Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Monday 26 December 2011

Lại sắp sửa hết một năm tròn, cái tết Tây đã đối diện trước ngưỡng ngõ không còn bao xa.

Vậy đó: điều gì chưa đến, thứ gì mình đang mong chờ... thì cứ nhủ thầm "Sao mà lâu quá, lâu pà kố!". Thế nhưng nhìn lại những gì đã qua rồi thì muốn thốt lên: Mẹc ơi, sao thời gian trôi nhanh khủng vậy cà?

Mười lăm tháng từ ngày Du lịch, GO! góp mặt trên internet, nhìn qua ngó lại cũng có nhiều điều hay hay mà Dũng này xin được làm cái tổng kết ngồ ngộ cho pà kon xem chơi.

Lượng thông tin trong Du lịch,GO!...

- Từ lẹt bẹt những bài phượt phẹo đầu tiên, qua gần một năm rưỡi thì blog đã có trên 2300 bài viết về mọi địa điểm, vùng miền trên khắp cả nước. Các kinh nghiệm hay về cách du lịch bụi, phượt... đều có đủ - trải dài lềnh khênh.

Thậm chí các cung đường, bản đồ, khách sạn, văn hóa, ẩm thực 3 miền mình cũng cố gắng bổ xung đều đều: cốt ý khi bạn gõ vài từ vào khung search phía trên sẽ có thông tin đầy đủ. Một điểm nhấn khác là đa phần thông tin trên Du lịch, GO! mình đã biên tập lại từ nhiều nguồn nên sẽ phong phú hơn các bài nguyên bản và chắc chắn là nguồn ảnh minh họa sẽ nhiều và đẹp hơn (do mình fix từng ảnh).

Cập nhật - xem blog:

- Thông thường thì mỗi ngày mình post khoảng 5 bài mới (blog chỉ ngưng cập nhật khi bọn mình đang trong chuyến đi, hoặc là bịnh nặng te tua). Có khi số bài vừa post nhiều hơn số đó; vậy là những bài này sẽ lọt ra trang 2: phiền bạn kéo xuống dưới cùng chổ thanh phân trang:

+ Trang đầu: là trang đầu tiên.
+ Prev: lùi lại trang trước (trường hợp bạn không ở trang đầu).
+ Khung 1: gõ số trang bạn muốn đến vào đây.
+ Khung 2: Tổng số trang mà Du lịch, GO! có (hiện thời là 385 trang - mỗi trang có 6 bài).
+ Nút GO: nhấn nút để đi đến số trang mà bạn chọn trong khung 1.
+ Next: tới trang kế đó.
+ Trang cuối: đến trang cuối cùng (tức là trang chứa bài cũ nhất).

Ai đã xem blog, xem gì?

- Dĩ nhiên là do Du lịch, GO! có tiếng Việt nên đa phần người truy cập ở Việt Nam. Kế đó là những truy cập từ Mỹ, Đức, Nga, Thái Lan, Nhật, Hàn... và nhiều quốc gia khác. Lượt người xem Du lịch,GO! đến nay theo thống kê của Blogspot đã vượt 600 ngàn - mỗi ngày trên dưới 3 ngàn với số lượng thời điểm online trong blog nhiều nhất là 324 người cùng xem một lúc.

- Các thống kê của Blogspot cho thấy vài điều thú vị khác:
+ Số lượt xem theo trình duyệt: Firefox đứng đầu bảng với 45% người sử dụng - Chrome nhảy lên hạng 2 với 32% - Bá chủ trước nay là Internet Explorer đã rơi xuống hạng 3 với 15%. Những trình duyệt khác chiếm thị phần nhỏ còn lại gồm Safari, Opera, Mobile Safari, Maxthon, SeaMonkey, Dolfin... (bình quân trên thế giới thì IE vẫn hàng đầu, VN mình lại khác).

+ Số lượt xem theo hệ điều hành: Dĩ nhiên chúa tể vẫn là Windows (90%), kế là Linux (4%), iPhone, iPad, Android, Nokia... - Suy ra Windows vẫn là bá chủ dài dài.

+ Chủ đề (nhãn) được nhiều bạn thích nhất là chuyên mục "Chuyến đi kỳ thú", trong đó sôi sục nhất là những chuyến đi của mình, chuyến của các phượt gia lừng lẫy khác.

Nhưng đều ngộ nghĩnh nhất lại là đây: Mục "Gái đẹp 3 miền" có những bài với số lượt xem "đỉnh điểm" (với gần trăm ngàn - do vậy nên những bài này lúc nào cũng hiện diện bên cột phải, phần "Bài nhiều người xem") và được vô số các web lớn nhỏ khác copy lại.

Dân mình háo gái đẹp? Không phải đâu: do những bài đó thể hiện đủ những nét đẹp thanh khiết cùng bản sắc văn hóa dân dã tuyệt vời của người vùng cao... mà ngày nay theo đà phát triển đã dần mất đi. Cái đẹp "mát mẻ" thì từa lưa trên mạng, từ a đến z... nhưng cái đẹp ở đây thì hồn nhiên và trong sáng lắm, không thể đem so sánh với thứ trần tục xoàng xĩnh kia được.

Một số bài về kinh nghiệm phượt cũng được nhiều web khác cùng bạn đọc chiếu cố dữ đội như "Cẩm nang du lịch bụi (12)", "Kinh nghiệm du lịch bụi tiết kiệm", "3 ngày du lịch bụi Mũi Né", "Tự vá xe trên đường phượt"...
Trang "Bản đồ" cũng vậy: nhiều khi host chứa hết sạch băng thông do lượt tải nhiều.

Ít điều vặt vãnh để bạn xem đỡ buồn. Riêng mình: Du lịch, GO! là chốn chia sẻ - trải lòng và mình mong ước nó sẽ giúp bạn - những người yêu du lịch, yêu văn hóa Việt Nam... có thể tìm thấy chút thông tin cần thiết trước và trong cuộc hành trình.

Sắp sang năm 2012: vừa tết tây và kề cận đó là tết Nguyên Đán - trong thời gian này mình sẽ bận rộn nhiều vì phải cày... kiếm sống, kiếm chút tiền còm để còm dắt eo để mà "đi phượt". Do vậy: chuyến bụi đầu năm có lẽ phải qua tết, hết những ngày "chặt chém" theo kiểu "tết mà"... rồi mình mới có thể ngao du sơn thủy để có chuyện lông bông trên khắp các nẻo đường - về kể cho pà kon nghe và xem chơi.

Chào năm cũ, chộp năm mới: Du lịch, GO! xin gởi lời chúc hạnh phúc, an bình đến tất cả các bạn. Mong rằng các bạn sẽ có những chuyến phượt bụi tuyệt vời trong những ngày đầu năm.

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!
Nằm gối đầu trên những dãy núi cao 1.900m của đỉnh Chủng Sủa Dằng, xa Dào San (huyện Phong Thổ - Lai Châu) như một bức tranh khổng lồ nhung tinh tế bởi cảnh sắc thiên nhiên và văn hóa vùng cao.

Đến Dào San vào mùa xuân, lúc cỏ cây hoa lá căng tràn nhựa sống Dào San được bao trùm một màu xanh non mơn mởn, trong sáng. Lại được điểm tô bởi sắc hồng phấn hay đo đỏ của những cánh đào, cánh ban đang cố khoe mình.

Nhà của đồng bào ở Dào San nằm rải rác ven theo sườn núi, bên cạnh các khe núi, ấm áp. So với Dào San 5 năm về trước thì mùa xuân này Dào San sôi động, sầm uất hơn rất nhiều. Dào San trong sương sớm như một nàng tiên còn đang mơ màng với giấc ngủ, chỉ khi đến phiên chợ thì nàng tiên mới thức giấc với vẻ đẹp rực rỡ sắc màu của đồng bào các dân tộc, của núi, của rừng, của vẻ hoang sơ như trong cổ tích.

Chợ Dào San ở xã Dào San, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu là tâm điểm của 8 xã vùng cánh cung biên giới phía Bắc huyện Phong Thổ. Nơi đây, những người dân trong huyện đến bán những thứ gì họ có và mua những gì họ cần từ mớ rau, con gà vịt, vải, quần áo...

Chợ cũng là nơi giao lưu văn hóa của đồng bào các dân tộc vùng cao cực Bắc như Mông, Dao Hà Nhì... nơi vùng cao Tây Bắc. Ngày nay chợ phiên Dào San không chỉ là ngày hội của đồng bào 8 xã mà còn hấp dẫn nhiều người dân các nơi đến mua bán và thưởng thức nét độc đáo của phiên chợ vùng cao.


Ở Dào San cái gì cũng đẹp: núi đẹp, sông đẹp, hoa đẹp, tuyết đẹp… con gái người Mông cũng rất đẹp. Song có một cái đẹp không đâu sánh bằng, đó là tình người. Tình người nơi đây dường như làm cho miền biên ải tuyết rơi bớt phần lạnh giá.

Đồng bào ở đây ăn Tết vui lắm. Dù ở cách xa nhau bao nhiêu ngọn núi nhưng trong ngày Tết dòng họ gia đình đồng bào Mông, Dao, La Hủ, Thái...và cả đồng bào Kinh cũng xum họp đông đủ. Hũ rượu ngô Sùng Phài nồng say, chảo thắng cố sùng sục sôi. Tết còn nghèo vật chất nhưng nặng tình nghĩa.

Đồng bào Mông ăn Tết rất sớm lắm: từ Tết dương lịch, không khí Tết đã nhộn nhịp ở các bản heo hút nhất như Bản Dền Thàng, bản Hợp 1, bản Hợp 2… Vào nhà đồng bào Mông, đồng bào Dao, đồng bào Thái… ngày Tết bạn sẽ là khách quý, là anh em. Trong cái lạnh miền biên cương, bát rượu ngô Sùng Phài sóng sánh làm ấm lòng. Đến nhà nào cũng được mời uống rượu ngô bạn phải có tửu lượng khá lắm mới chịu nổi, chân còn đủ vững để còn ra sân chơi ném còn, ném pao, thổi khèn với đám thanh niên của bản.

Dào San vẫn thế, dù thời gian có trải dài, dù cuộc sống có thay đổi thì Dào San vẫn nguyên sơ và giản dị như con người hồn nhiên, chất phác luôn được che chở bởi bàn tay của mẹ thiên nhiên.

Du lịch, GO! - Tổng hợp

Dào San mùa cúc quỳ

Vượt qua 80 cây số đường đá bụi mù mịt, chúng tôi mới đến được xã Dào San (Phong Thổ - Lai Châu) nổi tiếng với vẻ đẹp trong mơ của mùa hoa cúc quỳ miền sơn cước.

Hoa cúc quỳ được người dân nơi đây gọi vậy, chứ thực tế được đặt với cái tên mỹ miều hơn - Dã quỳ vàng. Màu vàng tươi rói của hoa cúc quỳ đã làm say bao tâm hồn lãng mạn của những người yêu thiên nhiên và các “tao nhân mặc khách”.

Tháng 12 dương lịch, giữa bốn bề là núi được mây trắng phủ kín nên Dào San lại giống như một tiên cảnh của Phong Thổ. Rất nhiều khách Tây đi trên những chiếc xe cào cào thích thú với vẻ đẹp và thực sự bị cuốn hút bởi “rực trời vàng hoa cúc quỳ”. Giữa những mây trời trắng xóa được điểm thêm màu phớt vàng càng làm cho Dào San thêm phần huyền ảo.

Núi trùng điệp, mây quẩn quanh bên những nụ hoa vàng, từng đoàn người Mông nô nức xuống chợ, vài ba người khách đứng ngắm hoa, họ lặng đi với vẻ đẹp Tây Bắc.

Ông bạn tôi, một nhà viết kịch người dân tộc La Hủ bảo: “Ở Dào San, cúc quỳ đẹp hơn mọi nơi. Cúc quỳ Dào San gắn với câu chuyện tình lãng mạn miền biên viễn xa xôi. Người con trai sau khi biết tin cô gái mình thầm yêu trộm nhớ đi lấy chồng. Chàng trai si tình đã đứng đó ngẩn ngơ, bao nhiêu thương nhớ hóa thành cúc quỳ vàng”.

Lên đến đỉnh núi cao nhất của Dào San nhìn xuống những cung ruộng bậc thang như những khuông nhạc. Điểm trên đó là màu vàng của cúc quỳ như những nốt nhạc vui có, buồn có, tha thiết có, và tất nhiên có cả những ưu tư khó nói khi ta thấy ở phía lưng đồi, có một vài mái nhà nhỏ bếp đã lên khói buổi chiều hôm.

Ở xứ ta, có những thành phố hoa, nhà hàng hoa, đại lý hoa… nhưng với những người đã từng đến với Dào San thì khó có tên gọi nào đặt cho vùng hoa ấy. Chỉ biết rằng, vùng đất lạ này trên các đỉnh núi, ở các bản xa, hai bên đường dày đặc hoa cúc quỳ. Hoa nở đẹp cùng sương trắng như tấm áo hoa vàng của thiếu nữ dân tộc La Hủ, đẹp tựa chiếc khăn voan của phương trời Tây Bắc.


Và còn nữa, mỗi năm đến tháng 12 dương lịch, người Dào San còn tổ chức những “lễ hội” về hoa theo các ngày chẵn trong tháng. Khi đó, hoa ngập đường vào các bản làng, hoa phủ vàng trên những rẫy nương cao và cúc quỳ trở thành loài “chúa hoa” biên viễn. Mùa này lên Dào San ngắm cúc quỳ thì quá tuyệt.

Nhưng hiềm một nỗi, đường đi rất khó khăn, có những đoạn dốc lên dốc xuống, có những đoạn gió thổi bụi bay, lại có những khúc cua hình chữ Z được phủ bởi sương trắng nên dù có say với vẻ đẹp Dào San cũng nên cẩn thận với mỗi bước chân gập ghềnh.

Nam Trần - Anninhthudo và nhiều nguồn ảnh khác.

Sunday 25 December 2011

Trong những năm gần đây, giới báo chí gọi khu vực bãi đất trống nằm giữa Ngọ Môn và Kỳ Đài là “Quảng trường Ngọ Môn” vì nó nằm ở trước mặt Ngọ Môn. Dùng địa danh này xem ra là thích hợp hơn cả, vì Ngọ Môn cùng với Lầu Ngũ Phụng ở trên đó là một trong những công trình kiến trúc có giá trị nhất của Huế về các mặt lịch sử, văn hóa, nghệ thuật, và đặc biệt nó là cái khán đài danh dự lý tưởng khi có cuộc lễ diễn ra ở quảng trường trước mặt nó.

Có một bãi đất trống nằm giữa Ngọ Môn và Kỳ Đài. Nói chính xác hơn, không gian ấy được giới hạn bởi đường 23 tháng 8 ở phía bắc, chân tường Kinh thành ở phía nam, con đường ngắn sau cửa Thể Nhân (thường gọi là cửa Ngăn) ở phía đông và con đường ngắn sau cửa Quảng Đức ở phía tây. Chiều bắc nam của nó rộng gần 125m và chiều đông tây dài khoảng 360m.

Trong khi qui hoạch và xây dựng Kinh thành và Hoàng thành vào đầu thế kỷ XIX, các nhà kiến trúc triều Nguyễn đã thiết lập không gian trống này một cách có ý thức: vừa tạo ra một khoảng cách thích hợp giữa mặt tiền Hoàng thành và mặt tiền Kinh thành, hay nói cách khác, giữa Ngọ Môn và Kỳ Đài, vừa để cho triều đình có nơi để tổ chức một số cuộc đại lễ hoặc làm một số công việc cần thiết.

Không thấy triều đình bấy giờ đặt tên riêng chính thức cho quảng trường này. Chỉ thấy Nội các cho biết đây là nơi “Đại duyệt” hoặc nơi “Duyệt binh” tức là khu đất mà triều đình dùng để tổ chức những cuộc diễn tập vào đầu xuân hàng năm của các đơn vị bộ binh, trong đó có sự duyệt khán của vua và các đình thần cao cấp.

< Phía ngoài quảng trường Ngọ Môn trong lễ tế Nam Giao xưa.

Trong quyển “Souvenirs de Hué” được viết vào giữa thế kỷ XIX, một chứng nhân lịch sử từng sống tại Huế từ thời Gia Long (1802 - 1819) đến đầu thời Minh Mạng (1820 - 1840) là Michel Đức Chaigneau, đã gọi là khu đất này là “trường diễn binh nhỏ” (le petit champ de Mars, place de manoeuvres) để phân biệt với “trường diễn binh lớn” (grand champ de Mars) bấy giờ tọa lạc tại bờ bắc Sông Hương ở trước mặt Kinh thành .

Vào khoảng đầu thập niên 1930, khi khảo sát kỹ về các địa danh ở phạm vi Kinh thành Huế, Léopold Cadière đã gọi khu đất trống tại đó là “Hội đồng diễn quân trường” được dùng bằng tiếng Pháp là “champ de manoeuvre pour les troupes” , nghĩa là trường diễn binh của các đơn vị quân đội. Nhưng, nhà nghiên cứu này không cho biết tên gọi chữ Hán ấy đã lấy từ tư liệu nào.

Từ khi triều Nguyễn cáo chung vào năm 1945 đến nay, dân chúng địa phương Huế thường gọi nó một cách nôm na và dễ nhớ là “sân Cột Cờ”. Sở dĩ nói là “sân”, vì nó thường được dùng làm sân bóng đá, và gọi là “Cột Cờ”, vì khu đất này nằm sát chân Kỳ Đài, trên đó có cột cờ cao nhất nước (52,81m).

Trong những năm gần đây, giới báo chí gọi là khu vực ấy là “Quảng trường Ngọ Môn”, vì nó nằm ở trước mặt Ngọ Môn như trên đã nói. Dùng địa danh này xem ra là thích hợp hơn cả, vì Ngọ Môn cùng với Lầu Ngũ Phụng ở trên đó là một trong những công trình kiến trúc có giá trị nhất của Huế về các mặt lịch sử, văn hóa, nghệ thuật, và đặc biệt nó là cái khán đài danh dự lý tưởng khi có cuộc lễ diễn ra ở quảng trường trước mặt nó.

Mỗi lần tổ chức lễ gì ở đây cũng có đông người tham dự. Lịch sử triều Nguyễn cho thấy rằng các cuộc lễ lớn từng diễn ra ở đây đều mang tính quốc gia, chẳng hạn như Lễ Truyền lô (đọc tên các Tiến sĩ tân khoa), Lễ Ban sóc (phát lịch), Lễ Duyệt binh hàng năm, Lễ Tứ tuần Đại khánh tiết của vua Khải Định (năm 1924), Lễ thoái vị của vua Bảo Đại (1945).

Tiếp tục sử dụng chức năng truyền thống đó, từ năm 1975 đến nay, chính quyền tỉnh thành sở tại đã tổ chức ở đây một số cuộc lễ long trọng có hàng vạn người tham dự. Ví dụ, gần đây nhất:

Vào ngày 26/3/1999, chính quyền tỉnh Thừa Thiên Huế đã tổ chức ở Quảng trường Ngọ Môn cuộc Lễ Kỷ niệm 5 năm Quần thể Di tích Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn Hóa Thế giới và mừng 24 năm ngày Huế giải phóng, trong đó có khoảng 1 vạn người tham dự với sự hiện diện của nhiều quan chức Việt Nam và quốc tế.

Vào đêm 8/4/2000, chính quyền tỉnh sở tại đã phối hợp với một số cơ quan văn hóa nghệ thuật ở Trung ương, các địa phương và phía đối với tác Pháp, tổ chức cuộc Lễ Khai mạc Festival Huế 2000 tại quảng trường này, với sự hiện diện của nhiều quan chức cao cấp Việt-Pháp và hơn 2 vạn dân chúng địa phương cùng hàng ngàn du khách nội địa và quốc tế.

Mặc dù chức năng chính của Quảng trường Ngọ Môn từ xưa đến nay vẫn như nhau, là dùng để tổ chức những cuộc lễ quan trọng mang tính quốc gia hoặc địa phương, nhưng diện mạo của nó đã có sự thay đổi ít nhiều qua thời gian.

Trong bộ sách “Khâm Định Đại Nam Hội Điển Sự Lệ”, Nội các Triều Nguyễn cho biết rằnng dưới thời Gia Long và đầu thời Minh Mạng, triều đình đã cho xây dựng ở hai bên quảng trường này 7 dãy nhà gồm 143 gian để che cho nhưng khẩu đại bác được đúc trong giai đoạn mấy chục năm ấy.

Những dãy nhà bằng gỗ lợp ngói này đã được gọi tên là “Tả Đại Tướng Quân Xưởng”, “Hữu Đại Tướng Quân Xưởng”, “Thượng Tướng Quân Xưởng”, “Tả Trung Tướng Quân Xưởng”, “Hữu Trung Tướng Quân Xưởng”. Từ “xưởng” ở đây có thể hiểu nghĩa là nhà chứa súng.

Đến năm 1832, khi bắt đầu nâng cấp bộ mặt kiến trúc của Hoàng thành, vua Minh Mạng đã cho dời một số dãy nhà súng ấy vào dựng “ở bên tả bên hữu trước cửa Ngọ Môn” .

Không thấy tư liệu nào cho biết rõ triều đình đã thiết trí bao nhiêu loại đại bác và bao nhiêu khẩu súng ở các dãy nhà súng hai bên Ngọ Môn. Nhưng, vào đầu thời Thành Thái (1889 - 1907), ở hai dãy nhà hai bên Ngọ Môn chỉ còn 9 khẩu “Thần oai Vô địch Thượng tướng quân “được đúc bằng đồng vào những năm 1803 - 1804 dưới thời Gia Long (Về sau, 9 khẩu súng lớn này thường được gọi là Cửu Vị Thần Công). Bấy giờ, ở dãy nhà bên trái, người ta đặt 4 khẩu mang tên “tứ thời”: Xuân, Hạ, Thu, Đông; và ở dãy nhà bên phải là 5 khẩu mang tên “ngũ hành”: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Vào năm 1896, triều đình Thành Thái đã cho di chuyển 5 khẩu bên phải qua đặt chung với 4 khẩu bên trái thành một dãy 9 khẩu. Lúc đó, dãy nhà bên phải trở thành “Mã khái” (Nhà để ngựa), và dãy nhà súng bên trái được gọi là “Pháo xưởng” .

Đến tháng 6/1917, dưới thời Khải Định, Nam triều đã cho Bộ Công đứng ra tổ chức di chuyển 9 khẩu thần công ấy một lần nữa và lại chia thành 2 nhóm, đặt ở 2 vị trí mới: 4 khẩu Tứ thời đặt ở phía sau cửa Thể Nhân và 5 khẩu Ngũ hành đặt phía sau cửa Quảng Đức, và xây 2 ngôi nhà bằng gỗ lợp ngói để bảo quản chúng . Đó chính là vị trí của Cửu Vị Thần Công mà chúng ta đang thấy hiện nay. Hai nhà súng này cho thấy rõ hơn nữa giới hạn chiều đông-tây của Quảng trường Ngọ Môn.

Mặt bằng của quảng trường này trong gần 200 năm qua, thường là một bãi đất trống. Một số ảnh chụp vào những thập niên đầu thế kỷ XX cho thấy triều đình có cho trồng một hàng dương liễu (cây filao) ở gần chân Kỳ Đài.

Có một trường hợp đặc biệt đã làm cho diện mạo của Quảng trường Ngọ Môn trở nên khác hẳn. Vào năm 1924, để cử hành cuộc lễ Tứ tuần Đại khánh tiết của mình, vua Khải Định đã cho xây dựng tạm thời tại quảng trường này một tòa cung điện ở gần chân Kỳ Đài, mặt hướng về phía Ngọ Môn, và 2 dãy nhà ở 2 bên tòa cung điện, nằm đối diện nhau; đồng thời, chỉnh trang phần mặt sân ở khu vực trung tâm của quảng trường. Bấy giờ, người ta đã bố trí lại các thảm cỏ và đường đi lối lại. Các lối đi được lát gạch Bát Tràng. Nhìn chung, sự xây dựng, tôn tạo và trang hoàng lúc đó dù là tạm thời (trong một giai đoạn rất ngắn khi diễn ra cuộc lễ), nhưng trông thật tươm tất và đẹp đẽ...

Du lịch, GO! Theo Phan Thuận An (Tạp chí Sông Hương), ảnh sưu tầm
Ăn sứa hơi lạ miệng và có phần khó ăn cho những người mới thưởng thức lần đầu, nhưng khi đã ăn quen thì khó mà quên được cái vị chát và tiếng nhai giòn sựt của nó.

Dân vùng biển có thể có nhiều bí quyết muối sứa riêng. Nhưng theo kinh nghiệm của một ngư dân gốc Phú Yên, sứa sau khi lưới lên, cạo rửa sạch nhớt, xắt miếng, chủ yếu lấy chân và mép thân sứa.
Sau đó cho vào nước nấu lá sung (hoặc lá đinh lăng hay vỏ vẹt băm nhỏ) đun sôi để nguội với muối ngâm trong khoảng 4 – 5 ngày. Xong vớt ra để ráo rồi bỏ vô túi nilông đóng gói, giữ trong tủ lạnh.

Ăn sứa hơi lạ miệng và có phần khó ăn cho những người mới thưởng thức lần đầu, nhưng khi đã ăn quen thì khó mà quên được cái vị chát và tiếng nhai giòn sựt của nó. Sứa muối có thể chế biến nhiều món ăn dân dã và dễ ghiền như vậy, điều cần nhớ là phải rửa nước ấm nhiều lần để bớt độ mặn. Dưa chuột bỏ ruột, xắt nhuyễn. Càrốt, đu đủ nạo nhỏ.

Tất cả bóp muối, rửa sạch, vắt ráo, trộn với ít đường. Đậu rang chín vàng, giã giập. Trứng tráng mỏng cũng xắt chỉ. Thịt ba rọi, tôm, trứng trộn với sứa cùng các loại rau củ trên, nước mắm ngon, chanh, ớt và tỏi cùng rau thơm là có món gỏi sứa khỏi chê. Cũng có người dùng dái mít, trái vả và húng cây để trộn gỏi sứa cho một cung bậc khác.

Nếu có cá ngon như cá bò hoặc cá ngừ để làm món bún sứa thì tuyệt. Cá tươi ướp hành, ớt, nước mắm cho thật thấm, hấp chín. Nồi nước lèo phải nấu bằng xương và đầu cá để ngọt nước. Sau đó, sắp bún và thịt cá vô tô, bỏ một nhúm sứa lên trên, chan nước lèo. Bún sứa mà không có chén mắm tỏi ớt, chanh và dĩa ghém thì rất… vô duyên.

Du lịch, GO! - Theo Danviet, internet
Một tuần trước Tết dương lịch, không hẹn mà gặp, nhiều người không khỏi hồi hộp chờ đợi sự xuất hiện của “nhân vật chính” - hoa - ở các điểm đến có các sự kiện nổi bật như festival hoa Đà Lạt, phố hoa Hà Nội và Sa Pa...
Tranh thủ các trường học vừa kết thúc kỳ thi học kỳ I, các trường quốc tế vào dịp nghỉ đông, từ sáng thứ sáu, thậm chí tối thứ năm tuần này, nhiều gia đình tại TP.HCM, Hà Nội... đã lên đường theo kế hoạch nghỉ lễ Giáng sinh 3-4 ngày hoặc du ngoạn dài ngày đến Tết dương lịch.

Sa Pa: ngắm đào nở sớm, chờ tuyết rơi

Sa Pa đang thật sự cuốn hút những bước chân đi khắp mọi miền đất nước. Trời rét sâu nhưng khô ráo, nắng hanh vàng những vạt rừng sa mộc, óng ánh mặt nước hồ Xuân Viên giữa lòng thị trấn nhưng bất chợt trùm phủ mây mù huyền ảo.

Nhà thờ đá nơi phố cổ thị trấn lộng lẫy hơn, với những chùm đèn màu và hang đá được trang hoàng thật đẹp cho lễ Giáng sinh.

< Tranh thủ thưởng hoa sớm ở khu vực “Không gian hoa đẹp” đang thi công tại Đà Lạt.

Năm nay, đào rừng Sa Pa nở sớm. Khắp sườn núi Hàm Rồng, nhất là ở khu vực trại cây ôn đới, rừng đào khoe sắc hồng trong bảng lảng sương mù, trở thành tâm điểm của những tay săn ảnh. Theo kinh nghiệm dân gian, trời rét sâu trong điều kiện khô ráo, thêm đợt lạnh tăng cường nên trong những ngày tới rất có thể xuất hiện băng tuyết. Nhiều du khách Tây, ta lên đây vui lễ Giáng sinh cho biết sẽ ở lại đến Tết dương lịch để có dịp ngóng chờ tuyết rơi.

Đà Lạt: hồi hộp chờ hoa

Cuối tuần này, một số không gian hoa quanh thắng cảnh hồ Xuân Hương đã bắt đầu “lộ dạng”. Khách du lịch ngại không khí lễ hội đông đúc từ TP.HCM, Nha Trang và các tỉnh lân cận đã đổ lên thành phố sương mù tranh thủ đón lễ Giáng sinh, thưởng hoa sớm. Để làm nổi bật chủ đề hoa, Festival hoa Đà Lạt lần 4-2012 (từ ngày

30-12-2011 đến hết 3-1-2012) tập trung xây dựng những không gian hoa thật ấn tượng phục vụ người yêu hoa. Chỉ tính riêng khu vực hồ Xuân Hương, ban tổ chức đã vận động xã hội hóa thực hiện 14 không gian hoa, thảm hoa và công trình hoa.

Tại khu vực quảng trường Lâm Viên - nơi sẽ diễn ra lễ khai mạc Festival hoa Đà Lạt 2012 - là một sân khấu được trang trí bởi 25.000 chậu hoa cúc, lily, đồng tiền, lan hồ điệp... Đối diện là những chú ong, thiên nga, gấu, mèo ngộ nghĩnh kết bằng hoa tươi. Tiếp đó là những sắc màu của công viên hoa Đà Lạt, đảo hoa Bích Câu, không gian hoa pensée tại nhà hàng Thanh Thủy, không gian hoa cầu Ông Đạo, đường hoa Lê Đại Hành, đường hoa Roman Palace...

Tại công viên Bà Huyện Thanh Quan và vườn tượng trong công viên hoa Đà Lạt là sắc hương của những loài hoa dại, làm tăng thêm sự lãng mạn cho phố hoa.

Điểm nhấn của những không gian hoa quanh hồ Xuân Hương là “Không gian hoa đẹp” do Hiệp hội Hoa Đà Lạt thực hiện trên diện tích 3,2ha trong sân golf Đà Lạt, với chín khu trưng bày hoa và hơn 300.000 đơn vị hoa các loại. Trong đó có khu triển lãm các loài hoa nguồn gốc châu Âu, ấn tượng nhất là thảm hoa tulip với 120.000 đơn vị hoa cùng nhiều mô hình biểu tượng các kiến trúc đặc trưng năm châu lục, khu vực “Hoài niệm hoa Đà Lạt”...

Tại lễ hội hoa cũng có các phiên chợ hoa, hội chợ ẩm thực hoa, chương trình triển lãm hoa quốc tế. Ngoài ra, nhiều điểm du lịch xây dựng một số thảm hoa phục vụ du khách. Ba làng hoa Hà Đông, Thái Phiên và Vạn Thành mở cửa đón khách tham quan thưởng lãm. Trong đó làng hoa Vạn Thành vừa được UBND tỉnh Lâm Đồng công nhận là làng nghề sản xuất hoa truyền thống và trở thành điểm đến lý thú cho những người yêu hoa hồng.

Tuy nhiên, hiện ở các khu vực trưng bày, sự xuất hiện của các “nhân vật chính” vẫn còn thưa thớt và mọi người đang hồi hộp chờ xem các loại hoa cao cấp. Theo ông Trần Huy Đường - chủ tịch Hiệp hội Hoa Đà Lạt, ngoài các loài hoa làm “nền”, đến phút chót các loại hoa tulip, lily... mới được mang ra trưng bày.

Ông Đường khẳng định không có chuyện thiếu hoa vì hiệp hội đã chi hàng tỉ đồng đặt hoa cao cấp ở các công ty hoa uy tín như Dalat Hasfam, Dahara, Boni Fam... Riêng hoa tulip đang được các chuyên gia Hà Lan theo dõi sát sao để hoa nở đúng ngày.

Hà Nội: mong đào nở đúng dịp

Một tuần trước khi phố hoa diễn ra, cả nghệ nhân và các nhà vườn đang nín thở chờ đào nở đúng dịp. Hai tháng trước, các nghệ nhân đã lặn lội đến tận vườn chọn từng gốc đào, đánh dấu và đặt hẹn nhà vườn thời điểm ra hoa.

Nghệ nhân hoa quốc tế Nguyễn Mạnh Hùng cho biết: “Thời tiết đẹp, thuận lợi, đào năm nay sẽ ra hoa đều và dày bông. Phương án thay hoa hỏng khá thoải mái vì đào năm nay nở sớm”. Dự kiến, 50 gốc đào, 50 gốc quất sẽ tạo không gian gợi nhớ không khí làng hoa tết Hà Nội. Đây cũng sẽ là mùa lễ hội sử dụng chủ yếu các loại hoa trồng ở đất Hà thành. Đặc biệt, những loại hoa của Hà Nội xưa sẽ được dùng trang trí cho không gian nhà cổ Bắc bộ.

Ngoài phố hoa đào, hoa sẽ được dùng tái hiện di sản với trống đồng chim lạc, nghệ thuật quan họ, nhã nhạc cung đình Huế, cồng chiêng Tây nguyên, phố cổ và chùa Cầu Hội An... tạo điểm nhấn. Bốn không gian sẽ lần lượt xuất hiện trên phố hoa dọc đường Đinh Tiên Hoàng là không gian Bắc bộ, không gian huyền thoại, không gian di sản và không gian triển lãm.

Không gian di sản Bắc bộ sẽ là những hình ảnh quen thuộc gắn bó với đời sống người Hà Nội như gánh hàng hoa, nhạc cụ tre, áo dài hoa... Không gian huyền thoại với rồng trái cây, đại cảnh Huyền thoại Việt tái hiện câu chuyện Lạc Long Quân và Âu Cơ.

Ngoài ra, các trục đường bao quanh hồ Gươm như Lê Thái Tổ, Lê Thạch sẽ trưng bày hoa với chủ đề Hoa với cuộc sống thường nhật. Đặc biệt, sen sẽ được chọn làm sân khấu hoa tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ. Buổi khai mạc sẽ diễn ra lúc 20g ngày 30-12-2011 và lễ hội hoa kết thúc ngày 2-1-2012.

Du lịch, GO! - Theo Dulich Tuoitre, internet
Đó là những người lao động bình thường mưu sinh ở Mũi Né (Phan Thiết, Bình Thuận)- một điểm du lịch nổi tiếng cả nước. Bởi thế họ cũng sống bằng khách du lịch và mỗi người đều có những câu chuyện riêng.

Q "xe ôm"

Có nhiều dịp đi công tác xa, người mà tôi hay gặp nhất và có khi thân quen nhất là xe ôm. Bao giờ cũng thế, đến địa phương nào tôi cũng tìm cho mình một xe ôm để rồi "cặp kè" với anh ta suốt những ngày lưu trú. 4 ngày ở Mũi Né, người xe ôm chở tôi đi hàng ngày là Q.
Mặt mũi láu lỉnh, người nhỏ thó, da ngăm đen, Q có vẻ ngoài của một dân nhậu thứ thiệt. Nhưng lon bia đưa ra, Q nhìn vẻ thèm thuồng rồi lắc đầu: "Em chịu. Ngày trước em uống thả phanh, nhưng giờ thì thôi!".

Lý do là Q đã phải vào viện mổ tay sau một trận hỗn chiến với một đám dân ở Phan Thiết. Người bạn Q bị vây đánh, Q xông vào can thiệp là lập tức dính đòn.

< Q với con "chiến mã" của mình.

"Em mổ xong lúc xuất viện làm ngay một ly càphê đen không đường, thế là ngất ngay lại phải vào cấp cứu. Sau đó, đã ba năm qua, em không uống rượu bia được. Uống vào là em nhức mỏi chân tay, ngủ cả ngày. Bữa trước em qua nhà bạn uống mấy chai mà nằm ngủ từ tối trước đến chiều hôm sau, người đau nhức".

Tôi hỏi Q: Em có xử lại thằng chém gãy tay em không?

Q cười: "Có. Nhưng phải một năm sau, em mới trả thù. Kêu 4 thằng đến nhà nó, hỏi má nó kêu nó ra. Em ra tay liền, bạn em đâm nó một nhát vào bụng. Nhưng biết cách đâm nên không chết đâu, chỉ thành sẹo thôi. Công an đến trường bắt em, nhưng vì em có ông chú trong ngành nên rồi mọi chuyện cũng êm, em chỉ phải trả tiền viện phí gần 2 triệu đồng".

Cuộc đời Q khá long đong. Học trường du lịch ở Sài Gòn, rồi đi làm phụ ở các vũ trường, quán bar, riêng quán bar Q còn làm phụ cho battender (người pha chế rượu).

Tích luỹ được một số vốn kha khá sau mấy năm Q về Mũi Né cùng với một cô vợ khá xinh người Mũi Né "vợ em xinh lắm, dân thanh niên trong xóm tán mãi không được, nó chửi em sao không lấy vợ Sài Gòn mà về đây lấy vợ Mũi Né".

Q mở Cty lữ hành du lịch cách nhà khoảng 4km, không may là khu vực đó gần một khu công nghiệp nhiều chuyên gia Nga làm việc nên khách du lịch đến đăng ký tour ở Cty Q chủ yếu là người Nga. Tiếng Nga, Q và đám nhân viên Cty không ai biết. Thế là mấy năm tiền tích cóp đổ sông biển hết.

Q thành chạy xe ôm kiếm cơm. Ở đây khách du lịch đến đông từ tháng 11 cuối năm đến tháng 3 năm sau vì lúc đó thời tiết đẹp, không quá nóng bức để thưởng ngoạn cảnh thiên nhiên.

Với du khách, các địa danh du lịch ở Mũi Né và vùng phụ cận không nhiều, Hòn Rơm, Suối Tiên, đồi cát trắng, đồi cát đỏ. Đồi cát trắng xa nhất khoảng 35km từ Mũi Né đi ra. Tóm lại giá xe ôm ở đây từ 70.000-80.000đ/người cho 1/2 ngày (cả tiền ngồi chờ khách). Vậy là xe ôm có đất sống, dù mùa hè đỏ lửa cũng lao đao, chả thế mà anh chàng làm nghề chài lưới ở bãi biển gần khách sạn tôi ở gặp là hỏi ngay: Có ai đưa đi chưa? Đó là chưa kể Q còn khoe có thêm nghề hướng dẫn viên du lịch, nhưng đấy là cậu ta học mót, học hỏi từ những guuide book, tạp chí du lịch còn thực chất Q vẫn chỉ là anh chàng láu cá mà thôi!

Những "nghệ sĩ" quang gánh

Đã nghe nhiều chuyện về các nghệ sĩ nhiếp ảnh hay lên đồi cát Mũi Né thuê các chị em áo xanh, áo đỏ gồng gánh đi lại trên đồi cát vào lúc ánh sáng đẹp nhất trong ngày để tạo nên những bức ảnh "Lối về", "Đường về", "Mẹ con", "Bóng mẹ bóng đời"...thi ảnh FIAP (một tổ chức nhiếp ảnh quốc tế, coi nhiếp ảnh nghệ thuật là một thú chơi tài tử) đoạt vô số giải thưởng.

< Bà Tư Tiến đang tạo dáng để chụp ảnh.

Ngay tôi vừa mới lên đây đã được anh chàng tên Hùng - Quản lý KS Hải Gia kể say sưa về những nghệ sĩ nhiếp ảnh đó. Có anh mê chụp hình đến độ, không nói một đề tài gì khác ngoài nhiếp ảnh, sống bằng nghề chụp đám ma, đám cưới tình cờ bị "sư phụ", "sư thúc" hút hồn thế là đi theo "săn bắt con nghệ thuật". Anh ta đưa cả hai mẹ con lên đồi cát mờ sáng canh đúng hướng mặt trời mọc, rình công phu sao cho hai mẹ con lọt vô đúng mặt trời đỏ mới bấm máy. Kỳ công đến thế là cùng.

Và dân địa phương không lạ gì những nghệ sĩ đó, thế nên câu cửa miệng họ nói với tôi là "chụp ảnh thi, ảnh triển lãm phải không? Thậm chí một nhà sư ở chùa gặp tôi còn hỏi ngay: Anh săn ảnh vào Nam ra Bắc suốt phải không, đã đoạt giải ảnh quốc tế nào chưa?

Tôi thuê xe ôm lên đồi cát trắng (Bàu Trắng), đúng lúc gặp anh nghệ sĩ thuê hai bà áo đỏ cánh sen đi chụp. Tạt vào một nhà dân, tôi ngỏ ý nhờ bà chủ thuê hộ hai mẹ con đi chụp. Bà ta "OK" ngay nhưng hỏi: Anh trả tiền họ bao nhiêu? Rồi bà nói ngay: Phải 150.000đ/hai người anh chụp trong hai giờ nhé.

Thế chụp một giờ không bớt tiền à? Hai giờ, một giờ cũng thế! Bớt đi. Lằng nhằng hồi lâu, 100 ngàn là thấp nhất. Nhưng tôi có chụp kinh doanh đâu, chụp nghệ thuật mà! Ông nào đến đây mà chả nói thế!

Xuống 80.000 không đồng ý. Tôi kéo xe ôm đi tìm nhà khác. Chị bán quán ở gốc cây dưới chân đồi cát kia có vẻ được. 80.000đ OK, để gọi thêm đứa bé gái ra. Thế là hai mẹ con hí hửng quang gánh lên đồi, mấy đứa trẻ con kêu theo: Bao nhiêu? Phải 100 đấy. Một cậu bé ở đâu chạy vù qua mặt tôi: Thuê cháu đi. 30 ngàn.

Chị chủ quán kia cũng chỉ là một người mẫu bất đắc dĩ cũng như những người khác. Nhưng bà Tư Tiến lại khác.

Bà Tư Tiến - gọi thế bởi bà tên Tư, chồng bà tên Tiến, dân ghép lại gọi thế cho tiện- bán tào phớ ở đồi cát. 3.000đ/bát tào phớ, cao điểm lắm, ngày bà bán được 60-70 bát, lãi vài ba chục ngàn. Ấy thế mà bà Tư Tiến chơi sang, xài cả điện thoại di động và đeo đồng hồ. Nhịp sống ở đồi cát đây nhộn nhịp từ 5h sáng (khách ngắm mặt trời mọc) đến gần 10h là vãn và đông trở lại vào 3h chiều đến lúc hoàng hôn. Mùa hè nóng như rang, cát nóng bỏng chân thì 11h bà Tư Tiến đã sửa soạn đi về.

Nhưng bà Tư Tiến không kiếm tiền chủ yếu bằng bán tào phớ, mà bằng nghề làm mẫu ảnh không định kỳ.

Bà có vẻ mặt "ăn ảnh" khổ khổ một tý và dễ cười, có thể cười bất cứ lúc nào khi tác giả bấm máy. Nó làm tôi nhớ đến nụ cười chất phác của bà lão nông dân bán cá trong ảnh của Hans Kemp (Hà Lan) trong các Guide book về VN. Bà khoe: Cần áo bà ba là điện thoại chồng mang lên. Bà đã từng làm người mẫu cho một đoàn làm phim của Nhật Bản lên đây quay cùng cảnh 20 cô thiếu nữ áo dài trắng trên cát. Bà đã ra bãi biển Phan Thiết quay, và công việc của bà chỉ là tạo dáng đẹp khi quẩy gánh đi. Đúng là bà Tư Tiến rất nhanh khi làm mẫu, và "cát xê" bà khoảng 50.000-60.000đ/hai giờ. May có ông khách sộp thì vài ba trăm ngàn là thường.

Bỏ học từ năm lớp 8 vì gia  đình nghèo, bà Tư Tiến phụ giúp gia đình đi làm nương, làm ruộng. Rồi phụ trông con nhà hàng xóm, lớn lên đi bán tào hũ, tào phớ. 4 năm nay bắt đầu đi làm mẫu chụp ảnh - cũng từ mấy ông ở thành phố (Sài Gòn) ra chụp rồi tiện bảo nhau thế là thành quen.

Tôi hỏi bà có thấy vẻ đẹp của đồi cát không, và đẹp nhất là vào lúc nào? Bà Tư lắc đầu: Ở riết, đi riết nên thấy đồi cát vậy vậy thôi!

Thế mà bà chủ quán cơm mà tôi ăn hai hôm trước, còn biết vẻ đẹp của đồi cát: Lạ thật cứ sáng ra là cát thổi xóa bay hết những dấu chân người đi lại hôm trước. Cát bị gió thổi nhưng đồi cát vẫn y nguyên không hề suy suyển "lượng" cát, màu cát vẫn rõ ràng, màu nào ra màu nấy.

Những đứa trẻ trượt cát

Có khoảng 30 đứa bé hằng ngày mưu sinh trên mỗi đồi cát (trắng và đỏ). Chúng có nhiều điểm giống nhau: Đều bé tí bé tẹo so với tuổi đời thực, đều có những biệt danh gọi cho dễ gọi, và đều kiếm tiền bằng cách cho khách thuê ván trượt cát.

Gọi là ván thật ra là tấm mica to, cắt ra làm 4 tấm (chiều từ 30-80cm) trên 100.000đ/tấm. Bọn trẻ mỗi đứa cầm vài tấm, cho khách thuê từ 10.000 - 15.000đ/tấm trượt thoải mái.  Bọn trẻ đây đều đen thui vì suốt ngày phơi nắng.

Nguyễn Ngọc Lâm, 16 tuổi bé tẹo như 12-13, biệt danh là "khỉ" vì mặt nhanh nhẹn như khỉ. Cậu ta lầm bầm, cho biết bỏ học từ năm lớp 6 vì nhà nghèo, làm ở đồi cát kiếm tiền, có mùa vắng khách, cả ngày chả có ai, bù lại mùa du lịch đông khách nên kiếm được. Nhất là gặp mấy ông nghệ sĩ chụp ảnh thì khá. Họ thuê các cậu trượt cát, thả diều và trả tiền chả kém các bà gồng gánh.

Giá cả ở Mũi Né đắt đỏ lắm, bằng 8/10 Sài Gòn. Vì khu du lịch mà. Ăn đĩa cơm phần 20.000đ, chai nước suối 6.000đ, chai bia Sài Gòn xanh 10.000đ...

Một chiếc xe ôtô khựng lại là lũ trẻ đổ xô ra, chạy theo nài du khách. Du khách nọ ngoắc hai đứa bé chạy theo để chụp hình, một đứa khác lẽo đẽo chạy theo xin mang hộ túi máy kềnh càng của khách. Nặng trĩu vai, chú bé gù cả lưng xuống mà vẫn nhoẻn cười.

Một cậu bé biệt danh là "Nhỏ" chỉ cho tôi một thằng bé tóc dài, áo tím ở xa, bảo: Thằng đó dữ lắm, nó toàn ăn chặn tiền bọn cháu thôi. Và tôi cũng vừa thấy nó cướp nửa chiếc bánh mì trên tay một đứa bé khác nhai nhồm nhoàm. Tôi tiến lại thì thằng áo tím lủi ra xa.

Tôi hỏi Lâm: Thằng đó ăn chặn tất cả bọn cháu à? Lâm lắc đầu, giọng rắn đanh: Không. Cháu sợ gì. Nó mà lôi thôi cháu đấm ngay. Chỉ có đứa nào nhát gan mới sợ nó!
Cuộc sống ở trên cát đã dạy cho bọn trẻ hiểu sự nhọc nhằn cũng như một chân lý: Ở bất cứ đâu cũng cần đấu tranh cho sinh tồn.

Du lịch, GO! - Theo Laodong, internet
Trong những chuyến phượt khắp vùng miền đất nước, chúng ta không tránh được một số tại nạn đáng tiếc xảy ra. Nhẹ thì trầy xước chân tay, còn nặng hơn có thể gây nguy hiểm đến sức khỏe lẫn tính mạng nếu không được sơ cứu sớm.
Bài dưới đây là một số kỹ năng xử trí cấp cứu rất quan trọng và cần thiết để cứu sống nạn nhân và hạn chế những biến chứng của vết thương.

Cầm máu vết thương

Mục đích của việc cầm máu tạm thời là nhanh chóng làm ngưng chảy máu vì nếu mất máu nhiều, nạn nhân sẽ bị sốc nặng. Khi bị vết thương chảy máu, cần:
- Nâng cao phần bị thương lên
- Dùng khăn sạch (hoặc dùng tay nếu không có khăn) ấn chặt ngay vào vết thương. Giữ chặt cho đến khi máu ngừng chảy...

- Nếu máu chảy không cầm được khi ấn chặt vào vết thương, hoặc nếu nạn nhân đang mất nhiều máu:

* Cứ ấn chặt vào vết thương
* Giữ cho phần bị thương giơ cao lên, càng cao càng tốt
* Buộc ga rô tay hoặc chân càng gần chỗ vết thương càng tốt. Xiết chặt vừa đủ làm máu cầm lại. Buộc ga rô bằng một cái khǎn gấp lại hoặc dây lưng rộng, đừng bao giờ dùng một dây thừng mảnh, dây thép...
* Chuyển ngay nạn nhân đến cơ sở y tế.

Chú ý:

* Chỉ buộc ga rô ở chân hoặc tay nếu máu chảy nhiều và ấn chặt trực tiếp vào vết thương mà máu không thể cầm được.
* Cứ 30' lại nới lỏng dây ga rô một lát để xem còn cần buộc ga rô nữa hay không và để cho máu lưu thông.
* Nếu máu chảy nhiều hoặc bị thương nặng, để cao chân và đầu thấp để đề phòng sốc.

Các phương pháp cố định tạm thời khi gãy tay và gãy chân

Khi gãy xương, đầu xương gãy sắc nhọn dễ đâm rách mạch máu, thần kinh, làm cho nạn nhân mất máu, đau đớn… Vì vậy cần cố định xương gãy để hạn chế đau đớn và tai biến cho bệnh nhân. Cách cố định tạm thời một số loại gãy xương như sau:

* Gãy xương cẳng tay, đặt nẹp (nẹp bằng tre, gỗ) ngắn ở mặt trước cẳng tay đi từ nếp khuỷu đến khớp ngón - bàn; đặt nẹp dài ở mặt sau cẳng tay, từ quá mỏm khuỷu, đối xứng với nẹp ở mặt trước. Buộc cố định 2 nẹp vào bàn tay và cẳng tay. Dùng dây (vải, khăn, băng cuộn) để treo cẳng tay ở tư thế gấp 90 độ.

* Gãy xương cánh tay: đặt một nẹp ở mặt trong cánh tay, đầu trên lên tới hố nách, đầu dưới sát nếp khuỷu. Mặt ngoài cánh tay đặt một nẹp đầu trên quá khớp vai nách, đầu dưới quá khớp khuỷu. Cố định nẹp ở 2 đoạn: 1/3 trên cánh tay, ở trên khớp khuỷu. Dùng băng tam giác (khăn vuông gấp chéo) hoặc băng cuộn treo cẳng tay vuông góc 90 độ và cuốn một vài vòng băng buộc cánh tay vào thân.

* Gãy xương cẳng chân: đặt 2 nẹp ở mặt trong và mặt ngoài chi gãy đi từ giữa đùi tới quá cổ chân. Băng cố định nẹp vào chi ở các vị trí bàn cổ chân, dưới và trên khớp gối, giữa đùi.

* Gãy xương đùi: dùng 3 nẹp để cố định, nẹp ở mặt ngoài đi từ hố nách đến quá gót chân; nẹp ở mặt trong đi từ bẹn đến quá gót chân; nẹp ở mặt sau đi từ trên mào chậu đến quá gót chân. Băng cố định nẹp vào chi ở các vị trí: bàn chân, cổ chân, 1/3 trên cẳng chân, trên gối, bẹn, bụng và dưới nách. Buộc chi gãy đã cố định vào chi lành ở ba vị trí cổ chân, đầu gối và đùi. Sau đó chuyển đến bệnh viện để được xử trí.

Chấn thương Sai khớp

Khi bị va chạm hay chấn thương mạnh bất thường làm cho đầu xương trật ra khỏi ổ khớp một phần hay toàn bộ, làm cho khớp không hoạt động được.
Khi bị sai khớp, bao khớp có thể bị rách nhiều hay ít, dây chằng bị đứt, rách hoặc bong ra, các cơ và mạch máu ở vùng ổ khớp cũng bị tổn thương.

* Triệu chứng:
- Đau nhức liên tục, lúc đầu đau nhiều, về sau lần lần đau ê ẩm, khi chạm vào khớp thì đau dữ dội.
- Không thể cử động được hoặc cử động khó khăn.
- Ổ khớp biến dạng, sờ thấy đầu xương bật ra ngoài ổ khớp...
- Chung quanh sưng vù, tím bầm...

* Điều trị: Nên tìm cách điều trị ngay, để càng lâu càng khó khăn. Chủ yếu là phải dùng phương pháp nắn đưa ngay đầu xương trở lại ổ khớp và bó thuốc tiêu sưng, giảm đau và cố định khớp.
Tránh dùng sức mạnh ở khớp xương đó một thời gian đủ để cho khớp khỏi hẳn.

Các phương pháp nắn sai khớp

1. Nắn sai khớp xương cổ:
Để nạn nhân ngồi thẳng đầu, người cứu thương đứng phía sau, hơi rùn xuống. Hai đầu gối áp chặt vào hai cạnh sườn để giữ chắc nạn nhân. Hai tay ôm đầu nạn nhân nâng lên và xoay đi xoay lại nhè nhẹ và lựa chiều xoay mạnh đưa vào khớp.


2. Nắn sai khớp xương vai:
Để nạn nhân nằm ngửa dưới đất, người cứu thương nằm xuống bên cạnh nạn nhân (phía bị sai khớp). Để gót chân của bạn vào nách nạn nhân làm điểm tựa và hai tay kéo mạnh tay nạn nhân với một lực đều đặn trong vòng từ 5-10 phút. Sau đó bỏ chân ra và khép cánh tay vào người của họ, nếu nghe một tiếng “cụp” là xương đã vào ổ khớp. Tiến hành bó thuốc và băng cố định.

Sau khi khớp vai đã vào vị trí, nên bó cánh tay chặt vào chân. Giữ như vậy trong một tháng cho khớp không trật lại một lần nữa. Để để phòng khớp vai bị liệt cơ, mỗi ngày nên tháo ra vài lần, mỗi lần vài phút. Khi tháo ra, nên khẽ di động cánh tay nhẹ nhàng theo những vòng tròn hẹp.

3. Nắn sai khớp xương khủy tay:
Để nạn nhân nằm dưới đất, dùng một cái khăn hay miếng vải cột ở giữa cánh tay bị sai khớp, giao cho một người kéo lại hoặc buộc vào một gốc cọc.
Cần 2 người để thao tác: người phụ dùng tay phải nắm ngón tay cái, tay trái nắm 3 ngón giữa của nạn nhân, vừa kéo xuống vừa đưa dần khuỷu gấp vào thành góc 90o.
Người nắn ở phía sau khuỷu, dùng 2 ngón tay ấn trực tiếp vào mỏm khuỷu, vừa ấn xuống dưới vừa đẩy ra phía trước, đồng thời các ngón tay giữa ấn vào phía trước, kéo dần đầu dưới xương cánh tay ra sau đưa vào ổ khớp.

4. Nắn sai khớp xương cổ tay:
Để nạn nhân ngồi đặt tay lên bàn, một người ngồi phía sau nạn nhân, hai tay nắm chặt cổ tay nạn nhân vừa kéo về phía sau vừa kềm cứng. Người nắn nắm bàn tay vừa kéo vừa lựa chiều đưa vào khớp rồi bó thuốc, băng cố định.

Các khớp khác như háng, đầu gối, cổ chân... phương pháp nắn cũng tương tự như trên, các bạn nên linh động mà thao tác.

Trường hợp bị sai khớp xương hay bong gân ở cổ chân, nếu cần đi lại, các bạn hãy sử dụng một đoạn tre một đầu có mắt, cắt theo hình bên để làm nẹp cố định, giúp đi lại mà không làm thương tổn thêm (nên đi kèm theo nạng).

Cấp cứu khi bị rắn cắn

Cố gắng xác định sơ bộ xem đó là rắn lành hay rắn độc. Nếu tại vết cắn thấy cả hai hàm răng với nhiều vết chấm hình vòng cung, không thấy vết răng nanh là rắn lành. Còn nếu tại nơi bị cắn có hai vết răng nanh cách nhau 5mm và một số vết răng nhỏ là rắn độc.

< Trên: Vết cắn rắn độc - Dưới: vết cắn rắn không độc.

Nếu đúng là bị rắn độc cắn hoặc không xác định được chắc chắn là rắn lành hay rắn độc, cần ngồi yên, tuyệt đối không cử động phần cơ thể (chân, tay…) bị rắn cắn vì cử động sẽ làm cho chất độc lan nhanh trong cơ thể. Nếu bị cắn ở chân, nạn nhân không được đi, hay chạy.

Rửa sạch vết rắn cắn bằng xà phòng và nước sạch. Dùng dao sạch (đã khử khuẩn bằng cách hơ trên ngọn lửa) rạch một đường dài khoảng 10mm, sâu độ 3mm tại vết răng nanh, sau đó nặn ra ít máu. Sát khuẩn vết rạch bằng cồn 70o hoặc thuốc tím 0,1%, nước oxy già 12 thể tích, nước muối 9‰, rồi băng vết thương bằng gạc vô khuẩn. Sơ cứu xong, cần bất động chi bị cắn, chuyển nạn nhân đi bệnh viện ngay.

Lưu ý
Nếu vết cắn đã bị hoại tử hoặc rắn đã cắn nửa giờ thì không nên rạch da vì không có tác dụng.

Cấp cứu nạn nhân bị đuối nước

- Khi thấy một người đang hốt hoảng trên mặt nước hãy nhanh chóng thảy cho họ bất cứ thứ gì có thể giúp họ bám vào và nổi lên được. Nếu chỉ có một mình và 2 tay không, nếu không phải là một nhân viên cấp cứu nhiều kinh nghiệm thì bơi ra cứu nạn nhân là điều rất mạo hiểm.

Dù bạn là một tay bơi giỏi nhưng trong cơn hoảng loạn: nạn nhân thường có khuynh hướng vùng vẫy, níu kéo rất chặt gây khó khăn cho người cấp cứu và có nguy cơ làm chết đuối luôn cả hai. Vậy bạn nên ném cho nạn nhân một phao nổi trước cho nạn nhân bám vào, sau đó mới cho nạn nhân bám vào ngưới cứu hộ.

- Sau khi đem nạn nhân lên bờ, hãy nhanh chóng gọi điện thoại số cấp cứu và tiến hành làm hô hấp nhân tạo bằng phương pháp miệng qua miệng vì đó là phương pháp hữu hiệu nhất. Não người sẽ bị tổn thương hoặc chết nếu nạn nhân ngưng thở từ 4-6 phút.

Cách tiến hành: đặt nạn nhân trên mặt phẳng cứng, ngửa cổ nạn nhân ra sau, móc hết đàm nhớt, dị vật trong miệng nạn nhân ra, một tay đặt lên trán nạn nhân, bịt mũi nạn nhân bằng bằng ngón trỏ và ngón cái, sau đó hít sâu, áp miệng người cấp cứu vào miệng nạn nhân thổi 2 hơi đầy; để lồng ngực tự xẹp và thổi tiếp lần thứ hai. Thực hiện cho đến khi nạn nhân thở được hoặc có xe cấp cứu đến.

Nếu nạn nhân bị ngưng tim nên tiến hành xoa bóp tim ngoài lồng ngực song song với hô hấp nhân tạo. Cách tiến hành: đặt 2 bàn tay cấp cứu viên chồng lên nhau, dùng ức bàn tay nhấn lên phần dưới của xương ức, nếu chỉ có một người cấp cứu, nhịp độ nhấn là 80 lần/phút; xen kẽ giữa 2 lần thổi ngạt là 15 lần nhấn tim. Nếu có 2 người cấp cứu thì cứ 5 lần nhấn tim có 1 lần thổi ngạt.

Chú ý:
- Không nên cố tìm cách cho nước trong phổi nạn nhân chảy hết ra ngoài bằng cách xốc nước (vác nạn nhân chạy vòng vòng cho nước chảy ra) vì như thế sẽ bỏ lỡ thời gian vàng cho việc làm hồi sức cấp cứu tim phổi mà chỉ cần chậm trễ 4 phút thôi là não có nguy cơ bị chết rồi! Trong quá trình hồi sức cấp cứu tim phổi, nước trong phổi sẽ tự động thoát ra ngoài. Nếu là nước sông, hồ thì nước sẽ thấm vào hệ tuần hoàn rất nhanh do hiện tượng thẩm thấu (nước sông có nồng độ loãng hơn máu).
- Khi làm xoa bóp tim ngoài lồng ngực, cần chú ý không quá mạnh bạo vì có thể làm gãy xương sườn nạn nhân.

Du lịch, GO! - Tổng hợp từ forum Phượt, VNThuquan, Ykhoa.net và nhiều nguồn khác.

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống