Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Search This Blog

Wednesday, 20 March 2013

Thành phố Đà Nẵng nằm dọc theo vùng duyên hải Nam Trung Bộ, là trung tâm kinh tế và là một trong những trung tâm văn hoá, giáo dục, khoa học và công nghệ lớn của khu vực miền Trung - Tây Nguyên. Đà Nẵng là thành phố lớn thứ 4 của Việt Nam, sau thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, Hải Phòng.

< Thành phố Đà Nẵng nhìn từ núi Sơn Trà.

Đà Nẵng trong lịch sử có những tên gọi khác. Vì nằm ở cửa sông Hàn nên còn được gọi là Cửa Hàn. Người Pháp gọi Đà Nẵng là Tourane vì đọc nhầm thôn Thạc Gián thành Tu, Gián và Tu Gián được phiên âm ra "Tourane".

< Không quá ồn ã như Sài Gòn cũng không trầm mặc, tĩnh lặng như Huế, thành phố Đà Nẵng mang cho mình một vẻ đẹp riêng khó lẫn vào đâu được. Đâu đó thấp thoáng những dấu tích đậm nét kiến trúc Pháp ở thành phố biển xinh đẹp.

Nguồn gốc từ "Đà Nẵng" là biến dạng của từ Chăm cổ "DAKNAN", nghĩa là vùng nước rộng lớn. Trong đó, chữ DAK có nghĩa là nước, NAN là rộng, lớn, hoặc già.

< Cầu quay sông Hàn cũng là chiếc cầu quay duy nhất ở Việt Nam được xem là biểu tượng của thành phố đầy sức sống này.

Địa danh DAKNAN hàm ý chỉ vùng sông nước rộng mênh mông (sông lớn hoặc sông già - cửa sông Hàn bây giờ). Người Việt phiên âm ra thành Đà Nẵng.

< Đà Nẵng đã lọt top 20 thành phố có không khí sạch nhất thế giới đó nha!

Vào thời Pháp thuộc (và trước đó), địa danh Đà Nẵng thường được gọi là Tourane. vì chữ DAKNAN của dân tộc Chăm mà người Trung Hoa gốc Hải Nam đọc là TOUNAN, do đó mà phiên âm thành Tourane.

< Những con đường sạch đẹp tiêu biểu có thể kể đến là con đường dọc bên bờ sông Hàn - Bạch Đằng, đường Nguyễn Văn Linh, đường Nguyễn Tất Thành dọc theo bờ biển…

< Một bạn trẻ có nickname MeoHoangBB chia sẻ nửa đùa nửa thật: “Mình sinh sống và lớn lên Đà Nẵng và cũng được đi các thành phố khác, nói không quá mình thấy ý thức người dân ở đây khá cao cho nên Đà Nẵng sạch đến nỗi muốn tìm cục gạch, cục đá bên vệ đường mà cũng không thấy nữa.

Địa hình thành phố Đà Nẵng vừa có đồng bằng duyên hải, vừa có đồi núi. Vùng núi cao và dốc tập trung ở phía Tây và Tây Bắc, từ đây có nhiều dãy núi chạy dài ra biển, một số đồi thấp xen kẽ vùng đồng bằng ven biển hẹp.

< Không khí ở đây vô cùng dễ chịu, thoáng mát nên buổi tối vi vu xe máy còn gì bằng, bạn có thể chạy trên cung đường biển nè, hay những đường bên dọc sông…

Đà Nẵng nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa điển hình, nhiệt độ cao và ít biến động. Khí hậu Đà Nẵng là nơi chuyển tiếp đan xen giữa khí hậu cận nhiệt đới ở miền Bắc và nhiệt đới xavan miền Nam, với tính trội là khí hậu nhiệt đới ở phía Nam. Mỗi năm có 2 mùa rõ rệt: mùa mưa kéo dài từ tháng 8 đến tháng 12 và mùa khô từ tháng 1 đến tháng 7, thỉnh thoảng có những đợt rét mùa đông nhưng không đậm và không kéo dài.

< Bờ sông Hàn là địa điểm tập kết của các bạn trẻ Đà thành nhà ta nhé.

< Không những sạch sẽ, trong lành thành phố Đà Nẵng còn rất an toàn và văn minh. Thành phố không có người lang thang ăn xin, đây cũng là một chiến dịch được triển khai rất tốt của thành phố.

Nhiệt độ trung bình hàng năm khoảng 25,9°C; cao nhất vào các tháng 6, 7, 8, trung bình 28-30°C; thấp nhất vào các tháng 12, 1, 2, trung bình 18-23°C. Riêng vùng rừng núi Bà Nà ở độ cao gần 1.500 m, nhiệt độ trung bình khoảng 20°C.

< Đà Nẵng còn là nơi được chọn là địa điểm tổ chức các cuộc thi sắc đẹp cũng như gameshow, cuộc thi truyền hình thực tế hiện nay.

Đà Nẵng nằm ở trung độ của Việt Nam, trên trục giao thông huyết mạch Bắc - Nam về cả đường bộ, đường sắt, đường biển và đường hàng không, là cửa ngõ giao thông quan trọng của cả miền Trung và Tây Nguyên. Đà Nẵng có tuyến QL1A, QL14B - có 5 ga (Ga Đà Nẵng, Ga Thanh Khê, Ga Kim Liên, Ga Hải Vân Nam và Ga Lệ Trạch) trên tuyến đường sắt huyết mạch Bắc - Nam chạy dọc thành phố với tổng chiều dài khoảng 30 km. Đà Nẵng cũng có sân bay quốc tế, cảng biển (4 cảng).

< Hàng năm, bạn còn có cơ hội được ngắm những bữa tiệc pháo hoa ngợp trời được diễn ra ở thành phố sông Hàn.

< Một góc thành phố nhìn từ cầu Thuận Phước.

Riêng về du lịch thì Đà Nẳng có rất nhiều danh lam thắng cảnh đẹp như Ngũ Hành Sơn (còn gọi là Non Nước), Bà Nà - Núi Chúa, bán đảo Sơn Trà, đèo Hải Vân...

< Góc hoa giấy ven đường Lê Hồng Phong-Yên Bái.

Đà Nẵng cũng nổi tiếng là thiên đường biển với nhiều bãi biển cát vàng còn hoang sơ chạy dài hàng cây số, nước trong xanh và ấm áp quanh năm.

< Những anh thợ sửa xe vui tính.

Đà Nẵng cũng có nhiều di tích lịch sử như: Thành Điện Hải, Đình Hải Châu, Đình Tuý Loan, Đình Nại Nam, Bảo tàng Nghệ thuật Điêu khắc Chămpa...

< Các cụ ông nghỉ ngơi gần bờ sông trong không khí trong lành.

Ngoài ra, Đà Nẵng còn có lễ Hội Quan Thế Âm được tổ chức vào 19/2 Âm lịch hàng năm, đây là một trong những lễ hội tôn giáo lớn nhất của cộng đồng Phật giáo tại Đà Nẵng. Lễ Hội Quan Thế Âm được tổ chức dưới chân núi Ngũ Hành Sơn, thu hút hàng vạn phật tử và du khách trong cả nước về hành hương, thăm viếng.

< Trong tương lai sẽ phủ sóng wifi công cộng khắp thành phố.

Từ TP HCM hay Hà Nội đi Đà Nẵng có hơi xa. Tuy nhiên, với những gì đang có và gầy dựng được: thành phố Đà Nẵng vẫn là một nơi đáng đến, đáng sống... và vẫn phát triển rất mạnh theo đà tiến bước của đất nước.

Bạn có thể xem thêm thông tin về thành phố tuyệt đẹp này nếu search trong Du lịch, GO! với từ khóa 'Đà Nẵng', trong đó có chuyến đi của bọn mình.

Du lịch, GO! - Tổng hợp từ Ione.net, Wikipedia.org...

Tuesday, 19 March 2013

Thường khi những cơn mưa giữa mùa hạ, ở những con sông con suối dọc miền Trung, từng đàn cá lúi dưới sông cái theo dòng nước chảy trở ngược về đầu nguồn, lên những dòng suối có nhiều thác ghềnh tìm nơi trú ẩn rồi chuẩn bị mùa đẻ trứng.

Nắm được đặc điểm di chuyển sinh sản của loài cá như vậy, người nông dân sống cạnh đồng, xa biển xa đầm ở quê tôi thường ra suối đánh bắt cá lúi mỗi khi mưa về. Dụng cụ có gì đâu, chỉ đơn giản vài tấm lưới rồi đem thả giăng trong các gành đá dưới lòng suối, vậy mà mỗi đêm cũng gỡ được vài kg, đêm nào gặp may, cá “chạy” nhiều, số lượng cá có thể nhiều hơn.

Loại cá này sinh sản nhanh và sống từng đàn, nhưng con lớn thường chỉ bằng độ hai ngón tay. Ưu điểm của cá lúi ở suối là mập, xương mềm, thịt thơm, ngọt nên chế biến món gì cũng ngon. Tuy nhiên, người ở quê không nấu nướng cầu kỳ mà thường làm những món dân dã, như cá lúi nấu với rau răm, kho với gừng, kho nghệ, nấu canh rau mương, nấu chua lá giang, nướng dầm nước mắm...

Từ lúc tuổi nhỏ đến giờ, tôi thích nhất món cá lúi nướng ăn với rau thơm. Cá được đánh lưới từ suối nên nhìn con nào vảy cũng đều sáng bóng tươi nguyên. Đối với món cá lúi suối nướng, ta không nhất thiết phải làm ruột, không nạo vảy, không ướp bất kỳ gia vị nào mà chỉ cần rửa sơ bằng nước suối, đem nẹp thành từng ghim hoặc từng kẹp rồi nướng đều trên lửa than hồng.

Nên nhớ giữ độ nóng vừa phải, tránh cháy sém cá sẽ mất ngon. Người ngồi nướng phải canh cho con cá chín vàng đều. Khi cá đã chín, lấy ra khỏi ghim để nguội rồi cho vào một chén nước mắm ngon có giã với ớt, tỏi, chanh, đường đã chuẩn bị trước đó.

Cá nướng thường được ăn kèm với các loại rau thơm, rau chuối thái nhỏ, và cơm. Món ăn “mộc” thế nhưng phải nói không gì ngon bằng. Ăn cá nướng khác với cá kho, cá nấu canh vì nó có mùi thơm của vảy nướng lửa than, có độ giòn của phần đầu, phần xương, có độ dai chắc ngọt của thịt cá. Nếu ăn món cá nướng này bên bờ suối lại càng ngon hơn gấp bội lần. Đó là điều thú vị khi vừa được ngồi ăn cơm với cá tươi nguyên chất, vừa được nghe tiếng nước suối chảy, tận hưởng khí hậu trong lành rợp bóng dưới cây rừng mát lành lại càng ngọt ngào hơn...

Du lịch, GO! - Theo Đào Tấn Trực (iHay), internet
Một Sầm Nưa hoang dã, hút sâu như câu thơ kiêu bạc thuở nào của Quang Dũng, nơi bao nhiêu người lính của đoàn quân Tây Tiến đã nằm lại nay là quê hương thứ hai cho những người Việt tha xứ gầy dựng tương lai.

< Con đường hoa đào liên tỉnh dài hàng chục cây số trên đất Lào.

Miền tây Thanh Hóa. Đến Mường Lát, đã qua những “dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm” mà dặm trường hành quân của đoàn quân “không mọc tóc” ngày xưa vẫn chưa dừng lại. Vùng đất trong câu thơ cuối cùng nằm bên kia biên giới phía bạn Lào: “Hồn về Sầm Nưa chẳng về xuôi”…

Ừ, đã theo hành trình Tây Tiến thì ráng đi cho trọn một bài thơ…

Theo dấu thơ xưa

< Cổng chào trên đất bạn như một tấm danh thiếp duyên dáng về quê hương.

Xong xuôi công việc ở Mường Lát, chúng tôi ngược lên những dốc đèo của Mường Chanh, Tén Tằn, Quang Chiểu… để qua đất bạn Lào.

Hệ thống giao thông sau 65 năm kể từ thuở đoàn quân Tây Tiến đi qua hẳn đã đổi thay nhiều, đường ôtô đã mở xuyên qua biên giới, nhưng bên ngoài cửa kính xe vẫn ngợp trắng những “cồn mây” lãng đãng trên thung núi xa. Đến biên giới Việt - Lào lúc chiều tà, con đường từ trạm kiểm soát biên phòng đi qua huyện Viêng Xay của tỉnh Hủa Phăn gợi cho mọi người một cảm giác rất… “Tây Tiến”.

Những bản làng đất Lào hiền hòa với khói bếp vẽ màu chiều lên mái nhà sàn. Có những bản làng nằm ngay trên tỉnh lộ xuyên qua bản được ngăn hai đầu bởi những cánh cổng sắt, gắn thêm tấm biển viết bằng hai thứ tiếng Lào - Việt: “Ai ra vào phải đóng cửa, nếu không đóng phạt tiền 100.000 kíp” (đơn vị tiền tệ của Lào).

< Tinh khôi màu hoa trên đường đi.

Không giống những cột mốc địa danh được dựng lên không theo một quy chuẩn kiến trúc nào với khẩu hiệu, lời chào quan khách… thường thấy, chúng tôi bất ngờ khi cổng chào của các địa phương trên đất bạn không chỉ có kiến trúc đặc trưng của văn hóa xứ mình mà trên thân cổng là hình ảnh những di tích danh thắng được gắn lên, trang trọng và thẩm mỹ.

Khi bắt gặp chiếc cổng chào, du khách không chỉ biết mình đã đặt chân đến địa phương nào mà nhìn trên thân cổng, sẽ như được tặng một “brochure” về miền đất đó!

Con đường hoa đào… liên tỉnh

Từ huyện lỵ Viêng Xay lên tới Sầm Nưa (thủ phủ tỉnh Hủa Phăn), con đường mới thật sự ấn tượng bởi những cây đào rừng xứ Lào. Với khoảng cách 5 m/cây, suốt con đường mấy chục cây số từ Viêng Xay lên Sầm Nưa có lẽ là con đường hoa đào dài nhất… Đông Dương.

< Ngôi trường PTTH dân tộc nội trú tỉnh Hủa Phăn do Việt Nam xây tặng nước bạn Lào.

Cũng lang thang khá nhiều chuyến, nhiều nơi trên đất Lào nhưng chưa khi nào chúng tôi gặp một đường hoa dài như thế. Người Lào không ăn Tết Nguyên đán như người Việt nên sắc hoa hồng thắm của những cây đào miên man bên đường lại mang nhiều xúc cảm cho những người khách Việt.

Đặc biệt, đoạn đường hoa đẹp nhất, ở ngoại vi thị xã Sầm Nưa, đang tọa lạc một công trình mang nặng tình hữu nghị Việt - Lào, Trường PTTH dân tộc nội trú tỉnh Hủa Phăn do ta xây tặng bạn.

Cả con đường dài mấy chục cây số hoa cứ rực rỡ, tinh khôi, không một cành, một nhánh bị bàn tay vô ý thức nào bẻ gãy gợi hình ảnh những cây đào rừng, đào đá bị cắt tận gốc mang đi bán và càng khâm phục ý thức của người dân bạn Lào.


< Một góc trung tâm thị xã Sầm Nưa hôm nay.

Sầm Nưa hôm nay không còn hoang dã hút sâu như câu thơ kiêu bạc thuở nào của Quang Dũng, nơi bao nhiêu người lính của đoàn quân Tây Tiến đã nằm lại. Những công trình mới mọc lên hai bên bờ sông Nậm Xam vừa đủ sầm uất mà không ồn ào.

Có hơn 5.000 người Việt đang làm ăn sinh sống tại đây, và nếu nhớ quê chỉ cần mỗi sáng sớm, ra ngã tư bản Me Súc đầu thị xã, nơi có nhà hàng tên Huế Thương của hai vợ chồng người Việt quê huyện Phú Lộc. Không chỉ ấm lòng với tô bún bò ngon không thua gì bún Huế ở chợ Đông Ba, bạn còn gặp những người Việt tứ xứ về đây.

Người đến Sầm Nưa trong câu thơ ngày xưa chẳng nhớ đường về xuôi. Sầm Nưa bây giờ đất lành chim đậu, là quê hương thứ hai cho bao người Việt tha xứ mưu sinh và gầy dựng tương lai…

Du lịch, GO! - Theo Lê Đức Dục (báo Tuổi Trẻ)
Mùa cào ruốc vùng biển Hội An (Quảng Nam) thường bắt đầu từ dịp tết cổ truyền và kết thúc vào cuối tháng 4. Những ngày này, từ sáng sớm, nhiều du khách đã háo hức ra mé biển An Bàng - Cửa Đại tận mắt chứng kiến từng tốp ngư dân ngực trần, chân đất đạp sóng giăng những mẻ lưới cào ruốc.

Những ngày trời yên biển lặng, ruốc về dày đặc. Đi dọc các làng chài cảm nhận mùi ruốc nồng nồng phả theo những cơn gió nồm. Nhưng thích nhất khi đến mùa ruốc là thực đơn tại quán cơm, nhà hàng phố Hội phong phú nhiều món từ ruốc tươi, góp phần tạo nên nét độc đáo trong ẩm thực biển xứ Quảng.

Khách phương xa ghé thăm Hội An trong tiết trời còn chút se lạnh của ngày giêng hai mà được thưởng thức một bát canh ruốc nghi ngút khói, điểm màu đỏ của cà chua thì thật sảng khoái, không gì bằng. Gọi là canh ruốc vì nguyên liệu chủ yếu là ruốc. Bên cạnh cà chua làm phụ gia người ta còn dùng khế, đúng điệu hơn phải có cả húng quế... để kích thích thêm vị giác.

Ruốc khá hợp với những loại rau vườn nhà như cải rổ, bông bí, cần tây và ruốc tươi xào đã trở thành món ăn quen thuộc, ưa thích của cả thực khách khó tính nhất. Đặc biệt là ruốc xào với các loại đậu và người Hội An có “tuyệt chiêu” xào ruốc tươi với đậu rồng nên món ăn này lúc nào cũng “cạn hàng” trước tiên.

Du khách lưu trú dài ngày thì thích cùng bạn hữu quây quần bên manh chiếu trải bên bờ biển thong thả nhâm nhi món gỏi ruốc. Nhiều người nói gỏi ruốc Hội An là món hảo hạng, một phần cũng nhờ người chế biến khá hiểu con ruốc. Ruốc không chỉ tươi, vừa mới đánh bắt lên còn nhảy tanh tách mà phải tìm cho được loại ruốc màu nâu đỏ để làm gỏi.

Theo kinh nghiệm người đi biển, ruốc đỏ là loại ngon nhất, còn ruốc màu nâu sậm là ruốc già, nâu hồng nhạt là ruốc non, ruốc già và non thường chất lượng không ngon bằng.

Ruốc được nhặt rác, rửa sạch bằng nước biển, vắt ráo nước cho vào một tô lớn rồi vắt chanh vào, ướp khoảng mươi phút là ruốc chín, không còn mùi tanh. Ruốc đủ độ chín cho thêm chút đường, tiêu, gừng thái chỉ, ớt cắt mỏng, rau thơm... vào là thành món gỏi ruốc.

Miếng gỏi ruốc ngọt ngào, mềm mềm, thơm phức hòa quyện cùng vị cay nồng nồng của ớt, của gừng không chỉ là món nhậu hấp dẫn mà còn có tác dụng kích thích dạ dày, dễ tiêu, có hàm lượng dinh dưỡng cao.

Vào những ngày ruốc lên rộ, sản lượng đánh bắt nhiều vô kể, lại thêm món ruốc khô phơi nắng. Ruốc khô phố Hội hình như quá quen thuộc và nhiều du khách không thể bỏ qua được lời mời cùng với nụ cười đôn hậu của cô bán hàng xứ biển: “Mua một ít ruốc khô về làm quà đi anh, chị!”.

Du lịch, GO! - Theo Thanh Ly (báo Tuổi Trẻ) + internet
Sau những giờ du ngoạn bằng thuyền trên biển, thưởng thức không gian của đại dương mênh mông, cảm giác của du khách sẽ thật hồi hộp xen lẫn thú vị khi chuẩn bị đặt chân đến đảo Nồm, hòn đảo được mệnh danh là thiên đường của loài chim Yến.

< Toàn cảnh Đảo Yến (Đảo Nồm) nhìn từ trên thuyền.

Đảo Nồm, ngư dân địa phương vẫn thường gọi là đảo Yến (thuộc xã Quảng Đông, huyện Quảng Trạch) có diện tích khoảng 10 ha, khung cảnh trên đảo còn khá hoang sơ. Hòn đảo cũng chính là hai quả đồi dựa lưng vào nhau, trên đảo chủ yếu là cây muồng, một loại cây bụi có quả chùm mọc trên đất khô cằn.

< Đảo Yến có diện tích chừng 10 ha, nằm sát chân đèo Ngang, cạnh cảng Hòn La.

Mặt nhìn vào đất liền của Đảo Yến là những bãi cát chạy dài, và một triền cây thấp, lá hẹp, mặt hướng ra đại dương có nhiều bãi đá hùng vĩ, được sóng biển tạo nên nhiều hình thù khác nhau.

< Người của Công ty Yến sào Khánh Hòa là những "công dân" duy nhất trên đảo.

Đảo Yến là hòn đảo gần nhất, trong quần thể các hòn đảo khác như Hòn Gió (còn gọi là Hòn Giò, hay Hòn Dò vì nhiều cách lý giải dân gian khác nhau), Hòn Nồm, Đảo Chim…

< Mặt nhìn vào đất liền của Đảo Yến là những bãi cát chạy dài.

Từ đảo Yến trong ra xa có thể thấy được đảo Hòn La và đảo Gió, ba hòn đảo tạo thành 3 đỉnh của một hình tam giác, cảnh đẹp như trong cổ tích. Tuy không có sự đa dạng của động, thực vật, nhưng nơi đây có sự hiện diện của đàn chim Yến đông đúc cư ngụ và làm tổ. Vì thế, đảo có tên là đảo Yến với chủ ý đây chính là thiên đường của loài chim này.

< Mặt hướng ra đại dương có nhiều bãi đá hùng vĩ, được sóng biển tạo nên hình hài.

< Một trong những bãi đá hiểm trở nhưng thật đẹp.

Để giữ lại vẻ đẹp của Đảo Nồm cũng như sự sinh trưởng của đàn chim Yến, được sự cho phép của UBND tỉnh Quảng Bình, Công Ty Yến Sào Khánh Hòa đã phối hợp với nhân dân địa phương thành lập tổ bảo vệ đảo Nồm. Sự tồn tại của đàn chim Yến đã góp phần duy trì sự cân bằng sinh thái và cảnh quan trên đảo, đồng thời sẽ mang lại lợi ích kinh tế không nhỏ trong tương lai.

< Các bãi đá tạo thành những hình hài gai góc nhìn ra biển Đông.

< Các hang, vách đá đã từng là nơi cư trú của loài chim yến.

Với nhiều lợi thế để phát triển du lịch, dịch vụ và nguồn lợi về kinh tế, trong thời gian tới, nếu nhận được sự quan tâm, đầu tư đúng hướng của các cấp, chính quyền địa phương, Đảo Yến hứa hẹn sẽ là một điểm đến khá thú vị cho du khách gần xa muốn thưởng ngoạn và khám phá nét thú vị trên những hòn ngọc giữa biển khơi.

< Từ Đảo Yến nhìn ra đảo Hòn La kề cận.

Từ Vũng Chùa - xã Quảng Đông, nơi gần nhất ở đất liền, chỉ cần hơn 20 phút du thuyền quý vị sẽ đặt chân lên hòn đảo thơ mộng, đắm mình trong làn nước mát rượi, trong vắt, men theo bờ đá để nhặt những con ốc ngộ nghĩnh, đặc biệt là tận mắt nhìn thấy từng đàn chim Yến ríu rít đua nhau chao lượn ngay trên đỉnh đầu, một cảnh sắc ấn tượng và rất khó quên.

Đảo Chim - Điểm du lịch hấp dẫn bị bỏ quên

Du lịch, GO! - Tổng hợp từ Quảng Bình TV, Tin nhanh Quảng Bình

Monday, 18 March 2013

Giữa vùng núi đá tai mèo Hà Giang mọc lên một ngôi nhà bằng đất cao hai tầng. Dinh cơ này đã làm nền cho phim nhựa “Chuyện của Pao” do đạo diễn Quang Hải thực hiện, đoạt giải Cánh diều Vàng từ năm 2006.

Ngôi nhà đó là của ông Mua Súa Páo ở xã biên giới Sủng Là (Đồng Văn, Hà Giang). Ông Páo từng giữ chức Trung đội trưởng Đội quân của vua Mèo thời trước Cách mạng tháng tám 1945. Do võ nghệ hơn người, lại có sức khỏe phi thường, có thể một mình tay không đánh thắng hổ, ông Páo được vua Mèo tin tưởng giao chức vụ cao nhất trong đội quân tháp tùng.

Có tiền, ông Páo thuê thợ giỏi nhất về xây dựng ngôi nhà trong mấy năm ròng. Tòa nhà trình tường vững chãi 2 tầng với 3 dãy nhà ghép thành hình chữ U để lộ phần sân nhỏ lát đá tảng được đánh bóng cẩn thận. Bây giờ ở bản Lũng Cẩm Trên chỉ còn ông Mua Vản Sấu là còn nhớ được chuyện nhà ông Páo. Ông Sấu bảo: “Ngôi nhà của ông Páo thuộc loại đẹp nhất không đâu sánh được”.

Leo lên một ngọn núi cao phía sau ngôi nhà nhìn xuống sẽ thấy giữa những làn sóng đá vôi xám ngoét, đen kịt dưới thung lũng, bên kia là Trung Quốc, bên này là nhà cổ vững chãi như cột mốc trấn giữ vùng biên. Ngôi nhà trình tường cao hai tầng này được ví như là “điểm tựa” cho bà con dân tộc nơi đây, và là điểm đến không thể bỏ qua của những người ưa khám phá vùng núi đá Hà Giang.

Ngôi nhà cổ của ông Páo xếp vào hàng “tứ đại đồng đường”. Năm 1979 con trai ông Páo là Mua Súa Vừ qua đời, một năm sau thì ông Páo cũng về với tổ tiên. Anh Mua Phái Tủa đứng ra gánh vác việc gia đình và lấy chị Ly Thị Chúa làm vợ. Anh Tủa thì cứ đi biền biệt, làm thuê ở vùng biên. Anh làm đủ thứ nghề, từ bốc vác đến thồ hàng, ai thuê gì anh cũng làm để có tiền nuôi vợ con.

Nhà giữa cùng sân với anh Tủa là nơi ở của ông Mua Sín Già. Căn nhà được soi sáng bởi ánh lửa trong bếp ở gian bên cạnh. Ông Già thấy nhà có khách thì cười ha hả lôi chum rượu ra mời. Ông bảo: “Tao có 2 vợ cùng sống chung một nhà, vui lắm. Ở Sủng Là không ai được như tao”.

Theo quan hệ gia tộc, ông Già là cháu gọi ông Páo là bác ruột. Ông Già lấy vợ đã lâu nhưng không có con. Mấy năm vừa rồi, bà vợ cả đã đi tìm vợ hai cho chồng. Bây giờ, con cái đã đề huề, ông Già chỉ còn mỗi việc trông nhà và uống rượu để hai bà vợ lên nương trồng ngô, làm sắn.

Ông Vàng Mý Tính, trưởng bản Lũng Cẩm Trên cho hay, ngôi nhà cổ của ông Páo là tài sản quý nhất của bản. Khách du lịch dưới xuôi lên, người Tây cũng đến ngắm nghía suốt ngày, nhưng không ai dám vào bên trong vì sợ phong tục, sợ bóng tối, sợ ngôi nhà bị sập, vì xuống cấp quá rồi.

Đứng ngay cạnh bờ rào được xếp bằng đá núi tai mèo bên cổng vào, ông Mai Bá Nin, Phó chủ tịch UBND xã Sủng Là bảo, xã này đang được chọn làm xã điểm để xây dựng nông thôn mới của huyện Đồng Văn, ngôi nhà cổ của ông Páo cũng sẽ được đầu tư, tôn tạo và nâng cấp để kết hợp làm làng văn hóa du lịch các dân tộc.

“Nhà trình tường nói chung là một nét văn hóa đặc sắc của bà con dân tộc vùng cao. Nhà người Mông ở Sùng Là dù to hay nhỏ, dù mới hoặc truyền thống đều được xây 2 cửa, một chính và một phụ. Nhà cổ của ông Páo cũng thế, đó không chỉ là thể hiện kiến trúc của người Mông mà còn mang giá trị tư tưởng, là chỗ dựa văn hóa của bà con dân tộc”, ông Mai Bá Nin nói.

Du lịch, GO! - Theo Theo An Ninh Thủ Đô + internet
Nhà văn Chu Văn từng bảo rằng nghề làm phở phát tích từ thôn Rao Cù huyện Nam Trực của tỉnh Nam Định; hỏi các ông chủ tiệm phở ở Sài Gòn ở cả Vientian (Lào)… thì y như rằng cứ mười ông có chín ông gốc quê Nam Định!

Bây giờ thì khắp các nơi, Hà Nội, Hải Phòng… đâu đâu cũng nhan nhản những biển hàng “Phở gia truyền Nam Định”. Nhưng Nam Định có thật là quê hương của phở không thì lại là chuyện khác.
Dân nghiện phở ở Nam Định than phiền là phở Hà Nội không ra gì. Còn người Hà Nội lỡ có một lần ăn phở ở bến ôtô hay nhà ga Nam Định thì mang ấn tượng xấu mãi.

Ở Nam Định có hai hàng phở cùng có tên là Đán. Một Đán gầy, một Đán béo. Lần đầu tiên đến cái hàng phở nằm ở bên ngách chợ Rồng, tôi lấy làm ngờ cái danh tiếng của ông Đán gầy này.

Có độc hai cái bàn dành cho khách, vài cái ghế, một cái bếp lò chỉ như những cái bếp lò vẫn sử dụng cho một gia đình, cái xoong đặt trên bếp cũng vậy. Hai ông bà già dáng chừng như cán bộ công nhân về hưu mới mở ra cái việc phục vụ ăn uống này để thêm tiền chi tiêu, lúc rờ cái thớt, lúc mó con dao, trông thấy cũng đủ sốt ruột.

Khách khứa chả có ai, chỉ có tôi và một anh bạn, thế mà từ lúc chúng tôi ngồi yên vị đến lúc có được một bát phở đặt trước mặt cũng phải mất đến mười lăm phút.

Những lần khác đến ăn, dù có năm bảy người khách ông cũng vẫn chỉ làm với tốc độ ấy thôi. Có khách đến mới thái bánh. Ông gỡ nhẹ tay từng tấm bánh một đặt xếp lên thớt, dao đưa cũng từng nhát một, nhát một, thái vừa đủ cho một bát hoặc đến hai bát là cùng. Xếp phở vào bát xong ông mới cầm đến miếng thịt treo trên móc.

Ông cho nó lên thớt, xoay mãi, ngắm mãi rồi mới hạ từng nhát dao. Thịt thái ra cũng chỉ vừa đủ cho từ một, hai bát. Những lát thịt mỏng, đúng thớ, đều tăm tắp lần lượt được xếp vào trong bát. Rồi rau thơm, rồi nước dùng, rồi đưa tới khách ăn.

Trong lòng bát men sứ trắng như lòng trắng trứng, những sợi phở trắng mềm như lụa, nước trong vắt, nếm thấy ngọt khắp khoang miệng, vài lát thịt nổi vân lên như thớ gỗ nằm hờ hững như một kẻ sĩ thời Đông Chu. Rau thơm thái nhỏ, vài cánh mùi xanh mướt mỏng manh, khách ăn cho thêm một hai lát ớt tươi đỏ thắm vào nữa…

Ăn phở phải ăn với chanh tươi, ớt tươi. Bên trong bát phở là một sự tập hợp hài hòa các màu nguyên, vị nguyên – bất cứ một thứ gì trong đó bị ngả màu là làm hỏng vẻ đẹp, cái ngon của bát phở.

---------

Nam Định từ lâu đã nổi tiếng với “ngón” phở bò gia truyền và trở nên quen thuộc với mọi người không chỉ trên quê hương Nam Định mà còn ở nhiều tỉnh thành trong cả nước và nước ngoài. Phở Nam Định có nguồn gốc, xuất xứ và đặc trưng riêng không thể lẫn với phở của vùng khác.

Vào những năm 1955-1956, người dân ở làng Giao Cù, xã Đồng Sơn, huyện Nam Trực (cách TP Nam Định 14km) đã có phở gánh hay phở xe tới những phố phường của Hà Nội và chiếm được lòng tin của khách hàng. Phở bò Nam Định có nguồn gốc từ mảnh đất họ Cồ, làng Giao Cù với kinh nghiệm làm bánh phở lâu năm.

Phở bò Nam Định cũng giống vùng khác gồm bánh phở, thịt bò, nước phở và một số gia vị nhưng đặc biệt ở chỗ bánh phở Cồ sợi nhỏ ngon, mềm không khô cứng và nồng như ở nơi khác. Bánh phở Giao Cù được làm từ gạo chiêm của vụ trước để hết nhựa mới đem nghiền bằng cối xay đá rồi tráng mỏng trên nồi nước quạt than củi nên trắng, dai và thơm nục. Thịt bò được thái mỏng đập dập, nhúng và vớt ra ngay ăn mềm vẫn giữ được độ tươi ngon và chất dinh dưỡng của thịt. Có người nói “nước trong, bánh dẻo, thịt mềm…ắt là phở ngon”.

Công đoạn pha chế nước dùng của phở Nam Định là quan trọng nhất, đó là bí quyết gia truyền của những người thợ làm phở. Nước phở được ninh từ xương ống của bò cùng một số gia vị như thảo quả, gừng, hoa hồi, đinh hương, hạt ngò gai, thanh quế, hành khô, tôm nõn, sá sùng…

Xương rửa sạch, cạo hết thịt bám vào xương cho vào nồi đun với nước lạnh. Nước đầu tiên đổ đi để khỏi bị nhiễm mùi hôi của xương bò vào nước dùng, nước lần sau mới làm nước dùng cho thêm gừng và hành củ nướng vào. Để lửa lớn cho nước sôi sau đó giảm bớt lửa vớt bọt cho thêm ít nước lạnh đun sôi rồi vớt bọt cho đến khi nào nước trong và không còn bọt nữa, cho ít gia vị và điều chỉnh lửa để nước sôi lăn tăn không bị đục và có vị ngọt của xương. Nước dùng ngon là do các loại gia vị theo bí quyết “gia truyền” của dòng họ Cồ.

Trong lòng bát men sứ trắng tinh những sợi phở trắng mềm như lụa cùng vài miếng thịt bò thái mỏng, nhúng thêm cọng hành lá và ít rau thơm thái nhỏ, vài cánh mùi xanh mướt mỏng manh chan chút nước dùng trong vắt là du khách có thể thưởng thức ngay món phở “gia truyền” mà chỉ ở Thành Nam mới có hương vị ngon ngọt của xương ấy. Du khách có thể thưởng thức phở bò tại những quán nổi tiếng ngon trên đất Thành Nam như phở Đán ở phố Hai Bà Trưng và phở Quảng Nguyên ở phố Hàng Thao – TP Nam Định…

Du lịch, GO! - Theo Doanh nhân SG cuối tuần, Dulichnamdinh + internet
Cách trung tâm thành phố Cao Lãnh khoảng 20km, thuộc ấp 6, xã Gáo Giồng, huyện Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp, Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng với cảnh quan thiên nhiên quyến rũ, được mệnh danh là Đồng Tháp Mười thu nhỏ của miền Tây Nam Bộ.

< Một góc Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng nhìn từ trên cao xuống.

Từ thành phố Cao Lãnh, theo quốc lộ 30, du khách vi vu trên cung đường rất đẹp tới Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng. Như một ốc đảo xanh, Gáo Giồng được chia thành 4 khu với trên 70km kênh phân lô, 20km đê bao khép kín, là lá phổi của vùng Đồng Tháp Mười.

< Khách đi xuồng ba lá tham quan Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng.

Rừng tràm Gáo Giồng có diện tích khoảng 1.700ha, trong đó có 250ha rừng nguyên sinh, mang đến cho du khách vẻ đẹp hoang sơ.

< Đài quan sát trong Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng.

Đứng trên đài quan sát giữa khu du lịch, du khách có thể phóng tầm mắt về bốn phía, cảm nhận sự bao la của cả vùng đất Tây Nam Bộ.

< Du khách trên đài quan sát ghi lại những khảnh khắc đẹp.

Nếu ai từng xem bộ phim nổi tiếng “Cánh đồng hoang” do cố NSND Hồng Sến đạo diễn, nhà văn Nguyễn Quang Sáng viết kịch bản sẽ cảm nhận được Gáo Giồng. Đây là nơi đoàn làm phim đã thực hiện những cảnh quay đặc sắc về vùng Đồng Tháp Mười trong cuộc kháng chiến chống đế quốc xâm lược.

< Chiếc xuồng ba lá đưa du khách đi tham quan và khám phá rừng tràm. 

Đến Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng, du khách đi xuồng ba lá, bồng bềnh xuôi theo những con rạch nhỏ, bơi len lỏi trong rừng tràm trốn nắng, hít thở không khí trong lành.

< Cổng vào Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng.

Trong không gian yên ả, những cô thôn nữ mặc áo bà ba lướt nhẹ mái dầm chở khách xuyên qua những tán tràm mát rượi, ghé thăm một địa chỉ đặc biệt là sân chim rộng gần 40ha. Nếu chèo thuyền vào buổi sáng sớm hoặc chiều muộn, du khách bắt gặp cảnh huyên náo của cả khu rừng, nhiều loài chim bay rợp cả góc trời.

< Du khách đến tham quan Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng và chơi đùa với những chú khỉ.

Sân chim có hơn 200 loài trú ngụ, có những loài được đưa vào Sách đỏ Việt Nam và Thế giới như: ô tác, nhan điểm, giang sen…

< Một góc nghỉ ngơi cho du khách trong Khu Du lịch Sinh thái.

Trên những vạt rừng rộng mênh mông, hàng chục loài chim nước sinh sống và làm tổ quanh năm như: trích mồng đỏ, le le, vịt trời…, trong đó, nhiều hơn hết vẫn là những đàn cò trắng lên đến hàng chục nghìn con khiến rừng tràm được xem là vườn cò lớn nhất hiện nay của vùng Đồng Tháp Mười.

< Cá lóc nướng trui, món ăn dân dã của vùng Đồng Tháp Mười.

Gáo Giồng đẹp nhất vào mùa nước nổi. Cả một vùng nước mênh mông đượm màu vàng của bông điên điển, màu đỏ của bông súng, màu tím của hoa bằng lăng, sắc hồng của những cánh sen hòa lẫn màu xanh mượt mà của rừng tràm. Tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà không phải nơi nào cũng có được.

< Món ốc luộc cánh sen.

Thủy sản nơi đây phong phú, nhiều nhất là các loại cá như: cá lóc, cá rô, cá thát lát, đặc biệt là cá linh từ Biển Hồ Campuchia đổ về… Du khách có thể trổ tài câu cá, cùng quăng chài với ngư dân, chế biến những món ăn dân dã như: cá lóc nướng trui cuốn lá sen, canh chua bông điên điển, ốc hấp tiêu…

< Cơm huyết rồng hấp lá sen.

Được thành lập từ tháng 3/2003, Khu Du lịch Sinh thái Gáo Giồng hiện là điểm tham quan thú vị của du khách trong và ngoài nước mỗi khi có dịp khám phá miền Tây Nam Bộ.

Du lịch, GO! - Theo Nguyễn Oanh - Lê Minh (Báo Ảnh VN)

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống