Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Monday, 11 February 2013

Không biết có tự bao giờ mà dân làng Phổ Đông và Phổ Trung (thuộc xã Phú Thượng, huyện Phú Vang, Thừa Thiên Huế) đã lập bàn thờ để đêm ngày hương khói cho “thiên cẩu” ở ngay cổng làng. Dân làng cũng không biết chính xác lúc nào, và ai đã khởi xướng việc lập miếu thờ này.

< Miếu thờ “Thiên cẩu” ở làng Phổ Đông.

Cụ Trần Văn Phúc, 78 tuổi, người làng Phổ Trung kể lại sự tích đầy tính ly kỳ, huyền bí. Chuyện rằng, xưa kia ở phía bên kia con hói nhỏ, nằm đối diện 2 làng Phổ Đông và Phổ Trung có nhiều đình làng, từ đường họ tộc, thuộc xã Phú Dương, H.Phú Vang, Thừa Thiên Huế nổi tiếng linh thiêng. Vì thế, các đình làng này đã “chiếu tướng” qua làng Phổ Trung và Phổ Đông nên dân làng làm ăn đều thất bại, 3 phần thắng 7 phần thua, đặc biệt là sự học của con em 2 làng này ngày càng trì trệ, không có ai thành tài hay đỗ đạt cao.

< Xen lẫn trong đám cây này là những đình làng, thuộc xã Phú Dương, được cho là nổi tiếng linh thiêng.

Để trấn giữ cho thôn, cho làng, cũng như đem lại sự bình an, thịnh vượng trong việc làm, công tác, học hành, thi cử…Nên dân làng đã lập miếu thờ “thiên cẩu” ngay trước cổng làng. Bởi, loài chó có chức năng giữ nhà, giữ cửa, sủa to báo động cho chủ nhà biết khi có người lạ xâm nhập, có sự cố bất thường xảy ra…

< Bà Nguyễn Thị Chít đang dâng hương lên “Ngài”.

Trải qua bao biến cố thăng trầm của lịch sử, tượng “thiên cẩu” ở đây cũng được nhiều lần thay hình, đổi dạng. Xưa kia, người ta lấy 1 tảng đá đẻo, gọt thành hình 1 con chó, chỉ tượng trưng hình dạng, chứ chưa thể hiện rõ nét từng chi tiết, bộ phận thân hình con chó.

< Miếu thờ ở cổng làng Phổ Trung.

Ngày nay, do có điều kiện hơn nên tượng chó được nặng bằng xi măng, được đúc bằng men sứ, tượng không nằm lộ thiên mà được xây miếu có mái che, thân tượng còn được phủ khăn để tránh bụi bặm, ngày đêm được dân làng thay phiên nhau lo hương khói, phụng thờ.

Suy ngẫm về sự tích này, tác giả xin mạo muội mấy câu thơ:

“ Xưa kia ai dựng miếu này?
Hôm nay dân làng đổi thay phụng thờ.
Khói hương “thiên cẩu” từng giờ,
Công Ngài trấn giữ quê này yên vui”.

< Tác giả bên miếu thờ “thiên cẩu”.

Tết đến, Xuân về trên bàn thờ “thiên cẩu” có đầy đủ các loại mứt bánh, trái cây, cau trầu rượu… và được dân làng thường xuyên quét dọn sạch sẽ. Nhiều khách đi du xuân ngang qua nơi này thấy lạ cũng dừng chân chụp vài kiểu ảnh để lưu xuân.

< Phía bên kia con hói là đình làng của xã Phú Dương, đối diện 2 làng Phổ Đông và Phổ Trung.

Còn bà Nguyễn Thị Chít, 81 tuổi, người dân làng Phổ Trung thì cầu mong “thiên cẩu” phù hộ cho bà được trường thọ để sum vầy cùng con cháu thêm mấy cái Tết nữa. Tục thờ “thiên cẩu” ở Huế thật là độc đáo, ít nơi nào còn lưu giữ được.

Du lịch, GO! - Theo Võ Văn Dần (Danviet)
Chợ họp từ ngày 20 đến ngày cuối cùng của tháng Chạp hằng năm, chủ yếu bán đồ cổ, đồ giả cổ và đồ đồng, với giá từ vài trăm nghìn tới cả trăm triệu đồng.

< Chợ đồ cổ tại Hà Nội họp từ ngày 20 đến 30 tháng Chạp mỗi năm, với gần 20 gian hàng khác nhau.

Những ngày cận Tết, tại ngã năm Hàng Mã, Hàng Cân, Hàng Lược, Hàng Đồng (Hà Nội) xuất hiện phiên chợ bán đồ đồng, đồ cổ hoặc giả cổ thu hút rất đông người thăm quan và mua hàng. Những người bán hàng cho biết, đây là phiên chợ truyền thống, họp một lần kéo dài từ ngày 20 đến 30 Âm lịch hằng năm.

< Tại đây bày bán đủ các loại đồ cổ và giả cổ, đồ đồng, sứ...

Các mặt hàng bày bán tại đây đa dạng, phổ biến nhất là các loại đồ thờ, tượng phật hoặc tứ linh bằng đồng, đỉnh đồng, vật dụng hàng ngày có tuổi đời cao như ấm trà, đèn cổ, lư hương, tranh, đồng hồ... hoặc một số vật phẩm bằng đồng mà theo lời người bán thì đã có hàng trăm năm tuổi.

< Thật giả lẫn lộn nên chỉ những người am hiểu mới phân biệt và định giá chính xác được món đồ.

Một số chủ hàng giới thiệu rõ với khách đâu là đổ cổ, đồ giả cổ, nhưng nhìn chung đều "sản xuất từ vài chục năm trước". Các món hàng này được chế tác tinh xảo, chỉ những người trong nghề mới phân biệt được đâu thật đâu giả.

< Chiếc đồng hồ cổ có giá 12 triệu đồng. Theo anh Ngọc Anh (người bán hàng), năm nay khách xem nhiều hơn mua, và gian hàng của anh bán chạy các sản phẩm giá rẻ.

Anh Nguyễn Văn Khánh (ở Nghi Tàm, Hà Nội), chủ sạp đồ ngay ngã năm cho biết gia đình anh theo nghề bán hàng này đã được 20 năm. Nguồn hàng phong phú, không chỉ mua lại từ những người chơi, dân buôn mà có thể qua trao đổi. "Khách có thứ mình cần, và ngược lại thì có thể thương lượng, chi phí thêm bớt bao nhiêu do 2 bên thỏa thuận từ việc định giá hàng", anh Khánh cho biết.

< Một quầy hàng "độc" với các loại đồ đồng cổ qua thời gian đã chuyển màu xanh. Những hũ tiền cổ có giá từ 2,5 đến 5 triệu đồng, tùy thuộc độ đẹp của các đồng tiền.

Trong khi đó, bác Thành Đô, người sở hữu sạp đồ đồng cổ chưa có bàn tay tác động của con người cam kết: "Hàng của tôi đều là đồ cổ thật, những người đào móng nhà hoặc công trình tìm thấy trong lúc thi công, tôi đến mua lại". Cả phiên chợ gần 20 quầy hàng, bác Đô là người duy nhất bán các món này, còn những nơi khác đều bán lẫn đồ giả cổ hoặc đồ cổ khác như bát, đĩa, đèn dầu, đồng hồ...

Năm nay, sức mua không cao như các năm trước. Chợ đông người qua lại và ghé vào, nhưng phần lớn là người xem vì tò mò, hoặc chỉ mua những món với giá trị nhỏ, do tâm lý không dám chắc được giá trị thực tế của các món hàng tại đây. Anh Đoàn Hải Đăng (Long Biên, Hà Nội) đắn đo giữa một hàng bán đồ đồng nhưng vẫn chưa quyết định chọn mua được món nào. "Đồ bán thế này nhìn có vẻ cũ, cổ thật, nhìn đẹp mắt nhưng mình không biết phân biệt nên khó mà biết giá của chủ hàng đưa ra có hợp lý hay không".

< Ngà voi chạm khắc được người bán chào giá 100 triệu đồng.

Các mặt hàng phong phú, với mức giá dao động từ vài trăm nghìn tới cả trăm triệu đồng. Một chiếc đĩa được giới thiệu sản xuất hơn 100 năm trước chào bán với giá 300.000 đồng, còn bộ ấm chén giả cổ hoặc chiếc bát "của Nhật sản xuất, ít cũng phải 90 năm trước" có giá 200.000 đồng. Hay một cặp đèn dầu chế tác với các họa tiết tinh xảo có giá bán thấp nhất 800.000 đồng, trong khi đó một cây đèn dầu cũ cũng có thể bán một triệu đồng.

Cao giá hơn là những chiếc đầu đọc đĩa than cổ (12 triệu đồng), đồng hồ cổ kiểu châu Âu (hơn 10 triệu đồng), hoặc các loại chóe, bình cổ giá cũng tới vài triệu đồng. Hay một cặp giả ngà voi cao hơn đầu người lớn được chào giá 100 triệu đồng. Người bán hàng cho hay sản phẩm được làm từ các loại xương động vật như trâu, bò...

"Các mẫu đẹp, lạ mắt năm nay bán tốt hơn mọi năm, nhiều món 'độc' vẫn có người mua dù giá hơn 50 triệu đồng", anh Khánh chia sẻ. Trong khi đó, "đồng nghiệp" của anh Khánh, anh Nguyễn Ngọc Anh bán hàng ngay bên cạnh cho biết, sạp của anh bán chạy chủ yếu các loại đèn dầu cổ, những mặt hàng từ 20 triệu trở lên bán chậm hơn mọi năm.

< Chiếc đầu đọc đĩa than giá 12 triệu đồng với vẻ ngoài phủ bụi và hộp bằng gỗ.

Chợ đồ cổ truyền thống tại ngã năm được tổ chức hàng năm để lưu giữ nét cổ truyền và giúp những người hoài niệm tìm về sở thích của mình. Theo những người bán hàng, việc mua bán, trao đổi những món đồ cổ vào dịp cuối năm mới đầu năm cũ cũng mang ý nghĩa về tinh thần và cầu mong sự may mắn. "Ví như mua đèn dầu, thắp đèn sáng quanh năm mang ý nghĩa cả năm gặp vận đỏ", anh Ngọc Anh lý giải.

< Những mẫu đồ độc, lạ và đẹp mắt hút khách năm nay. Theo lý giải của các chủ hàng, mua đồ cổ cho năm mới vừa để lưu giữ những nét cổ xưa, vừa để cầu mong sự may mắn.

Không chỉ người Việt Nam, chợ đồ cổ thu hút cả những du khách nước ngoài đến xem và mua hàng, nhiều người tỏ ra ngạc nhiên và tranh thủ chụp ảnh. Cô Vanden Eynde, một du khách người Bỉ đến du lịch đã tròn một tháng cũng tận dụng ngày cuối cùng ở Việt Nam để đi thăm quan chợ. Chọn mua được một chiếc đĩa Bát Tràng cổ với giá 300.000 đồng, cô Eynde cho biết: "Tôi thích những món này nên mua mang về trang trí trong nhà. Tiếc rằng hành lý đã đầy nên không thể mua thêm nữa".

Du lịch, GO! - Theo VnExpress
Nếu Hà Nội nổi tiếng với cốm xanh làng Vòng, bánh cốm Hàng Than, thì làng Phong Hậu, xã An Định, Tuy An (Phú Yên) lại nức tiếng với bánh cốm trắng. Đây là thức quà dân dã, không thể thiếu vào dịp tết ở các tỉnh ven biển Nam Trung Bộ.

< Ông Phạm Văn Chánh nhào bột với bỏng gạo làm bánh cốm dẻo.

Khác với cốm miền Bắc được làm từ lúa nếp non, còn nguyên màu xanh lá mạ, gói trong lá sen, ăn kèm với chuối tiêu trứng cuốc. Cốm Phong Hậu cũng được làm bằng lúa nếp, nhưng là nếp đã chín, uống với nước trà xanh.

Cốm Phong Hậu gồm có 5 loại cốm vắt, cốm bột, cốm dẻo (cốm gừng), cốm giòn và cốm bắp. Nhưng hiện nay do thị hiếu của thị trường, cốm bột và cốm dẻo được ưa chuộng hơn cả và người làng Phong Hậu chủ yếu chỉ làm hai loại cốm này.

< Nhào bỏng gạo với nước gừng.

Nguyên liệu làm cốm Phong Hậu trước đây đều từ các nguyên liệu có sẵn ở địa phương như gạo nếp, đường cát và các dụng cụ như thúng để trộn bột, cối chày giã bột, chảo nấu đường. Ngày nay để phục vụ nhu cầu của người tiêu dùng, nguyên liệu làm cốm cao cấp hơn từ gạo nếp cái hoa vàng, xay thành bột bằng máy.

Cốm bột thì được đóng miếng từ bột nếp với đường cát. Cốm dẻo làm phức tạp hơn khi người thợ phải cho gạo vào máy nổ, thắng đường chín  và cho ít nước chanh, gừng giã nhỏ bỏ vào trong lúc chảo đường đang sôi.

Theo ông Phạm Văn Chánh (53 tuổi), một trong những người làm cốm nhiều năm ở làng Phong Hậu thì nghề cốm ở làng đã có lịch sử trên 100 năm. Lúc đầu, làng cốm có tên Thiên Tự, sau này đổi thành Phong Hậu. Ông Chánh học làm cốm từ thuở lên 10, kế thừa nghề từ đời ông tổ Phạm Hùng, rồi truyền qua đời ông nội và bố ông.

< Đóng khuôn bánh cốm bột.

Theo kinh nghiệm của ông Chánh, mục đích của việc nặn chanh, bỏ gừng là làm cho cốm thơm, đường không bị khô. Sau đó, người thợ cốm đem trộn đều hỗn hợp trên trong một cái thúng, dùng đôi tay chà đến khi nào bột thật xốp thì cho vào khuôn in, hai tay đè thật mạnh trên nắp khuôn. Kế đó, người thợ để khuôn cách mặt đất, hai ngón tay cái đè nắp khuôn, miếng cốm tự rớt ra.

Họ dùng tay vuốt nhẹ bốn cạnh, để cho miếng cốm vuông, đẹp sau đó, bỏ vào bì. Công thức làm cốm thường theo tỷ lệ 1kg nếp trộng 2kg đường.

Làm cốm trắng tưởng chừng đơn giản, nhưng công phu là ở cách rang nếp và thắng đường. Rang khéo thì khi cho vào máy nổ, hạt nếp sẽ nở bung như cánh hoa bưởi, hoa nhài. Rang vụng sẽ bị vàng, cháy hoặc nở không đều, có hạt cúp. Đường thẳng chưa tới độ, miếng cốm chóng chảy nước. Quá tay một chút, cốm sẽ bị khê, đen và khét, mất đi mùi vị của hương nếp đồng quê.

< Những chiếc bánh cốm dẻo mới ra lò.

Làng Phong Hậu ngày nay chỉ còn khoảng 20 gia đình làm cốm thường xuyên, giảm đến mười phần so với cách đây chục năm. Tuy nhiên, mỗi mùa tết đến, số hộ làm cốm lại đông lên vì nhiều người đặt mua.

Giáp tết Quý Tỵ này, những hộ làm cốm ở Phong Hậu vẫn bận rộn với nghề để đáp ứng nhu cầu của khách. Như trường hợp gia đình ông Phạm Văn Chánh, một ngày làm ra 4.000 bánh cốm với 4 nhân công. Ông Chánh cho biết, mỗi tháng chỉ làm 15 ngày, cũng thu được vài chục triệu đồng.

Du lịch, GO! - Theo Cẩm Chi - Tiến Thành (TTO)
Cứ đến ngày 23 và 24 tháng chạp âm lịch, trên đất đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) - quê hương đội hùng binh Hoàng Sa - người dân địa phương lại tổ chức nghi thức truyền thống dựng nêu tại các tòa dinh miếu.

0g đêm 23 tháng chạp âm lịch. Âm Linh Tự - nơi thờ tự những bậc tiền nhân anh dũng hi sinh khi tự nguyện gia nhập đội hùng binh Hoàng Sa dong thuyền vươn ra Hoàng Sa, Trường Sa cắm mốc và bảo vệ chủ quyền từ hàng trăm năm trước - đã chật kín người. Cư dân đảo Lý Sơn tụ họp về đây để lo mọi vật tế lễ, chuẩn bị dựng cây nêu truyền thống ngày tết.


< Nghi thức dựng nêu, dựng cờ tại Bổn Lân, xã An Vĩnh, huyện Lý Sơn lúc 24 giờ đêm 23 tháng chạp.

4g sáng 23 tháng chạp, cây nêu chính thức được dựng lên tại vị trí trước sân chính của Âm Linh Tự. Trên thân mỗi cây nêu có biểu tượng con chim công mà theo lý giải của các bậc cao niên ở Lý Sơn như cụ Trần Ngọc Thọ, người xã An Vĩnh, theo tín ngưỡng dân gian miền biển của vùng là để đuổi yêu, trừ ma.

“Biểu tượng con chim công được treo trên thân cây nêu với hi vọng xua đi những gì kém may mắn để cầu mong một năm mới tốt đẹp, vạn sự như ý, phò cho gia đình an cư lạc nghiệp. Bởi vậy nên thường gọi nhất điểu. Tết thì phải "dựng đu lên phướn". Tức trồng cây đu và lên cây nêu. Trước đây có cây đu nhưng giờ không còn trồng cây đu nhưng cây nêu thì phải có. Thiếu là tuyệt đối không được”, cụ Thọ giải thích thêm.

Từ 20 tháng chạp âm lịch trở đi, trên đảo Lý Sơn diễn ra tục dựng cây nêu. Nơi dựng nêu sớm nhất là ở lăng Lăng Tân, xã An Vĩnh - nơi thờ tự ngài đại tướng Nam Hải (theo cách gọi của ngư dân miền biển). Ở lăng Lăng Tân, cây nêu được dựng vào ngày 20 tháng chạp âm lịch vì đây là ngày kỵ của của “ông Nam Hải”. Sau đó, đến 0g sáng 24 tháng chạp, tất cả 24 tòa dinh miếu trên toàn đất đảo Lý Sơn mới bắt đầu đồng loạt dựng nêu.

Theo phân cấp, những dinh miếu nào lớn được dựng trước, phân cách thứ bậc hẳn hoi. Cây nêu dựng ở các dòng tộc trên đảo thường phải đến 29 tháng chạp âm lịch (nếu là tháng thiếu) và 30 tháng chạp âm lịch mới dựng.

Khi những cây nêu được dựng lên, trong các dinh miếu, đình làng thường xuyên diễn ra các lễ cúng theo phong tục của người Lý Sơn. Những người có uy tín nhất của làng đứng ra làm chủ lễ trong lễ tế. Đây là dịp để con cháu, dòng tộc tiền hiền, hậu hiền trên đảo tưởng nhớ bậc cha ông đã mãi mãi nằm lại giữa biển khơi trong hành trình dong thuyền vươn ra Hoàng Sa, Trường Sa cắm mốc và bảo vệ chủ quyền từ hàng trăm năm về trước nhân ngày tết cổ truyền dân tộc.

“Nghinh xuân - mộc điểu - thượng kỳ”. Theo cách giải thích ngắn gọi của người dân đất đảo thì mừng xuân thì dựng cây nêu và cây cờ. Song song với cây nêu thì còn một cây cờ, một lá cờ Tổ quốc và một lá cờ đại. Ông Trần Mười kể: “Từ xưa đến nay, tết cổ truyền phải dựng cây nêu này để cầu năm mới mọi người được bình an, sức khỏe và làm ăn tài lộc”.


< Hình tượng con chim công treo trên thân cây nêu cầu mong sự may mắn trong năm mới.

“Tết nào cũng làm nghi thức này. Không biết tục dựng nêu ngày tết này có từ bao giờ nhưng chỉ biết đã tồn tại trên đất đảo từ rất lâu. Thế hệ này nối tiếp thế hệ khác nên mãi mãi không mất đi”, cụ Võ Văn Hoàng nói.

Lễ cúng còn cầu nguyện cho một năm mới quốc thái dân an, nông đắc tài, ngư đắc lợi. Sau lễ cúng, người trong làng ngồi quanh các tòa dinh miếu cùng nhau bàn tính chuyện làm ăn sang năm mới. Việc hàn huyên ở đây thường kéo dài đến tận khi hạ cây nêu. Thường vào thời gian từ mùng 7 tết đến ngày 15 tháng giêng âm lịch.
Nét đẹp văn hóa ngày tết với những tập tục rất riêng của người dân đất đảo Lý Sơn vẫn cứ trường tồn như vậy vào mỗi độ tết đến xuân về.

Du lịch, GO! - Theo Võ Minh (DulichTuoitre)
Huế có một con đường quanh năm tỏa hương thơm ngát. Với nghề xe hương truyền thống, con đường theo đó đã trở nên rực rỡ sắc màu, độc đáo, đặc biệt là những ngày cận tết.

Đã thành thương hiệu

Con đường ấy uốn mình bên chân đồi Vọng Cảnh, mang tên Huyền Trân Công Chúa, thuộc thôn Trường Đá, phường Thủy Biều, TP.Huế. Không chỉ con đường mà lâu nay thôn Trường Đá cũng chỉ là một cái tên hành chính, còn người dân đã quen gọi là làng hương. Trên đoạn đường ngắn này tập trung khoảng 20 hộ gia đình chuyên nghề làm hương.

Cứ vào sáng sớm, người thợ lại đem tăm hương (loại nan của cây lồ ô dùng làm cốt cho cây hương) và hương mới ra phơi nắng. Hương được sắp xếp thành những bông hoa đa sắc màu. Có những bông chớm nở, có những bông thì vươn mình tỏa cánh, trông rất ưa nhìn. Chị Nở (44 tuổi), một người làm hương lâu nhất trong làng, cho biết: “Ngày xưa, làng còn thưa thớt, nghề làm hương chỉ có một vài nhà làm. Nghề làm hương thực sự thịnh đạt sau ngày giải phóng. Dân làng  đều sống bằng nghề này”.

Hương nơi đây nổi tiếng với nhiều mùi thơm khác nhau. Có 8 mùi chính, gồm: trầm, quế, thuốc bắc, tùng, đàn, nước hoa, bột thơm. Người thợ sẽ tùy theo nhu cầu của khách hàng rồi gia giảm sao cho phù hợp. Trong số đó, hương trầm là loại hương đặc biệt. Song hương trầm cũng có nhiều loại: trầm thường, trầm tốt, trầm đặc biệt...

Với người Huế, để cho ra một mẻ hương tốt, người thợ thường rất chú ý đến khâu tuyển chọn nguyên liệu, bao gồm: Ngũ vị thuốc Bắc với quế chi, thảo quả, nụ tùng, đinh hương, hoa hồi; ngoài ra còn kèm thêm cả vỏ quả bưởi rừng, hoa bưởi khô, quế, bạch đàn…

Hương trầm nơi đây có mùi đặc trưng riêng, không giống các nơi khác. Nó thơm xa nhưng không nức, thơm lâu nhưng nhẹ nhàng, dễ chịu. “Trong số nhiều loại hương, thì hương trầm luôn được khách hàng ưa chuộng. Đối với người Huế, mùi trầm phù hợp với không khí của cúng bái, khử mùi, xông uế... Không chỉ người trong nghề như chúng tôi mà người buôn bán ở Huế, sáng nào cũng thắp một nắm hương trầm trước cửa để mong có một ngày làm ăn thuận lợi”, chị Bé, chủ tiệm hương trầm Phương Loan, nói.

Đối với người làm nghề hương, ở bàn xe hương, luôn có một cây hương vừa tàn. Mùi hương đối với họ trở thành mùi quê hương, xứ sở. Nhiều người con xa xứ, mỗi khi nhớ về làng hương Trường Đá lại nhớ về mùi hương quen thuộc tỏa ra khắp làng. Một người thợ giỏi không chỉ xe hương nhanh, đẹp mà còn phải có nhiều kỷ thuật từ khâu chuẩn bị nguyên liệu đến trộn bột hương. Lõi hương được người thợ làm từ những cây tre làng có độ già vừa phải. Lõi hương được nhuộm đa sắc màu rồi cột lên lại và xếp trên giá phơi nắng, phơi sương nhiều ngày trời để tre thật khô, thật giòn. Thế nên, cây hương cháy đều, có tàn uốn cong đẹp mắt.

Sau công đoạn phơi khô chân hương, người thợ sẽ tiến hành công đoạn tạo màu cho “chân hương”. Ngày trước, người Huế thường chỉ làm chân hương với màu “đỏ sẫm” là chủ đạo. Nhưng hiện nay, tham quan làng Hương, bạn sẽ dễ dàng bắt gặp sự đa sắc của chân hương, nào đỏ tươi, gạch, xanh lá chuối, xanh đậm, vàng, tím… trông như 1 vườn hoa đang khoe sắc.

Để có được màu sắc cho chân hương, người thợ sẽ hòa một lượng bột màu thích hợp trong nước sôi nóng (nước càng nóng chừng nào thì màu chân hương sẽ càng tươi sắc, và giữ được lâu chừng nấy), nhúng chân hương qua một vài lần, sau đó đem phơi khô lại lần nữa. Trong công đoạn tạo màu, người thợ cũng chú ý loại bỏ những chân hương có dấu hiệu ẩm mốc vì những chân hương này khi phủ màu sẽ không giữ được màu sắc theo mong muốn của người thợ.
Thành phần mùn cưa tưởng chừng đơn giản là thế nhưng vẫn được người thợ lựa chọn khá cẩn thận. Thông thường mùn cưa phải từ những cây gỗ xốp, mềm, thân tốt, không bị mối mọt, khô, ít hút nước.

Để tạo độ kết dính cho hương, người thợ sử dụng vỏ cây “Bì lời”, một loại vỏ được lấy chủ yếu từ vùng rừng núi phía Tây Quảng Trị (Lao Bảo), hoặc từ Quảng Ngãi về.
Sau đó các thành phần sẽ được đem nhào vừa với nước sao cho hỗn hợp bột đạt độ “dẻo quánh” là có thể bắt đầu công đoạn se hương. Tuy nhiên, để tạo nên hương thơm khác biệt cho các mẻ hương lại tùy thuộc vào bí quyết của từng người thợ. Thường thì người thợ sẽ gia giảm các thành phần hương liệu theo một tỉ lệ thích hợp bằng phương pháp gia truyền. Điều mà nhiều người thợ giỏi thường nói rằng: “sự đặc biệt về tỉ lệ chính là điều quanh trọng nhất tạo cho sản phẩm có được hương thơm, độ bền nhất”.

Đa số, người thợ làm hương ở đây đều xe hương thủ công. Nhưng nhìn những cây hương đều đặn, tròn trịa, dẻo dai không ai nghĩ đó là những sản phẩm bằng tay. “Máy sấy hương” là ánh nắng mặt trời chứ không đưa vào máy sấy (vì làm như vậy hương sẽ giòn và dễ gãy, vừa làm mất mùi của hương). Nhiều thương lái đến đây mua hương ngoài yếu tố mùi thơm đặc biệt, lâu thì một phần do hương ở đây không bị gãy, bể vụn trong khi vận chuyển xa.

Hương theo chân du khách

Con đường Huyền Trân Công Chúa là đường lên lăng Tự Đức, chen giữa núi đồi, hai bên rợp bóng cây xanh. Hàng ngày, có rất nhiều khách du lịch trong ngoài nước đi qua. Không ít du khách tò mò và dừng chân nhìn ngắm con đường hương. Du khách không chỉ được tìm hiểu về nghề hương truyền thống mà còn được tự tay mình làm ra những cây hương. “Tôi đã tự tay mình xe được những cây hương. Tuy không được đều đặn nhưng thật tuyệt. Ở trong Sài Gòn, tôi cũng dùng hương của Huế. Hương Huế có mùi thơm rất đặc biệt”, chị Hà, một du khách đến từ Sài Gòn, đang ngồi xe hương tại cơ sở Phương Loan, cho biết. Khách du  lịch ghé thăm làng hương không chỉ vì nó là đường đi đến các điểm tham quan di tích mà còn tìm đến đây để tìm hiểu nghề hương truyền thống.

Thời điểm này, khi tết cổ truyền dân tộc đang đến gần, con đường hương trầm này lại càng nhộn nhịp hơn để vừa phục vụ du lịch, vừa có đủ hàng cung cấp cho các mối sỉ phục vụ nhu cầu tết. Hương của làng không chỉ cung ứng nhu cầu trong tỉnh mà còn đi đến các tỉnh trong cả nước và xuất khẩu sang nước ngoài. “Trung bình, một người thợ giỏi thì xe được khoảng 10 ngàn cây/1 ngày. Những ngày tết thì phải làm nhiều hơn mới đủ đáp ứng. Làm nghề này chủ yếu lấy công làm lời. Người lúc nào cũng bụi bặm bột hương, miệt mài từ sáng đến tối”, chị Hương, một người làm hương lâu năm, nói.

Vài điều cần biết:

- Thường người thợ sẽ trộn bột hương theo công thức : ½ keo + ½ bột trầm + 2 bột cưa.
- Làng Hương ở Huế nay thuộc thôn Trường Đá, phường Thủy Biều.
- Ngày trước, bột hương chỉ có 2 màu là: vàng và nâu đen. Nhưng hiện nay, đã xuất hiện rất nhiều màu hương khác nhau để thõa mãn nhu cầu của khách du lịch.
- Huế giờ đây cũng đã có nhiều cơ sở sản xuất kinh doanh về hương như Cty cổ phần nhan Vĩnh Thịnh Phát tại khu vực Tứ Hạ - Hương Trà.
- Cây hương trong Nam còn có tên gọi là “cây nhang”
- Hương thắp thường là những con số lẻ như 1,3,5,7,9. Và người Việt không bao giờ thắp cả bó hương lên bàn thờ vì khói hương sẽ xông lên ngào ngạt, điều đó biểu hiện cho sự ô trọc, sự thất kính đối với hương linh người đã khuất.
- Thắp 3 cây hương 3, theo quan niệm của người xưa:
+ Tam bảo (Phật – Pháp - Tăng)
+ Tam giới (Dục giới – Sắc giới – Vô sắc giới)
+ Tam thời (Quá khứ - hiện tại – Tương lai)
+ Tam vô lậu học (Giới – Định – Tuệ)

- Hương còn thể hiện sự “vô thường” (sự không vĩnh viễn), mọi thứ đều là giả tạm, cũng như đời người ngắn ngủi…
- Trầm hương đối với nhiều quốc gia được đánh giá là mắc hơn cả vàng: như ở bán đảo Ả Rập ngày đó, hương liệu này ngoài việc sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo quan trọng, còn được sử dụng rất nhiều như khi chưa có keo chewing gum, người Ả Rập đã vón nhựa cây trầm thành những cục nhỏ để làm sạch khoang miệng hoặc hòa với nước để chữa bệnh thận và dạ dày. Xông hương trầm còn là một phương pháp để làm thanh sạch khí quản của người khỏe, và giúp người đau mau chóng hồi phục. Ngoài ra, người A Rập còn sử dụng nguyên liệu này trong ngành công nghiệp sản xuất nước hoa, như loại nước hoa “Amvadj” rất nổi tiếng tại vương quốc Oman xưa.

Du lịch, GO! - Tổng hợp từ Thanhnien và nhiều nguồn khác
Đang nhích từng mét vất vả trong đường trung tâm hay bon bon trên quốc lộ, cũng không ai muốn phải dừng xe ghé vào trạm xăng. Nhưng khi đèn đã sáng thì tương lai đã được định đoạt.

Các nhà sản xuất ôtô thường khuyên người sử dụng không nên chần chừ khi đèn báo mức nhiên liệu bật sáng - tín hiệu cảnh báo tài xế chỉ còn rất ít xăng hoặc dầu trong bình. Tuy nhiên, vẫn còn một quãng đường nhất định để phương tiện 4 bánh có thể chạy tới lối rẽ khỏi xa lộ để vào trạm tiếp nhiên liệu.

Vậy quãng đường còn được bao nhiêu? Hay chính xác là người ta có thể đi tiếp được tới đâu khi đèn báo sáng? Thật ra không có tiêu chuẩn chính thức cho mức nhiên liệu còn lại, bởi nó phụ thuộc vào mỗi hãng sản xuất và từng mẫu xe. Nhưng theo website Tank on Empty, sau khi đã tìm tòi nghiên cứu dựa trên dữ liệu do người sử dụng xe cung cấp, có thể ước tính khá chính xác quãng đường với lượng nhiên liệu cuối cùng.

Theo Tank on Empty, có một số quán quân gây bất ngờ trong trường hợp này: Ford Excursion có thể mang tiếng ngốn nhiên liệu, nhưng có thể chạy tiếp được quãng đường trung bình 137 km từ lúc đèn sáng đến khi cạn bình. Chiếc SUV cỡ lớn đánh bại mẫu xe có tiếng là tiết kiệm là Toyota Prius, khi chỉ "sống sót" được thêm 89 km, hay Porsche 911 Carrera với 38 km.

Nhưng đừng để những dữ liệu trên làm bạn đạp ga cho đến khi chiếc xe bốc khói, bởi cứ tiếp tục tận dụng đến những giọt xăng cuối cùng sẽ nhanh chóng khiến bơm xăng đi đến hồi kết. Phần lớn mẫu xe hiện đại sử dụng bơm xăng điện tử, thứ nằm trong bình xăng và dựa vào xăng để làm mát. Vì thế giữ cho bình xăng còn ít nhất một phần tư cũng là cách giúp bơm xăng có tuổi thọ cao hơn.

Hơn nữa, dữ liệu cũng không phân biệt giữa các đời xe khác nhau. Vì thế một chiếc Toyota Corolla đời "hơi sâu" với cảm biến oxy đã cũ có thể dẫn tới những kết quả khác hẳn so với một chiếc xe vừa lăn bánh khỏi đại lý xe hơi. Và vì dữ liệu không phản ánh chính xác thực tế quãng đường đi được với lượng nhiên liệu còn lại, nên chúng có tác dụng là giúp các lái xe có những quyết định sáng suốt, hơn là "công bố" quãng đường còn lại trước khi tiếp thêm nhiên liệu.

Đặc biệt, những dữ liệu này có thể đã trở thành "đồ cổ" bởi hiện nhiều hãng sản xuất đã sử dụng máy tính để cho biết quãng đường còn lại, không chỉ có BMW hay Audi mà có cả một chiếc compact bản thấp cấp như Subaru Impreza. Và dù có máy tính hỗ trợ hay không, thì tín hiệu ở khu vực đồng hồ nhiên liệu cũng có ý nghĩa duy nhất là đã đến lúc đổ thêm nhiên liệu.

Một số mẫu xe thông dụng với quãng đường còn đi được từ khi đèn báo nhiên liệu sáng:

Honda Accord: 75,3 km
Honda Civic: 71 km
Toyota Corolla: 75,5 km
Toyota Camry: 71,2 km
Ford Focus: 61,7 km
Mazda MX-5 Miata: 53,7 km
BMW serie 3: 70,2 km

Du lịch, GO! - Theo Mỹ Anh (VnExpress), internet

Sunday, 10 February 2013

Người Việt Nam có tục chọn hướng và xuất hành đầu năm để tìm sự may mắn cho mình và gia đình trong cả năm. Tết Quý Tỵ năm nay, chúng ta nên xuất hành thế nào cho tốt?

Chọn hướng theo mục đích

Theo ông Nguyễn Văn Chung, tác giả Bộ Lịch Vạn Niên Việt Nam (1901 - 2103), việc xuất hành đầu năm mới là một tập tục nằm trong toàn bộ quá trình tìm năm tháng lành, ngày giờ tốt. Dù tốt hay xấu, năm và tháng đã được xác định, đầu năm chỉ còn là chọn giờ tốt và hướng trong việc xuất hành với hy vọng những ngày đầu năm mới mà tốt lành thì cả năm sẽ đẹp đẽ, thuận lợi.

Có vài chục cách tìm ngày, giờ tốt, hướng tốt và mỗi cái lại có quan niệm khác nhau. Ba ngày đầu năm mới gồm các ngày Quý Tỵ: Ngày mồng 1 âm lịch có tên can chi là Đinh Mùi. Ngày mồng 2 âm lịch có tên can chi là Mậu Thân. Ngày mồng 3 âm lịch có tên can chi là Kỷ Dậu.
Phương hướng xuất hành theo Hỷ thần và Tài thần: Người xưa xác định ngày tốt có tài lộc là do “tài thần” di chuyển đến địa phương, ngày có niềm vui là “hỷ thần” đến. Sự di chuyển của hỷ thần và tài thần quy định theo hướng như sau:

Ngày mồng 1 (Đinh Mùi): Hỷ thần - Chính Nam; Tài thần - Chính Tây

Ngày mồng 2 (Mậu Thân): Hỷ thần - Đông Nam; Tài thần - Chính Bắc

Ngày mồng 3 (Kỷ Dậu): Hỷ thần - Đông Bắc; Tài thần - Chính Bắc.

Tùy theo nhu cầu cần hỷ thần hay tài thần mà mỗi người chọn xuất hành theo phương hướng như trên.

Có thể chọn hướng xuất hành theo Bát môn:  Bát môn có Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai. Hướng có Hưu, Sinh, Khai, Cảnh thì tốt. Các hướng còn lại thì xấu. Hưu ở phương Bắc, Cảnh phương Nam, Thương phương Đông, Kinh phương Tây, Sinh phương Đông Bắc, Đỗ phương Đông Nam, Tử phương Tây Nam, Khai phương Tây Bắc. Hưu: có ý nghĩa đối với cầu tài lộc, kết hôn... Sinh: có ý nghĩa đối với cầu tài lộc, kinh doanh, xây dựng, đi xa, chữa bệnh... Khai: có ý nghĩa đối với cầu tài lộc, cầu danh, xuất hành, giá thú... Cảnh: có ý nghĩa đối với đòi và thu nợ, thăm viếng người thân...

Tìm ngày tốt theo sinh khắc Ngũ hành và Hoàng đạo

Theo ông Chung, chọn giờ tốt phải theo đúng kinh tuyến địa phương bởi các các sách trong nước và trên thế giới đã xuất bản chỉ quy định chung:


Giờ đó chỉ đúng với kinh tuyến trung tâm của mỗi nước. Việt Nam thuộc múi giờ 7, kinh tuyến trung tâm là 1050Đ. Thiên văn học đã tính 10 = 4 phút đồng hồ. 1’ (phút kinh độ) = 4 giây đồng hồ. Phường Hàng Bông, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà Nội có kinh độ 105050’37”Đ xấp xỉ 105051’. 51’ kinh độ = 4 giây đồng hồ x 51 = 204 = 3 phút 24 giây đồng hồ. Giả thiết giờ Tỵ ngày mồng 1 Tết năm Qúy Tỵ là ngày giờ tốt cần xuất hành. Tại phường hàng Bông, nếu ta bắt đầu xuất hành vào lúc 9h sáng thì đó lại là giờ Thìn có sao Bạch Hổ, là giờ xấu. Phải bắt đầu xuất hành lúc 9 giờ 03 phút 24 giây, mới là giờ Tỵ có sao Ngọc Đường, là giờ tốt. Việc tính toán khá phức tạp, bạn đọc chỉ việc cộng thêm 100 x 4 phút đồng hồ = 40 phút đồng hồ là đúng với giờ cổ truyền trên mọi miền của đất nước.

Theo đa số cách chọn ngày xuất hành thì ngày mồng 1 tết năm Qúy Tỵ có 4 điểm tốt, 2 điểm xấu, nên là ngày tốt. Mồng 2 và mồng 3 tết năm Qúy Tỵ có 3 điểm tốt, 3 điểm xấu, nên là ngày kém hơn so với ngày mồng 1 tết.

Do vậy, Tết nên chọn ngày Đinh Mùi mồng 1 tết xuất hành theo hướng phù hợp với yêu cầu bản thân hay gia đình. Giờ tốt của ngày mồng 1 tết theo sinh khắc ngũ hành, hoàng đạo và cửu tinh thống nhất với nhau là những giờ: Dần, Tỵ, Hợi. Tốt nhất là giờ Tỵ. Nếu cộng thêm 40 phút như đã nêu ở trên thì chỉ nên dùng 2 giờ cổ truyền là giờ Dần bắt đầu từ 3h40 phút đến hết 5h39 phút và giờ Tỵ bắt đầu từ 9h40 phút đến hết 11h39 phút. Dùng giờ Hợi sẽ dễ bị lẫn sang ngày hôm sau.

GS.TSKH Hoàng Tuấn - nguyên Giám đốc Trung Tâm UNESCO, chuyên gia nghiên cứu về lịch cổ và văn hóa phương Đông cho biết: “Năm Quý Tỵ 2013 thuộc năm Thuận Hóa: Hỏa Vận - Thủy Khí tức Khí khắc vận; Khí thịnh, Vận suy. Về nhân sự đây là năm “thiên thời”, khắc nhập vào “địa cục”. Đại cát hướng năm nay là Chính Nam nên muốn làm ăn thuận lợi nên chon hướng này là tốt nhất, còn nếu không được thì chọn hướng Tây Nam, Đông Bắc. Hướng Chính Đông là đích sát hướng dễ gây hại. Các hướng còn lại là hướng hao mệnh (sinh xuất) không có lợi.

Xuất hành 3 ngày Tết để lấy may cho cả năm thì tốt nhất là ngày Mồng 1 Tết (10/2/2013) ngày Bát Bạch - Thổ Tinh vì theo cả Cửu tinh và sinh khắc can chi thì đều là ngày tốt. Ngày Mồng 2 - 3 Tết theo sinh khắc Can chi là ngày xấu nhưng Cửu tinh là ngày Tốt nên vẫn được xem là ngày tốt vừa, vẫn có thể xuất hành và làm các công việc trọng đại khác”.

Về việc chọn người xông nhà, Hoà  thượng Thích Bảo Nghiêm - Phó Chủ tịch HĐTS TWGHPGVN - cho biết: Tục xông nhà là mong muốn điều tốt đến với gia đình trong năm. Mình là người sống trong nhà mình thì mình chính là người xông nhà tốt nhất. Với người khác khi chọn xông nhà chỉ cần là người ăn ở phúc đức, hiền hậu, có gia cảnh tốt.

Phật giáo quan niệm 3 ngày Tết đều tốt. Ngày mồng 1 là ngày tốt nhất vì là ngày Đức Phật Di Lặc ra đời. Đức Phật ra đời tượng trưng cho phúc đức trí tuệ, tâm hồn trong sáng, thân thể khoẻ mạnh. Ngày này là ngày nhàn nhã nhất trong năm, không ai phải đi làm, ăn ngon nhất, mặc đẹp nhất, vui vẻ nhất, hoà ái và yêu thương nhất. “Việc chọn hướng xuất hành tốt nhất là nên theo mục đích của mỗi người. Mỗi người có một điểm đến. Và hướng nào đến được điểm đến đó theo đúng mục đích chính là hướng đẹp nhất và thuận lợi nhất trong năm”, hoà thượng Thích Bảo Nghiêm chia sẻ.

Du lịch, GO! - Theo Dantri
Trước Tết Nguyên đán chừng một tháng, dân bản lại rủ nhau lên rừng bẫy chuột, sóc làm món ăn dự trữ ngày Tết. Thịt sóc, chuột rừng phơi giàn bếp, hun khói (tiếng Cơ tu gọi là Doom t’iêng) từ lâu trở thành đặc sản của đồng bào, chỉ dành riêng tiếp đãi khách quý.

Gần 40 năm xách bẫy vào rừng

Gần 1 giờ trưa, già làng thôn Éo (Đông Giang, Quảng Nam) Phạm Văn Krới về tới nhà, sau lưng gùi là hai con chuột vàng, một chú sóc và chú nhím da gay - kết quả của hai ngày vượt núi săn bẫy. Krới được dân bản giới thiệu như một tay đặt bẫy săn cừ khôi. 12 tuổi, Krới đã theo cha vào rừng. Chẳng bao lâu cậu đã biết tự mình làm bẫy, đem chiến lợi phẩm về.

Nhấp ly nước trà xanh nóng, Krới nhớ lại: Ngày đó không chợ búa gì, bữa ăn chỉ có củ mì, rau rừng nên nhà ai cũng vào rừng đặt bẫy kiếm thức ăn, và dự trữ đãi khách khi có việc lớn. Đồng bào mình gác thịt lên giàn bếp, hun khói để tránh thịt bị ôi thiu. Thịt khi gác lên gác bếp cũng săn, dai, và thơm ngon hơn.

“Trong làng người nào cũng biết bẫy, đặt bẫy. Đời này truyền đời kia. Xưa đi bẫy vì cái đói, nay bẫy vì giữ tục xưa, truyền thống đồng bào mình” - Vừa giở những con thú khỏi gùi, ông vừa giải thích. Gần 40 năm xách bẫy vào rừng, Krới không chỉ nuôi được 5 người con khôn lớn mà còn có được vị thế trong làng ai cũng phải kính nể.

Thịt chuột, sóc sau khi được đưa về thì làm sạch lông, ruột phơi ráo rồi bỏ lên chạ bếp hun đến khi thịt khô queo. Hoặc thịt được bỏ vào ống lồ ô cùng với môn thục, nướng chín.

Món này rất kén gia vị, chỉ cần pha chế vừa tay với muối, và một chút mỳ chính để giữ cho được cái chất của thịt. Nhiều người dưới xuôi lên đây mua về làm mồi nhậu nhưng lạm dụng màu mè, chế biến nên không còn là Dzoọm t’tiêng nữa rồi” - Krới nói.

“Phải dành cho lớp sau chung hưởng cái lộc rừng”

63 tuổi, ông Đinh Xuân Bin (thôn Phú Son, xã Ba, Đông Giang, Quảng Nam) vẫn đều đặn vào rừng đặt bẫy. Ông nói không thể quên được cái vị mùi mẫn của chuột, sóc rừng, càng không thể để mất đi một nét văn hóa ẩm thực. Hai đứa con trai người vợ sau của ông đều biết đặt bẫy từ khi 13-14 tuổi.

“Mình đi đặt bẫy không có nghĩa là tiêu diệt, mà giống như một cách nuôi bắt. Mình đặt bẫy những con chuột rừng, sóc vàng bụng (loại sóc già). Trước khi đi bẫy khoảng nửa tháng phải đem sắn, hạt chồn vào rải ở những điểm nhất định để tạo thói quen cho sóc, chuột rừng, cũng là cách để vỗ béo cho chúng. Sau đó, đặt bẫy ngay đúng nơi rải mồi. Một, hai ngày sau vào rừng lượm những con mồi ham ăn dính bẫy”, ông Bin kể.

Từ làng vào đến nơi đặt bẫy trong rừng sâu phải đến hơn 30km, đi bộ mất một buổi. Nên thường sáng sớm, những người đàn ông trong bản đã đeo gùi cơm nắm vào rừng cùng những chiếc bẫy, mồi nhử. Những chiếc bẫy sắt hoặc bẫy bằng cây tự chế được cài khéo ở những nơi nhất định và được đánh giấu phòng tai nạn cho người đi rừng. Mồi bẫy là những con chuột rừng, sóc vàng bụng (già).

A Lăng Ứ (23 tuổi) từng rong ruổi núi rừng săn bẫy, cho biết nghề này phải biết quan sát và khéo léo, không dễ bị bẫy cho “ăn đòn”. Ứ kể có ông anh làng trên vào rừng đặt bẫy, do sảy tay nên bẫy đánh ngược trở lại sưng tím một bên mắt, suýt nữa mù.

Học chữ không thông, nhưng Hói Beo (13 tuổi) lại rất nhạy bén trong việc đi rừng và bẫy thú. Nhà nghèo, nghỉ học, ngày nào Beo cũng rong ruổi trong rừng, được nhiều thì đem về bán, ít thì để dùng trong nhà. Dù luôn miệng nhắc nhở đám thanh niên, bọn trẻ trong làng phải học hành chu đáo, nhưng già làng Krới cũng không quên nhắc lại những truyền thống tốt đẹp dân tộc.

“Mình là con của núi, mình phải bảo vệ núi. Rừng là nhà. Mình ăn chuột, sóc, nhím là của nhà mình và cũng phải giữ gìn nó. Đời này ăn còn phải dành cho lớp sau chung hưởng cái lộc rừng để tiếp tục quây quần bên nhau” - già nói.

Gió đông bắt đầu tràn về, những phụ nữ Cơ tu diện cho mình những bộ xà lùng, bếp đã thường xuyên đỏ lửa, hun khói những chú chuột, sóc rừng chờ lên mâm trong ngày tết truyền thống…

Bây giờ, nhiều thanh niên trong làm làm ăn xa, tết đem về bao nhiêu món đồ lạ, nhưng không thẻ nào bằng cái tết ấm cúng bên ché rượu cần, bánh sừng trâu, cơm lam và đĩa thịt hun khói. Đó chính là cái để người đi xa tìm về quê hương".

Du lịch, GO! - Theo Tienphong, internet
Với lợi thế là thành phố lớn nhất nước, TPHCM tập trung khá đông các tụ điểm văn hóa, vui chơi lớn mà người dân có thể đến tham quan, giải trí trong những ngày Tết đến, Xuân về...

Rực rỡ hoa đẹp và kiểng độc

Nếu có niềm yêu thích đặc biệt đối với hoa cỏ và cây kiểng, Hội hoa xuân Tao Đàn 2013 tổ chức tại công viên Tao Đàn (chấm dứt vào ngày mùng 7 tháng Giêng) sẽ là điểm đến thú vị. Với 8.000 hiện vật hoa cá kiểng, tiểu cảnh, đá nghệ thuật… khách tham quan có thể dạo xem cả ngày mà không thấy chán.

Ngoài ra, trong khuôn khổ Hội Hoa Xuân còn tổ chức các hoạt động vui chơi như: biểu diễn lân sư rồng, thi đấu cờ người, võ thuật cổ truyền, múa rối, đờn ca tài tử, biểu diễn thời trang, thư pháp, trà đạo, ẩm thực, ca nhạc… để khách tham quan giải trí xen kẽ trong quá trình ngắm hoa kiểng.

Đường hoa Nguyễn Huệ rực rỡ cũng là 1 khu tham quan truyền thống và hấp dẫn của TPHCM mỗi độ xuân về. Năm nay, Đường hoa được thiết kế với nhiều tiểu cảnh thể hiện hình ảnh biển, đảo với ước vọng chung sống hòa bình trên toàn năm châu. Ngoài ra còn có các phân đoạn thể hiện những nét đặc trưng trên từng vùng, miền nước ta.

Nếu có thời gian, khách tham quan có thể ghé Đường sách, chỉ cách Đường hoa vài bước chân. Tại đây, khách tham quan có thể chọn một cuốn sách hay, ngồi nhâm nhi ly cà phê bên vệ đường mà thưởng thức, thỉnh thoáng ngắm nhìn dòng người đang dạo phố rất thú vị.

Những khu vui chơi lớn nhất nước

Đến TPHCM, có thể kể ra hàng lô khu vui chơi, nhưng lớn nhất và nổi tiếng nhất vẫn là Đầm Sen (quận 11) và Suối Tiên (quận 9). Hai khu du lịch này có diện tích rất rộng, có đủ các dịch vụ từ vui chơi, ca nhạc, xem phim cho đến cả ăn uống. Trong dịp Tết này, hai khu vui chơi trên còn tổ chức rất nhiều chương trình riêng đặc sắc.

Tại Đầm Sen, khách tham quan có thể thưởng thức màn bắn pháo hoa kéo dài 15 phút trong đêm giao thừa. Trong những ngày Tết, khu du lịch này còn có biểu diễn Lân - Sư - Rồng, tổ chức Đường mai, Phố ông đồ và các trò chơi dân gian cho trẻ em thưởng ngoạn và tham gia. Ngoài ra, Đầm Sen còn có các live show ca nhạc, hài kịch với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng diễn hàng đêm như Hoài Linh, Tấn Beo, Quế Trân, Kim Tử Long…

Ngoài các trò chơi, dịch vụ vốn có, khu du lịch Suối Tiên cũng tổ chức “Lễ hội Rồng Tiên thế kỷ” trong dịp Tết này với nhiều chương trình như: Hội múa Lân - Sư - Rồng, diễu hành “Ngọc ngà châu báu thần tiên hội”, ca nhạc tạp kỹ, các trò chơi dân gian…

Thưởng thức kịch Tết đặc sắc

Đáp ứng nhu cầu thưởng thức nghệ thuật kịch của công chúng, có thể nói không đâu tốt bằng Hà Nội và TPHCM. Tết này, các sân khấu kịch của TPHCM đêm nào cũng sáng đèn với nhiều vở kịch mới, dàn dựng công phu.

Chẳng hạn như tại sân khấu kịch Idecaf đang diễn 2 vợ kịch “Miêu nữ hý miêu gia” và “Xóm Vịt trời”. “Miêu nữ hí miêu gia” thuộc thể loại hài kịch dân gian, kể về lòng tham của những kẻ giàu có và mối tình trắc trở của con trai ông Trùm Hom với cô gái mồ côi.  Còn “Xóm Vịt trời” nói về 1 xóm nhỏ được gán là Vịt trời, nơi mà phụ nữ chỉ sinh ra toàn con gái, vở kịch miêu tả những quan niệm lạc hậu về giá trị giới tính.

Sân khấu kịch Hồng Vân cũng đang công diễn 2 vở kịch “Số đào hoa” và “Trăng máu”. “Số đào hoa” là vở kịch hài hước với nhiều tình tiết vui nhộn kể về 3 anh chàng phong lưu, mỗi anh chàng đều có một biệt tài và mánh khoé riêng để lấy lòng phụ nữ. Còn “Trăng máu” lấy bối cảnh 1 đoàn phim làm bộ phim về người con gái trở thành hồn ma ẩn khuất ở ngôi nhà hoang sâu trong rừng, xuất hiện vào những đêm trăng có màu đỏ như máu… để nói về một bi kịch về tình yêu và lòng hận thù.

Các sân khấu khác như Nhà hát kịch Sân Khấu Nhỏ diễn vở “Hạnh phúc? Ở đâu?”; sân khấu kịch Hoàng Thái Thanh đang trình diễn 2 vở “6 tháng, anh và em” và “Tái sinh”; sân khấu Thế Giới Trẻ thì có vở “Bí mật nhà xác”; nhà hát Bến Thành thì bắt đầu công diễn vở “Hồn bướm mơ điên” đúng vào ngày mùng 1 Tết…

Thỏa thích xem phim Tết chiếu rạp

TPHCM còn là thiên đường của dân yêu thích điện ảnh màn ảnh rộng. Với hệ thống hàng chục rạp chiếu phim hiện đại của các hãng như Megastar, Galaxy, Lotte Cinema… thì dân yêu phim sẽ có nhiều địa điểm để giải trí trong dịp Tết này.

Đặc biệt, mùa phim Tết chiếu rạp năm nay có đến 5 phim Việt với nhiều thể loại khác nhau như Mỹ nhân kế 3D, Nhà có 5 nàng tiên, Lọ Lem Sài Gòn… Những phim này đều được đánh giá là có thể xem được.

Ngoài ra, rạp Tết năm nay còn có chiếu nhiều phim hành động và phim hài Mỹ như Parker, Movie 43, A good day to die hard (Die Hard 5), Warm Bodies (khởi chiếu ngày 10/2), Monster (khởi chiếu ngày 15/2)…

Du lịch, GO! - Theo Tùng Nguyên (Vietnamnet)

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống