Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Sunday, 21 April 2013

Ông Thạch Cha Ra hơn bảy mươi năm qua, ngụ thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn, An Giang, cho biết: “Không biết tên gọi Bảy núi có tự bao giờ mà khi lớn lên tôi đã biết, bảy ngọn núi này linh thiêng lắm và có nhiều câu chuyện bí ẩn đến nay chưa giải thích được…”.

< Open new tab để xem ảnh bản đồ lớn.

Theo lời ông kể: Bảy ngọn núi ấy liên hoàn tạo thành hình vòng cung có tên là: núi Nước, núi Năm Giếng, núi Cô Tô, núi Két, núi Dài, núi Cấm và núi Tượng. Có khá nhiều con đường dẫn vào Bảy núi tuy không rộng lớn nhưng rất đẹp với phong cảnh thiên nhiên hữu tình, nhiều chùa chiền, miếu, mạo của các tôn giáo nằm lẩn khuất dưới những tàng cây Thốt Nốt trải dài theo các tỉnh lộ.

< Núi Ba Thê...

Trước khi tiến vào Bảy núi, đoàn chúng tôi lên núi Ba Thê. Đây được xem là tiền tiêu của Thất Sơn hùng vĩ. Đường khá nguy hiểm, quanh co, trắc trở. Lúc chuẩn bị xuất phát, cư dân cảnh báo: chớ có liều lĩnh chạy lên đỉnh núi bởi đường rất trơn, cánh xe ôm phải “binh” nòng, đổi sên nhông dĩa mới càn lên được.

Theo số liệu xưa, núi Ba Thê cao 30 trượng, chu vi 13 dặm, bên tây núi là sông Thoại Hà thơ mộng, trữ tình. Phía trước giáp với bưng biền, cỏ rậm bùn lầy.

< ... và đường lên núi Ba Thê đây.

Nhiều cư dân sống quanh núi kể thêm: Vùng này trước đây có beo, voi và nhiều thú quý hiếm, nay chỉ còn khỉ, chim rừng, nhen, sóc, diệc, cu đất. Nằm dưới chân núi Ba Thê hùng vĩ là Linh Sơn Cổ tự còn gọi là chùa Phật Bốn Tay. Nơi chân núi Ba Thê có ngôi đình thờ ông Phan Thanh Giản. Trên núi Ba Thê còn có ngôi chùa cổ tên Sơn Tiên Tự. Thoai thoải gần đỉnh núi là tháp Đại đao khổng lồ. Phía Bắc của núi Ba Thê còn có hang Ông Hổ, Chót Ông Tà, nơi thờ phượng thần Núi….

< Núi Cô Tô, còn có tên gọi là Phụng Hoàng Sơn.

Núi Cô Tô đã thấp thoáng trước mắt. Càng về huyện Tri Tôn, đường càng xấu do có nhiều phương tiện vận chuyển đá từ núi xuôi ngược ngày đêm. Thấp thoáng những sân phơi bong bóng cá tra vốn là đặc sản của miền quê núi này. Ông Dương Văn Ẩn, xã Tân Tuyến kể nhiều câu chuyện thú vị về huyền thoại đồi Tức Dụp trên núi Cô Tô, vốn là căn cứ địa cách mạng trong những ngày chiến tranh ác liệt nay đã thành khu du lịch đầy tiềm năng.

< Đường lên núi Cấm.

Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Hai bên đường có khá nhiều cây trâm chín tím cành. Đường về thị xã Châu Đốc thật đẹp, phẳng lì, nhiều cây Thốt Nốt mọc san sát hai bên tỉnh lộ, nghe nói có cây đã hàng trăm năm tuổi. Cạnh đó xuất hiện liên tục các ngôi chùa Khơ Me Nam bộ đẹp và trang trọng. Dù là buổi chiều nhưng chúng tôi thấy khá nhiều đoàn du khách tập trung tại chân núi Cấm. Đây là ngọn núi có nhiều sự tích huyền bí hấp dẫn khách đến tham quan. Đội quân xe hon đa ôm chuyên nghiệp chở chúng tôi leo dốc núi dựng đứng rất ngoạn mục.

< Tượng Phật Di lặc cao nhất châu Á trên đỉnh núi Cấm.

Có khá nhiều chùa và đền thờ. Không khí mua bán cũng thật nhộn nhịp men theo đường lên núi. Nhiều du khách đã phải dừng bước do không đủ sức men lên tới đỉnh núi cao. Mùi khói nhang bay ngào ngạt khắp sườn núi.

Dì Nguyễn Thị Kim Loan, người có thâm niên hơn 30 năm bán mắm cá lóc, mắm thái tại núi Cấm cho biết “Tháng giêng, hai và tháng tư, tụi tui bán “dữ trời” lắm, mấy tháng còn lại buôn bán cũng lai rai…”. Dì cho biết thêm chuyện mua bán tại đây đã đi vào nề nếp hơn, có để bảng giá để du khách khỏi bị “chặt chém”….

< Đỉnh Núi Két.

Trong màn đêm, hình tượng con kéc khổng lồ bằng đá đang chót vót trên đỉnh núi Kéc thật lạ lùng, hấp dẫn. Có lẽ tạo hóa đã ban cho An Giang một ngọn núi có hình thù độc đáo mà không đâu có được.

Nhiều người còn thêu dệt nhiều câu chuyện huyền thoại về thần núi Kéc. Qua mấy ngàn năm kiến tạo hình tượng ấy vẫn bền vững cùng thời gian. Xa một chút thị trấn Nhà Bàn luôn đông đúc người và xe đi lại dù trời đang tối dần.

Về Bảy núi xưa và cả hôm nay, đi đâu cũng nghe kể về những câu chuyện kỳ thú về, cọp, beo, rắn, thần tiên, đạo sỹ nhiều phù phép… trong khoảng không gian trầm tích, u ẩn lạ thường. Nhiều người cho rằng khó đâu có được cảnh đẹp thiên nhiên như Bảy núi bởi thiên nhiên đã ban tặng bức tranh quê núi có nhiều mỏm đá hình người, hình vật pha lẫn những cánh đồng xanh mơn mởn. Và chắc không đâu có sự hòa hợp các tôn giáo anh em cùng sinh sống trên vùng đất thiêng biên giới này như : đạo Phật, Cao Đài, Phật Giáo Hòa Hảo, Thiên chúa, Bửu Sơn Kỳ Hương, Tứ Ân Hiếu Nghĩa… Mới đây tượng Phật Di lặc cao gần 34 m trên đỉnh núi Cấm, nơi được xem là “nóc nhà” Đông Dương được xác lập kỷ lục châu Á về tượng Phật cao nhất.

Mỗi năm vùng đất Thất Sơn này tổ chức nhiều lễ hội của người Kinh và Khmer. Nói đến Bảy núi là người ta nghĩ ngay đến cây “đặc sản” thốt nốt. Đây cũng là cây thoát nghèo cho nhiều gia đình khi khai thác chế biến chúng thành những loại thức ăn lạ miệng và hấp dẫn. Người dân Bảy núi giờ đây còn phát huy các ngành nghề truyền thống như: nấu đường thốt nốt, dệt thổ cẩm…

< Một góc chùa Phật lớn.

Bảy núi hôm nay hiếm còn hình ảnh những chú ngựa oằn lưng kéo xe ngựa chở khách, thay vào đó là các phương tiện vận tải tiên tiến. Nhiều ngôi nhà mới mọc lên. Những trụ điện to đùng sừng sững chạy dài theo các tỉnh lộ. Nhiều ngôi chùa, nơi thờ tự của các tôn giáo được nâng cấp xây mới khang trang. Những con đường thênh thang rộng mở hứa hẹn một tương lai tươi sáng đang về với vùng đất Thất Sơn huyền bí, linh thiêng.

Du lịch, GO! - Theo Vân Anh (Báo Tin Tức), internet

Saturday, 20 April 2013

Cuối tháng tư, các phượt thủ lại í ới rủ nhau hành hương về núi Trầm để đi tìm sắc hoa gạo nở đỏ rực báo hiệu mùa hè đang về.

< Núi Trầm được đặt tên theo sự tích xưa kia có một cây trầm cổ thụ trên đỉnh núi, hương thơm tỏa khắp vùng.

Danh thắng núi và chùa Trầm thuộc xã Phụng Châu, huyện Chương Mỹ (Hà Nội), cách trung tâm thủ đô chưa đầy 30 km là một địa chỉ văn hóa lịch sử hấp dẫn với nhiều du khách gần xa.

< Núi tuy không cao nhưng lại có địa hình rất đẹp, nhiều hang, ngách và những tảng đá hình thù sinh động.

Núi Trầm hay còn gọi là Tử Trầm Sơn, xưa kia là nơi vua Lê, chúa Trịnh đặt hành cung. Chùa Trầm, chùa Hang, chùa Vô Vi quanh núi là một quần thể với nhiều tượng, bia quý với kiến trúc độc đáo, cổ kính...

< Chùa Trầm nằm tựa vào sườn núi, tương truyền chùa đã có từ năm 1515.

Nằm giữa cánh đồng mênh mông, núi Trầm không tuy không quá xa thị thành nhưng vẫn mang những nét hoang sơ, tạo nên một không gian tĩnh lặng và yên bình.

< Một không gian cổ kính, đậm màu sắc của cõi thiền.

Thắp hương trong chùa rồi bắt đầu hành trình lên núi, men theo những con đường mòn giữa đồng cỏ hay bám cheo leo trên những vách đá, chắc chắn, bạn sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời và đáng nhớ.

< Chùa còn là địa điểm Đài Tiếng nói Việt Nam phát đi Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến năm 1946.

Thắng cảnh núi Trầm (Hà Tây cũ)

Danh thắng núi Trầm trên địa bàn xã Phụng Châu (Chương Mỹ, cách trung tâm thủ đô chừng 20 km) là một quần thể di tích có phong cảnh độc đáo và có ý nghĩa quan trọng trong lịch sử cách mạng Việt Nam. Mặc dù khu di tích có nhiều tiềm năng, lợi thế để khai thác phát triển du lịch văn hoá, giáo dục nhưng hiện nay vẫn còn bỏ ngỏ.

< Những dấu tích còn lại của thời chiến tranh ác liệt quanh chân núi.

Núi Trầm hay còn gọi là Tử Trầm Sơn xưa kia là nơi vua Lê, chúa Trịnh đặt hành cung. Trải qua năm tháng, khu danh thắng núi Trầm vẫn còn lại nhiều di tích lịch sử, kiến trúc độc đáo. Đáng chú ý là 3 cụm công trình chùa gồm: Chùa Trầm Vô Vi, chùa Trầm Hang và chùa Long Tiên đã đạt đến sự hài hòa cao độ giữa núi non và chùa chiền, tạo cảm giác tự nhiên, thanh tịnh.

< Cuối tuần, núi và chùa Trầm thu hút rất nhiều du khách tới tham quan, leo núi.

Đặc biệt, chùa Trầm Vô Vi được xây dựng từ thế kỷ thứ X với hơn 100 bậc thang đá quanh co và quả chuông đồng đúc năm 1814 cùng nhiều pho tượng đá, văn bia khắc trên vách động, trống đá, khánh đá...


< Ai cũng muốn lên tới đỉnh để thưởng thức không gian thoáng đãng, phóng tầm mắt thấy “muôn trùng nước non”.

Sự kết hợp hài hoà giữa cảnh núi non cùng chùa chiền đã tạo nên một vẻ đẹp độc đáo của khu di tích. Từ xa, ngắm nhìn, Tử Trầm Sơn có hình dáng tựa như những con phượng hoàng đang nhô cao đầu lên bầu trời. Chẳng thế mà, từ xa xưa, khu danh thắng núi Trầm đã được học giả Phan Huy Chú ca ngợi là nơi có  “Phong cảnh đậm đà đẹp nhất trong các núi Sơn Tây”.

< Và khám phá những tảng đá muôn màu muôn vẻ nằm rải rác trên đường đi.

Không chỉ cổ kính với cảnh quan độc đáo, khu di tích danh thắng núi Trầm còn là nơi gắn với nhiều chiến công hiển hách trong lịch sử bảo vệ Tổ quốc của dân tộc từ thuở xa xưa. Đặc biệt, nơi đây đã ghi dấu lịch sử trong cuộc cách mạng của dân tộc ta chống thực dân, đế quốc.


< Cảnh làng quê yên ả trù phú nhìn từ đỉnh núi.

Trong những ngày đầu sau khi giành độc lập dân tộc, hang Trầm là nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sống và làm việc trong nhiều ngày liền. Không những vậy, ngày 19/12/1946 khu danh thắng núi Trầm còn là nơi Đài tiếng nói Việt Nam đã phát đi Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh, sôi sục non sông.


< Đàn chim bay về tổ qua núi Trầm.

Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ từ năm  1967 đến 1975, núi Trầm còn là hành dinh của Sở chỉ huy K12 nơi điều hành bộ máy chiến đấu gồm các binh chủng: Tên lửa, ra đa, không quân, cao xạ…
Do có nhiều giá trị lịch sử văn hoá và lịch sử cách mạng nên khu di tích núi Trầm đã được xếp hạng di tích cấp quốc gia từ năm 1962.

< Tháng ba tháng tư, hoa gạo nở đỏ rực quanh chân núi. Hoa gạo tô điểm thêm cho núi, gợi về hình ảnh một vùng quê xưa cũ...

Với những giá trị to lớn về văn hoá kiến trúc, cảnh quan và lịch sử cách mạng, lại nằm cạnh quốc lộ 6, chỉ cách trung tâm thủ đô Hà Nội chưa đầy 20km nên khu di tích núi Trầm có giá trị to lớn trong phát triển du lịch, giáo dục. Tuy nhiên, nhìn tổng thể thì công tác gắn kết giữa bảo tồn di tích với khai thác tiềm năng du lịch di tích lịch sử cách mạng, giáo dục còn bị lãng quên. Sản phẩm và chất lượng dịch vụ du lịch chưa được đầu tư đủ phục vụ du khách dừng chân. Tại khu di tích vẫn chưa hề có đội ngũ hướng dẫn viên, thuyết minh viên về kiến trúc cảnh quan, về lịch sử cách mạng.

< Màu hoa đỏ nổi bật trên nền đá trắng.

Những di tích, danh thắng có sự kết hợp hài hoà giữa phát triển du lịch và có ý nghĩa sống động về giáo dục truyền thống văn hoá, truyền thống lịch sử cách mạng lại không được chú trọng khai thác hết tiềm năng.

< Đây cũng là điểm đến quen thuộc của những người yêu hoa gạo khi mùa hè về.

Nên chăng ngành du lịch và địa phương cần có sự quảng bá, đầu tư đúng hướng, xây dựng tour, tuyến, dịch vụ du lịch, thuyết minh viên, hướng dẫn viên du lịch am hiểu sâu sắc về những giá trị khu danh thắng để Tử Trầm Sơn vừa mang lại hiệu quả kinh tế du lịch mà còn mang lại cả những ý nghĩa về giáo dục lịch sử cách mạng sâu sắc.

Du lịch, GO! - Tổng hợp từ iHay, Hà Nội Mới.

Leo núi Chùa Trầm
Dã ngoại, leo núi tại chùa Trầm
Sau khi đã chán chê với hải vị miền biển Phú Yên, thực khách lại muốn tìm đến những món ăn dân dã. Một trong những món này phải kể đến bánh canh hẹ.

Chạy xe lòng vòng trên những con phố, con hẻm hay chợ búa, thực khách thấy có rất nhiều quán bánh canh hẹ chật người. Người ta nói, làm bánh canh cực nhất là khâu lấy bột. Đầu tiên phải chọn loại gạo ngon nhất, ngâm một đêm rồi mới xay thành bột và xử lý lại chỉ lấy phần tinh bột. Pha thêm chút bột sắn để làm sợi bánh canh dai hơn. Sau đó, người ta ép bột thành sợi và phủ lên mặt một ít bột khô để chúng không dính vào nhau. Trước khi dùng, người ta trụng sơ bánh canh lại để bỏ đi lớp bột khô đó.

Khâu nấu súp cũng rất quan trọng. Người miền Trung thường sử dụng cá biển để nấu nước ngọt thay vì hầm xương thịt như trong Nam. Nước súp ngọt tự nhiên, có chút dư vị biển bởi nguyên liệu là cá. Cách nêm nếm cũng rất vừa miệng, không bị quá mặn hay quá ngọt.

Tô bánh canh được chăm chút kỹ lưỡng. Chả cá chiên vàng ươm nổi trên bề mặt tô bánh canh trong veo kèm theo trứng cút luộc trắng hếu. Bên trên là lá hẹ cắt nhỏ, được rắc đều lên bề mặt. Trên cùng là hành phi, tiêu xay. Mới nhìn thôi đã thấy thèm rồi. Vị thơm đậm đà phong vị biển hài hòa với vị thơm cay của tiêu và mùi hành phi nức mũi.

Múc sợi bánh canh dai sừng sực cho vào miệng, húp thêm miếng nước súp và cắn một miếng chả cá. Món ăn dân dã sao ngon lạ lùng. Ngon vì thưởng thức được món ăn lạ sau nhiều bữa hải sản thừa mứa chất đạm. Ngon vì ngồi chen chúc cùng người dân bản địa mà ăn món này trong cái nắng hanh hanh của miền Trung mà tươm cả mồ hôi ướt áo.

Du lịch, GO!: Cây hẹ ở Phú Yên cũng đặc biệt hơn giòng hẹ ở miền Nam: hẹ có cọng nhỏ ri rí, không xơ và xanh mướt mắt. Bó từng bó nhỏ, trong xa như loại cỏ lá kim...

Du lịch, GO! - Theo NGUYỄN ĐỨC (Cần Thơ Online), internet
Khác với những quán cà phê ồn ào trong tiếng nhạc xập xình của những loại dance, nonstop, nhạc trẻ thịnh hành... Ở đây, trong không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng của các loài chim líu lo, trầm bổng. Những khuôn mặt có thể là bạn trẻ, trung niên hay những cụ già đều ngẩn ngơ theo tiếng chim hót…

Cà phê chim đang rất phát triển ở Huế, là thú vui tao nhã của người dân đất cố đô. Khách đến quán vừa được thưởng thức cà phê, vừa được thả hồn theo những giai điệu lảnh lót của các loài chim.
Dạo một vòng quanh thành phố Huế, không khó để tìm ra những quán cà phê với thú chơi chim cảnh được nêu rõ ở ngay cái tên của quán.

Ở bờ Bắc sông Hương có quán cà phê Tịnh Tâm gắn liền với câu lạc bộ (CLB) chim chào mào Tịnh Tâm; cà phê giải khát CLB chim cảnh phường Thuận Lộc (số 117 đường Lê Thánh Tôn); ở bờ Nam có các quán cà phê chim (số 158 đường Trần Phú), Hậu Cafe chim Miều (kiệt 34/1 đường Hải Triều), quán “Những người thích chơi chim” (đường Điện Biên Phủ)…

Tất cả những quán cà phê này có điểm chung là cách bài trí đơn giản, không cầu kỳ. Điểm nhấn tập trung ở những lồng chim. Ít chim hay nhiều chim phụ thuộc vào khả năng chơi chim của chủ quán. Ngoài ra có một phần không gian mở để dành cho những ai có chim thì đưa tới, treo lên bất cứ chỗ nào còn trống để khi chim hót, mọi người cùng được thưởng thức.

Ở Huế những người chơi chim phần lớn nuôi chim chào mào (hay còn gọi là chim Miều). Anh Lê Thanh Liêm (trú ở Kiệt 43 đường Lý Thường Kiệt, TP Huế), một người chơi chim, cho biết: “Người dân Huế mình trầm lặng, sống hướng nội nhiều và không chú trọng hình thức. Chơi chim thì quan trọng nhất là tiếng hót của nó. Chào mào không quá sặc sỡ, tiếng hót lại đa dạng và hay nên ai cũng thích. Hơn nữa nó lại rất dễ nuôi…”.

Len lỏi trong từng giọt cà phê rơi chậm rãi, có chút thanh sắc lúc trầm, lúc bổng của hàng chục chú chim; có cả chút náo nhiệt, ồn ã của những lời bình phẩm: “Con ni ché hay thiệt!”, “Coi hắn chuyền cành, xòe cánh là biết hay rồi, dư sức đi thi đó…”, “Đến đây giao lưu chớ hạnh họe nhau rứa à?”… Tất cả hòa quyện vào nhau, cộng hưởng chút ngọt, chút đắng, chút nhanh, chút chậm làm nên một không gian thi vị, giản đơn mà ấn tượng. Phải thực sự hòa mình vào mới hiểu vì sao người ta “nghiện” chim - một "con nghiện" lành mạnh.

Người Huế rất kỹ càng trong việc chọn chim. Tiêu chí của một con chim chào mào tốt trước hết nhìn tổng thể phải có hình dáng đẹp, vóc dáng dài, chân cao, bộ yếm, mao phải dày, lông đuôi dài, thẳng nhọn. Giọng ché phải to, thanh, rõ ràng, bền sức. Chim không những có giọng hót hay mà còn phải biết múa, xòe lông, rũ cánh tạo dáng, tạo thế.

Giá cả của chim tùy thuộc vào nguồn gốc, dao động từ vài trăm đến hai, ba chục triệu, có khi lên tới cả trăm triệu. Thường thì người Huế thích săn chim ở các nơi như A Lưới, Bình Điền, Nam Đông, Phong Sơn, Kim Phụng… vì có giọng đặc trưng vùng miền.

Ông Dưỡng (64 tuổi, chủ quán cà phê CLB chim cảnh phường Thuận Lộc) tâm sự: “Từng một thời xông pha lái xe khách Bắc- Nam, giờ khi đã có tuổi mình vừa nghỉ ngơi vừa mở quán cà phê cho khuây khỏa.

Cà phê chim biết là lợi nhuận không nhiều vì khi trời nắng người ta mới đưa chim đi tắm nắng, nhưng mà chấp nhận thôi”. Ông Dưỡng cho biết thêm, quán lúc đông nhất cũng có tới 80-90 lồng chim, mỗi con một kiểu, làm cho quán cà phê nhộn nhịp hẳn. Người quen thêm người, chim quen thêm bạn, như vậy cũng gọi là thành công.

Thông tin từ các CLB chơi chim cảnh cho hay hội thi tiếng hót chim chào mào toàn quốc sẽ được diễn ra tại TP.Huế vào 27.4 tới nhân dịp Festival nghề truyền thống Huế 2013.

Đây là cuộc thi hứa hẹn sự tụ hội của những người đang sở hữu những chú chào mào quý giá hàng đầu cả nước.

Du lịch, GO! - Theo Ngọc Bích - Đại Dương (Dân Trí), iHay.Thanhnien...
Cửa đường đua vừa mở, các chú heo lớn nhỏ lao lên như những vận động viên đua thực thụ. Trong khi đó, màn biểu diễn xiếc của các chú vịt thì nhẹ nhàng hơn nhưng không kém phần hấp dẫn.

Đó là những hình ảnh ấn tượng tại Làng du lịch các dân tộc thiểu số TP.HCM (xã Nhuận Đức, huyện Củ Chi, TP.HCM). Chỉ mất vài chục ngàn đồng, người dân Sài Gòn đã có thể xem đua heo, xiếc vịt bất kỳ lúc nào.

Trong khuôn viên vài trăm hecta của làng du lịch, “trường đua heo” là một bãi đất có mái che rộng 5m, dài 40m, có 6 đường đua, mỗi đường dành cho một “vận động viên” rộng chừng 25cm.

Điểm xuất phát là 6 lồng nhỏ, có 6 chú heo đang chờ sẵn trong các lồng. Các “đệ tử Trư Bát Giới” trông rất vô tư, không hồi hộp trong khi quản trò và huấn luyện viên khẩn trương chuẩn bị cho một cuộc đua sôi động. Heo lớn lẫn heo bé nằm, đứng kêu ủn ỉn. Có chú chuẩn bị đua mà vẫn còn… ngủ, mặc cho mọi ánh mắt đang đổ dồn về mình.

Trước khi cuộc đua bắt đầu, quản trò khuấy động khán giả bằng cách hô hào “đặt cược” cho chú heo thắng giải. Người chọn chú ở đường số 2, người chọn số 3, 6…

Tiếp đó quản trò… hét cho các “vận động viên” đứng dậy, rồi ra hiệu lệnh. 6 cánh cửa lồng sắt mở cùng lúc, các “chú Trư” hì hục chạy, vượt qua các chướng ngại vật lao thẳng về đích. Tuy thế, cũng có chú thấy cổ động viên đông quá, đứng lại nhìn ngơ ngác; có chú thấy mẩu bánh mỳ lập tức dừng lại đánh chén, khi huấn luyện viên gõ vào thanh sắt thì các chú mới… chạy tiếp.

Trong số các “vận động viên”, có nàng thân hình rất to, vừa mới sinh nên bầu sữa cứ lúc lắc, nhưng không vì thế mà chạy thua đối thủ.

Rất đông cổ động viên hò hét, liên tục được gõ vào rào chắn, những tràng pháo tay tán thưởng cuồng nhiệt vang lên không ngớt.

Anh Bùi Văn Khách, huấn luyện viên tại trường đua, cho biết heo Móng Cái được nhân giống qua nhiều lứa tại khu du lịch mới có thể huấn luyện được. Đến khoảng 4 tháng tuổi là ra lò. Các chú heo phải “ép cân” chừng 20kg để kéo dài thời gian đua, nếu lớn nhanh hay mập quá sẽ ảnh hưởng đến tốc độ.

“Giai đoạn xuất phát mất nhiều thời gian huấn luyện nhất. Để các chú heo rời điểm xuất phát tốc độ và cùng lúc thì phải dạy cho chúng quen khẩu lệnh.

Khi đã thuần thục, từ sáng sớm cho ăn xong, mở chuồng là chúng tự động chạy qua trường đua nằm chờ. Nhiều khi 2 chú giành một lồng, chúng tôi phải vất vả tách ra. Trong cuộc đua, nhiều khi con chạy đầu tiên cũng có thể về chót, vì khán giả hét to quá, hoặc thấy thức ăn là dừng lại”, anh Khách vui vẻ kể.

Khán giả xem đua heo hay cá cược từ vài chục ngàn đồng, nhưng cũng có nhóm cá lên đến cả trăm đô la. Có người háu thắng nên “tiếp cận” các huấn luyên viên tìm hiểu thông tin các chú heo để bắt độ chính xác hơn.

Cách trường đưa heo không xa là khu xiếc dành cho các chú vịt. Nơi biểu diễn là cái hồ nhỏ và một máng trượt.

Vào màn biểu diễn, huấn luyện viên dùng cây sào có buộc vải màu đỏ điều khiển các chú vịt. Màn đầu, “diễn viên vịt” trượt máng nước, có chú trượt rất điệu nghệ rồi rơi tỏm xuống hồ, nhưng có chú trượt nửa đường mệt quá nên… bay xuống. Tiếp đến, đàn vịt đông đúc chia thành 2 nhóm đi đi lên thành cầu trượt máng và bục nhảy một lúc rất đẹp mắt.

Những ngày thường, các “vận động viên” heo, “diễn viên xiếc” vịt được nghỉ nhiều vì khách ít, nhưng ngày cuối tuần, đặc biệt là ngày lễ, rất đông khách, các chú phải diễn từ sáng sớm đến chiều tà, có ngày gần 30 suất, "cát xê" chỉ là... lon thóc và mớ rau xanh.

Đua heo là một lễ hội truyền thống ở Nga xuất hiện từ thế kỷ XVII và diễn ra định kỳ hàng năm vào ngày 20/3. Đua heo cũng rất phổ biến tại miền Nam nước Mỹ. Hiện đua heo cũng phổ biến ở Thái Lan, Trung Quốc, Anh…

Người ta còn thành lập Liên đoàn Thể thao heo và tổ chức cả Olympic dành cho heo với 3 môn: chạy đua, bơi và đá bóng. Tại Việt Nam, ngoài Khu du lịch các dân tộc thiểu số tại Củ Chi, còn có đua heo ở Công viên du lịch Yang Bay (Khánh Vĩnh, Khánh Hoà), sân đua Long Bình (Q.9, TP.HCM).

Du lịch, GO! - Theo Lê Quân / Infonet
Ít ai biết rằng người Mông ở Sa Pa, Lào Cai lại có một nghề rất độc đáo là đi săn cá trên dòng suối Mường Hoa vào dịp cuối năm và nắng mới đầu xuân. Những cuộc đi săn cá vào dịp này vừa mang ý nghĩa biểu tượng vừa để kiếm miếng ăn.

Vào khoảng 9 h sáng, khi cái nắng đầu xuân ở Sa Pa trải vàng từng bừng, trời xanh bát ngát, từng đám mây vội vã trôi trên nền trời bởi những ngọn gió vi vu thôi. Dòng Mường Hoa mùa cạn nước những vẫn lấp lánh vươn mình giữa thung lũng. Đi theo đám trẻ người Hmông ở thôn Lý Lao Chải, xã Lao Chải. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy các em nói là đi săn cá với “bộ đồ nghề” chẳng giống ngư dân chút nào.

Mỗi em vác một chiếc xà beng dài khoảng 60cm, một cái đó tre và một cái ống đựng cá làm từ chai nước suối Lavie. Các em đã bật cười khi tôi hỏi, đi đánh cá sao không mang lưới mà lại mang xà beng? Lý A Giơ cho biết, đánh cá ở đây phải có xà beng mới bắt được cá! Chú muốn xem thì đi xuống suối theo chúng cháu.

Những cảnh đánh bắt “độc nhất vô nhị”

Lục tục cả gần chục đứa trẻ độ tuổi từ 10 – 13 tuổi, kéo nhau xuống suối, chúng đi dàn thành hàng ngang trên mặt suối, khua nước đuổi cá.


< Vào ngày cuối năm hoặc đầu năm, nghề săn cá ở Mường Hoa rất tưng bừng.

Thấy động cá chui vào các khe đá, lũ trẻ bắt đầu dùng xà beng bẩy đá và đặt đó chặn xung quanh, cứ 2 -3 đứa quây một tảng đá rồi cùng xục xà beng ra sức bẩy.

Cá bị dồn mạnh lên chạy lao toán loạn ra, có lẽ cá suối thường tìm hang tìm lỗ để ẩn lấp nên chúng cứ nhằm vào miệng đó mà bơi thẳng vào đó. Không đầy 3 phút lũ trẻ quây xong một tảng đá và tóm gọn được 2 chú cá bống.

< Từng nhóm dàn hàng ngang truy tìm cá dọc suối.

Nhóm săn cá lục tục xử lý hết hòn đá này đến hòn đá khác và tiến ngược theo dòng chảy của suối. Với những đôi bàn tay nhanh thoăn thoắt như múa trong dòng suối, các tay thợ săn nhìn thấy con cá nào thì con đó rất khó có thể chạy thoát thân.

Ngược lên theo dòng suối, qua cầu Lao Chải khoảng 500 m, chúng tôi bắt gặp một đoàn khoảng hơn chục người Hmông, độ tuổi từ 13 -20 cũng đang say sưa đánh bắt. Vì khu vực này nước sâu hơn, nên bộ đồ nghề của nhóm này ngoài xà beng và đó tre, họ có thêm cả chài và vợt xúc. Những tấm thân phơi trần trong nắng đang thi nhau mải miết quăng chài và xúc, gặp chỗ nước nông họ lại thục xà beng mà bẩy đá chặn đó.

< Ở những điểm nước sâu thì ngoài xà beng còn cần thêm vợt.

Đi theo đoàn săn cá không đầy 2 tiếng, tôi thấy ai cũng có đến vài lạng chiến lợi phẩm đep lủng lẳng bên hông, nào là cá bống, cá áp đá và cả cá Anh Vũ tiến vua ở vùng Hồ Tây, Hà Nội nữa.

Những tay săn cá ở vùng sơn cước này có kinh nghiệm và con mắt hết sức tinh tường, họ chỉ cần nhìn mầu nước, mầu trời là biết chỗ nào có cá và loại cá gì mà không phải lội xống. Hạng A Di, nói cho chúng tôi biết mầu nước xanh, có tăm sủi lên là dưới đó sẽ có cá chép, cá bống ăn sát đáy suối. Mầu nước trong đáy có rêu thì những khe đá đó có cá áp đá, cá anh vũ. Hôm nào trời nắng sẽ có các loại cá ăn tầng giữa, trời mà âm u lâu ngày, đến hôm nắng cá sẽ bơi ra từ hang đá, khe đá nhiều hơn, đây là cơ hội đi sắn rất tốt.

< Đôi khi chỉ cần thanh trúc, chiếc đèn pin là có thể đâm được cá.

Nói xong, Di và Lý A Sáu chăm chú nhìn vào một khe đá đang có tăm nước sủi lên, và vệt cát mới đùn ra. Ngay lập tức 2 cu cậu nhẩy xuống thục xà beng bẩy đá và chặn đó, trong nháy mắt đã tóm gọn 2 chú cá bống béo lẳn.

Đánh bắt theo “quy ước” của làng

Tôi đem thắc mắc về cái sự đánh bắt độc đáo của những tay săn cá về hỏi ông Lý A Châu, thôn Lý Lao Chải.

Ông Châu cho biết, đi săn cá cũng phải tuân thủ những quy định của làng. Trước kia người dân có cả cách săn cá bằng lá độc (là loại lá cơi, khi thả nước lá cơi xuống suối, tất cả các loại cá đều dính độc nằm ngửa bụng lên), sau này có người kinh mang bình điện đi đánh cá, khiến cho cá chết sạch cả lớn lẫn bé.

< Dòng suối Mường Hoa.

Sau này Nhà nước cấm đánh bắt như thế. Người dân cũng thấy đánh bắt như thế là hết cá, nên khi họp thôn, dân bản đã ra quy định đánh bắt cá phải bảo vệ được nguồn cá nếu không sau này sẽ không còn cá suối mà bắt. Do vậy, người dân chỉ đánh bắt cá bằng những cách mà anh đã nhìn thấy thôi.

Quả đúng như lời ông Châu nói, tôi thấy các tay săn cá kia đã thả những con cá quá bé ra nếu như chúng có rơi vào tay họ. Đây quả thực là những hành vi đánh bắt rất đáng trân trọng. Họ rất có ý thức trong việc đánh bắt và bảo vệ nguồn lợi thuỷ sản bên dòng Mường Hoa lấp lánh kia.

Ông Châu cho biết thêm, về mùa nước lũ, người dân không đi bắt cá, nên lúc đó cá có thời gian đẻ và lớn rất nhanh. Đến mùa nước cạn họ mới đi bắt cá, đặc biệt vào những ngày nắng ấm, cả dòng suối Mường Hoa như một ngày hội của những tay săn cá.

Chiến lợi phẩm trở thành đặc sản cho du khách

Sau khi đánh bắt xong, những tay “thợ săn” lên khỏi suối Mường Hoa đã có khách đến hỏi mua ngay. Cá suối luôn là món đặc sản của phố núi nên rất đắt hàng, giá của nó cũng cao chẳng kém khoảng 100 - 300 nghìn đồng/kg, tuỳ vào từng loại cá to nhỏ khác nhau. Theo anh Ngọc, chủ nhà hàng Liên Ngọc ở Lao Chải, cá này mang về nhà hàng trên Sa Pa, giá thấp nhất cũng vào 300 nghìn đồng/kg, còn cá to có thể lên tới 500 nghìn đồng/kg.

Dòng Mường Hoa lộng lẫy từ ngàn đời, vẫn đem đến cho cư dân bản địa những nguồn lợi phục vụ kế mưu sinh một cách hữu ích. Chỉ tiếc rằng Mường Hoa đang bị cắt sẻo bởi những con người vô lương tâm, để xây dựng nhà hàng, quán xá, công trình thuỷ điện, khai thác cát sỏi… chỉ vì cái tư lợi trong những năm gần đây.

Chia tay những tay thợ săn cá, tôi rất vui vì cái sự may mắn được chứng kiến những cảnh săn cá độc đáo của họ. Cũng thật đáng trân trọng ý thức bảo vệ môi trường sinh thái và đa dạng sinh học của những cư dân bản địa này. Nếu đem so sánh với cánh đánh bắt ở dưới xuôi thì lại thấy chạnh lòng cho cái ý thức của người đánh bắt vùng xuôi…

Du lịch, GO! - Theo Sở VH-TT-DL Lào Cai, VTC News

Friday, 19 April 2013

Nằm trong quần đảo Bà Lụa thuộc tỉnh Kiên Giang, Hòn Đước là điểm đến lý tưởng cho du khách Đồng bằng sông Cửu Long và TP Hồ Chí Minh vào cuối tuần. Đến Hòn Đước mà không nghỉ lại qua đêm là một thiếu sót lớn, xem như chỉ mới khám phá phần nổi của hòn đảo xinh đẹp này…

Từ Ba Hòn hoặc cảng Hòn Chông (huyện Kiên Lương), mất khoảng 1,5-2 giờ đi tàu gỗ là ra tới Hòn Đước. Nếu di chuyển bằng tàu cao tốc, thời gian khoảng 1 giờ. Trên đường đi, du khách nhìn thấy rất nhiều đảo nhỏ. Có những đảo vô cùng hoang sơ, không có người ở. Thời gian ngồi tàu khá lâu nhưng không ai cảm thấy nhàm chán bởi cảnh quan xung quanh luôn thay đổi.

Ở khu vực này có rất nhiều đảo đá vôi, cây xanh mượt bao phủ những khối đá kỳ dị. Các đảo cứ nối nhau, tạo nên một quần thể. Nhiều người ví von khu vực này như một “Hạ Long ở phương Nam”.

Từ xa, Hòn Đước xanh mượt nổi lên giữa biển xanh mênh mông. Tàu đến gần, đầu tiên, du khách thấy bãi sỏi bao bọc phía Đông của đảo. Sỏi muôn hình vạn trạng, đủ màu sắc chất chồng nhau trên bãi, tràn xuống mặt nước. Mặt biển trong xanh, nhìn mát mắt.

Dọc bãi biển, dường như chẳng tìm được một bãi cát nào ngoài đá sỏi. Càng xuống gần mặt biển, sỏi càng lớn. Người ta còn gọi đó là đá trứng vì có hình dáng bầu dục như những quả trứng. Mang kính lặn, du khách nhìn thấy đá trứng nối tiếp nhau trải dài dưới đáy biển. Có rất nhiều loài hải sản sinh sống ở đây. Khu vực này là bãi cạn nên không có tàu bè hoạt động. Hệ sinh thái được giữ nguyên vẹn.

Chỉ cần lật một hòn đá trứng lên, du khách sẽ thấy bên dưới đầy những con ốc, sò bám vào đó. Len lỏi trong những hốc đá là những con hải sâm. Nhiều nhất là những con “nhím biển” – tên gọi khác của con cầu gai. Chúng tụ lại thành bầy cả chục con, di chuyển chậm chạp trên những hòn đá trứng. Ngoài ra, còn có rất nhiều loài cá di chuyển dọc theo bãi cạn.

Hòn Đước vẫn còn giữ được nét duyên bởi sự hoang sơ, mộc mạc. Mọi thứ ở đây đều tự nhiên vốn có. Những gốc cây me, cây bàng hàng chục năm vẫn vững chãi hiên ngang trước biển. Nhiều nhất vẫn là cây đước. Thông thường, đước sống ở khu vực bãi bồi ven biển. Thế nhưng, trên đảo đá này, đước mọc rất nhiều. Chủ đảo còn trồng thêm đước, mở rộng diện tích rừng và nuôi hải sản dưới chân cây đước để phát triển kinh tế. Có lẽ vì vậy người dân quen gọi hòn đảo này là Hòn Đước.

Nếu không ngủ đêm ở Hòn Đước là chưa khám phá được trọn vẹn nét đẹp và sự hấp dẫn nơi đây. Càng về khuya, Hòn Đước càng hấp dẫn. Khoảng 11 giờ đêm, chủ đảo tắt máy đèn. Trăng sáng vằng vặc tạo nét lung linh huyền ảo. Nhìn ra xa, những vệt sáng từ ánh trăng chiếu trên mặt biển bàng bạc. Những chiếc tàu khai thác hải sản ban đêm nhẹ nhàng lướt trên mặt biển như hư như thật, tạo cảm giác liêu trai. Thỉnh thoảng, những cơn gió lùa qua, mang hơi muối nóng phả vào mặt ran rát vì cả ngày ngâm mình trong nước biển và phơi người dưới ánh mặt trời.

< Ngôi trường ghép ở Hòn Đước.

Ngủ trên đảo, phải ngủ lều hoặc ngủ võng mới thú vị. Du khách có cảm giác được hòa mình với thiên nhiên. Sóng xô nhẹ vào bờ như một bản nhạc du dương ru người vào giấc ngủ. Ngủ lều hay võng, du khách đều cảm nhận được thiên nhiên sát bên mình. Tưởng chừng như với tay là chạm mặt biển, chạm vào ánh sáng lung linh của ánh trăng. Đêm nhẹ nhàng đưa du khách vào giấc ngủ ngon lành, không mộng mị.

Chừng khoảng 5 giờ sáng, du khách bị đánh thức bởi âm thanh phát ra từ những ghe máy đánh cá đang đi ngang qua đảo để vào bờ. Lúc này, bình minh nhuốm một màu hồng tím ở rặng đảo phía đông. Trong chốc lát, ánh sáng ấy chuyển sang đỏ hồng rồi sáng rực khi mặt trời nhô lên từ rặng đảo ấy. Dường như chẳng mấy ai bỏ qua cơ hội ngắm biển thanh bình lúc sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên nhô lên từ mặt biển xa xa.

Mặt trời lên nhanh đến mức du khách chỉ có thể chụp được vài kiểu hình ở một vài vị trí nhất định. Khi mặt trời lên hẳn cũng là lúc mặt biển có sức hút kỳ lạ, buộc khách phải trầm mình trong làn nước ấm áp.

< Trẻ em trên đảo Hòn Đước.

Tắm biển buổi sáng thật thú vị. Cả ngày hôm trước, biển hấp thụ ánh sáng mặt trời giờ tỏa nhiệt sưởi ấm bầu nước mênh mông tạo làn nước ấm. Và những con hải sâm, sò, ốc và nhím biển lại kéo du khách phải ở dưới nước lâu hơn. Để rồi trong vài giờ tắm biển, du khách đã có trong tay một rổ to đầy hải sản cho bữa ăn của nhiều người.

Hòn Đước hấp dẫn thế đấy. Vì vậy, cuối tuần nhiều du khách đổ ra đảo để trốn khỏi cuộc sống bận rộn, hòa mình với thiên nhiên.

Du lịch, GO! - Theo Vĩnh Bảo (Cần Thơ Online), ảnh từ nhiều nguồn khác

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống