tôi đến viếng Tây An cổ tự, mộ ông Thoại Ngọc Hầu và bà Châu Thị Tiếp, miếu bà Chúa Xứ đang chìm ngập trong khói nhang nghi ngút. Đây là những di tích lịch sử văn hóa cấp Quốc gia đang được bảo tồn rất chu đáo, trang nghiêm. Ngang qua 2 khu vườn tượng điêu khắc quốc tế, chúng tôi nghe kể nhiều về quá trình hình thành tốn rất nhiều công sức của nhiều nhà điêu khắc gia trong và ngoài nước.

Thị xã Châu Đốc vẫn sầm uất nhộn nhịp như ngày nào với đủ chủng loại mặt hàng, nhất là hàng nhập khẩu từ Thái Lan và Cam Pu Chia. Cầu Cồn Tiên to rộng trong nắng mai. Qua cầu đã thấy thấp thoáng nhiều chiếc xe đẩy mua bán di động của người Chăm An Giang.

Thánh đường Ấp Hà Bao 2, xã Đa phước, huyện An Phú khá lộng lẫy và phủ màu trắng toát. Cạnh đó nhiều ngồi nhà dân tộc Chăm mới cất mọc lên. Đây Búng Bình Thiên thơ mộng tiêu biểu cho nền văn hóa sông nước nói chung, đồng bằng sông Cửu Long nói riêng thật hấp dẫn với nhiều sản phẩm rất đặc trưng.

Du lịch, GO! - Theo Song Anh (báo Giao Thông Vận Tải), ảnh internet
Nhắc về miền Tây, du khách không chỉ nghĩ ngay đến những đặc trưng của miệt vườn sông nước, cây lành trái ngọt... mà miền Tây còn nổi tiếng bởi những khu chợ như: Chợ nổi, chợ trái cây, chợ cá miệt đồng... Và, đặc biệt là ở vùng Cái Bè, tỉnh Tiền Giang, còn có một khu chợ chuyên bán gạo...

Từ Tp. Hồ Chí Minh về miền Tây, ngang qua địa phận xã An Cư, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang, người đi đường hay lấy làm lạ về cảnh tượng xe tải chở hàng nhộn nhịp trên một đoạn đường dài cả cây số. Nơi ấy, không phải là thị tứ hay thị trấn, cũng không phải là bến xe, nhưng xe tải các loại luôn đậu chật kín bên đường...

Đó là một khu chợ chuyên kinh doanh mặt hàng duy nhất là gạo, người địa phương thường gọi là “Chợ gạo Bà Đắc”; còn giới kinh doanh lúa gạo gọi là “Chợ gạo Cái Bè”. Chợ nằm trên dải đất hẹp giữa QL1 và sông An Cư.

Đầu tiên, chợ gạo này chỉ là một xóm nhỏ bên đường, với mấy nhà máy xay xát loại nhỏ... Khi đất nước chuyển sang kinh tế thị trường, lúa gạo trở thành hàng hóa, ĐBSCL trở thành nơi cung cấp gạo chủ yếu cho xuất khẩu..., đó là những cơ hội vàng để những chợ gạo miền Tây hình thành và phát triển. Nơi nào giao thông thuận lợi, sẽ trở thành chợ đầu mối, như chợ gạo Bà Đắc - Cái Bè, thuận cả đường sông và đường bộ.

Nhiều năm nay, chợ gạo đầu mối Bà Đắc làm ăn sung túc... Chủng loại gạo phong phú, đến từ nhiều địa phương khác nhau, như Đồng Tháp Mười, Tứ Giác Long Xuyên, các tỉnh lân cận. Gạo đến từ các vùng nước ngọt, và cả các vùng nước lợ của đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có nhiều loại gạo thơm ngon nổi tiếng.

Bà Bùi Thị Nữ, khởi đầu là thương lái chuyên mua lúa cung ứng cho chợ Bà Đắc, bây giờ là chủ vựa gạo Tấn Vinh cho biết, trước đây mua ghe lúa nào là xay luôn ghe đó, gạo bán ngay cho các công ty. Bà đã xây kho để có gạo dự trữ theo xu thế chung của chợ đầu mối Bà Đắc. Một chủ “hàng xáo” tên Trần Thị Phương, cũng là dân làm gạo lâu năm kể: Trước đây, hàng xáo như chị luôn phải chạy đôn chạy đáo tìm sân phơi lúa. Tại chợ đầu mối chỉ nhận lúa đúng tiêu chuẩn, theo đặt hàng của các doanh nghiệp lớn. Chợ đầu mối này đã kích thích sự ra đời của gần 500 sân phơi, lò sấy lúa lớn nhỏ quanh vùng. Hiện chợ có trên 40 nhà máy gia công lau bóng gạo xuất khẩu và gần 80 doanh nghiệp kinh doanh lúa gạo hoạt động ngày đêm...

An Cư được xem như là trung tâm của vùng sản xuất lúa cao sản Tiền Giang, lại có khả năng thu hút lúa gạo từ Long An, Đồng Tháp, Vĩnh Long. Đây là khu vực thuận tiện về giao thông đường thủy, xà lan trọng tải lớn cũng có thể đi lại. Tuy nhiên, khi chúng tôi đến chợ thì thấy phương tiện nhiều nhất trên sông lại là những chiếc thuyền có trọng tải vừa phải, bởi nó cơ động và phù hợp với thực tế giao thương.

Cả một đoạn sông trên bến dưới thuyền, nhộn nhịp và thơ mộng giữa đêm trăng sáng. Hai bên bờ sông An Cư, nhà cửa thuyền ghe san sát. Bên này là bến đậu của những chiếc ghe đang lên hàng, công nhân nối nhau cõng lúa lên bờ, cõng gạo xuống ghe. Bên kia bến sông ít nhà hơn, nhưng ghe từ các nơi về chờ lấy hàng cũng ken san sát.

Một ngày mới ở chợ gạo đầu mối Bà Đắc, thường được bắt đầu từ các bà bạn hàng xáo, hay tụ năm tụm bảy trên bờ sông. Họ vừa ăn cơm vừa trò chuyện, vừa trao đổi với nhau về công việc thu mua lúa gạo trong ngày. Những người ở đây làm nhiều nghề khác nhau, nhưng tựu trung đều là những người góp phần đưa hạt gạo của đồng bằng Nam Bộ đi xa... Họ là những thương lái chờ mua, những bạn hàng xáo đang chờ bán, những công nhân khuân vác, những hàng quán bình dân khuya sớm... Mỗi người mỗi việc, cùng nhau làm nên chợ gạo Bà Đắc sung túc mà vẫn giữ được nét riêng của chợ vùng sông nước phương Nam.

Đời chợ cũng không nhẹ nhàng, nhất là công nhân bốc vác. Gạo từ ghe lên vựa; từ vựa ra ghe hàng, xe tải. Những cây cầu ván chênh vênh thấm đẫm mồ hôi đêm ngày... Theo tổng hợp của xã An Cư, huyện Cái Bè, số công nhân bốc vác ở chợ Bà Đắc lên đến cả ngàn người, trong đó 2/3 là dân tứ xứ.

Một chủ quán cơm ở gần cầu Bà Đắc nói, ngày nào cũng bán sạch mấy nồi cơm, nấu gần 100kg gạo. Bán cũng cực, lời không bao nhiêu, nhưng đông vui là được. Từ chợ gạo đầu mối Bà Đắc này, theo thời gian làm ăn phát đạt, đã hình thành nên chuỗi chuyên doanh lúa gạo: Thu mua, xay xát, lau gạo theo hợp đồng, tiếp thị, cung ứng, vận chuyển... Nghề nào xem ra cũng phát đạt.

Cũng từ chợ gạo đầu mối, những thông tin về giá cả, chuẩn chất lượng hàng hóa theo hàng xáo về với nông dân, về với ruộng đồng, để cây lúa miền Tây chuyển động nhịp nhàng với thương trường, với cuộc sống hôm nay.

Chợ gạo Cái Bè không chỉ thu hút các thương lái gần xa, mà còn làm cho đời sống người dân địa phương thêm phần nhộn nhịp. Qua chợ, có thể thấy bức tranh nông nghiệp đồng bằng, với cây lúa vẫn là chủ lực. Câu chuyện về chợ Bà Đắc xem ra cũng chính là câu chuyện của những nhà nông đồng bằng.  

Du lịch, GO! - Theo Trần Trọng Triết (báo Giao Thông Vận Tải), ảnh internet

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống