Tôi thuộc típ người hướng ngoại, đó là một trong những lý do tôi thích đi du lịch bụi, tự mình tìm hiểu và khám phá các vùng đất được đặt chân đến.
Nhớ lại chuyến du lịch bụi gần đây nhất tới vùng rừng núi phía Bắc VN, tôi và một số người bạn thân quyết định sử dụng xe gắn máy để được thoải mái ngắm nhìn mây trời, dừng lại và trò chuyện với bất kỳ ai mà chúng tôi muốn...
Bên cạnh sự háo hức khi được tắm suối, leo núi thỏa thích, được dịp ghi lại hết những khoảnh khắc khó quên trên các ngọn núi hùng vĩ, chúng tôi cũng vài lần trải qua cảm giác lo lắng vì bị lạc đường giữa chiều tối. Tuy vậy, mọi thứ cuối cùng đều ổn thỏa.
.
Dẫu chi phí để sống trong các khách sạn lớn, dùng những bữa ăn hoành tráng... hoàn toàn nằm trong khả năng, nhưng chúng tôi vẫn quyết định chọn cách sống cùng nhà với những người bạn dân tộc thiểu số, cùng họ dùng những bữa ăn dân dã, uống rượu và ngủ trên sàn nhà... Vốn tiếng Việt hạn chế không khiến câu chuyện giữa chúng tôi bớt rôm rả.
Tôi cũng cảm nhận được rất rõ sự hạnh phúc trong từng cử chỉ, vẻ mặt của những con người chân chất này. Mọi thứ tuy bình dị nhưng rất khó quên trong tôi.
Có người thắc mắc vì sao tôi là sếp của một công ty lớn, lại là người Pháp mà chọn cách sống quá đơn giản như vậy? Họ cho rằng người Pháp thường sống rất lịch lãm, quyền quý... huống hồ với một vị giám đốc thì đòi hỏi chất lượng sống càng cao hơn nhiều. Điều đó không hẳn chính xác.
Ở bất cứ xã hội nào cũng có nhiều típ người khác nhau, và không ít người Pháp chúng tôi tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong những gì giản đơn, dung dị nhất. Xin đừng đem ý kiến chủ quan áp đặt vào những thứ mà chúng ta chưa từng gặp.
Tôi từng tiếp xúc nhiều người Việt có hoàn cảnh gia đình không quá khá giả nhưng lại rất hạnh phúc, có lối sống cao quý và đầy tự trọng. Sự giàu có về vật chất và tinh thần là không phụ thuộc vào nhau.
Những chuyến du lịch bụi này theo quan điểm của tôi không chỉ vui mà rất cần thiết. Chúng khiến con người được sống trong một không khí gần gũi, thân thiết hơn với bạn bè và môi trường, để từ đó hiểu rõ hơn những giá trị sống, được tiếp xúc và bổ sung kiến thức về nhiều nền văn hóa khác nhau, biết cách rèn luyện bản lĩnh để sống sót trong những điều kiện không đầy đủ... Những thứ mà cuộc sống đô thị đã dần lấy mất ở người dân và người Việt dĩ nhiên không là ngoại lệ.
Ba năm sống và làm việc tại VN tuy không dài nhưng đọng lại trong tôi rất nhiều kỷ niệm. Giờ đã đến lúc tạm biệt vùng đất này để quay lại quê hương, tôi dĩ nhiên sẽ rất nhớ nơi đây và đặc biệt nhớ những chuyến du lịch bụi của mình...
Pierre Lauzeral
(người Pháp, giám đốc điều hành một tập đoàn lớn tại VN)
CÔNG NHẬT ghi
Du lịch, GO! - Theo Tuoitre
Nhớ lại chuyến du lịch bụi gần đây nhất tới vùng rừng núi phía Bắc VN, tôi và một số người bạn thân quyết định sử dụng xe gắn máy để được thoải mái ngắm nhìn mây trời, dừng lại và trò chuyện với bất kỳ ai mà chúng tôi muốn...
Bên cạnh sự háo hức khi được tắm suối, leo núi thỏa thích, được dịp ghi lại hết những khoảnh khắc khó quên trên các ngọn núi hùng vĩ, chúng tôi cũng vài lần trải qua cảm giác lo lắng vì bị lạc đường giữa chiều tối. Tuy vậy, mọi thứ cuối cùng đều ổn thỏa.
.
Dẫu chi phí để sống trong các khách sạn lớn, dùng những bữa ăn hoành tráng... hoàn toàn nằm trong khả năng, nhưng chúng tôi vẫn quyết định chọn cách sống cùng nhà với những người bạn dân tộc thiểu số, cùng họ dùng những bữa ăn dân dã, uống rượu và ngủ trên sàn nhà... Vốn tiếng Việt hạn chế không khiến câu chuyện giữa chúng tôi bớt rôm rả.
Tôi cũng cảm nhận được rất rõ sự hạnh phúc trong từng cử chỉ, vẻ mặt của những con người chân chất này. Mọi thứ tuy bình dị nhưng rất khó quên trong tôi.
Có người thắc mắc vì sao tôi là sếp của một công ty lớn, lại là người Pháp mà chọn cách sống quá đơn giản như vậy? Họ cho rằng người Pháp thường sống rất lịch lãm, quyền quý... huống hồ với một vị giám đốc thì đòi hỏi chất lượng sống càng cao hơn nhiều. Điều đó không hẳn chính xác.
Ở bất cứ xã hội nào cũng có nhiều típ người khác nhau, và không ít người Pháp chúng tôi tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong những gì giản đơn, dung dị nhất. Xin đừng đem ý kiến chủ quan áp đặt vào những thứ mà chúng ta chưa từng gặp.
Tôi từng tiếp xúc nhiều người Việt có hoàn cảnh gia đình không quá khá giả nhưng lại rất hạnh phúc, có lối sống cao quý và đầy tự trọng. Sự giàu có về vật chất và tinh thần là không phụ thuộc vào nhau.
Những chuyến du lịch bụi này theo quan điểm của tôi không chỉ vui mà rất cần thiết. Chúng khiến con người được sống trong một không khí gần gũi, thân thiết hơn với bạn bè và môi trường, để từ đó hiểu rõ hơn những giá trị sống, được tiếp xúc và bổ sung kiến thức về nhiều nền văn hóa khác nhau, biết cách rèn luyện bản lĩnh để sống sót trong những điều kiện không đầy đủ... Những thứ mà cuộc sống đô thị đã dần lấy mất ở người dân và người Việt dĩ nhiên không là ngoại lệ.
Ba năm sống và làm việc tại VN tuy không dài nhưng đọng lại trong tôi rất nhiều kỷ niệm. Giờ đã đến lúc tạm biệt vùng đất này để quay lại quê hương, tôi dĩ nhiên sẽ rất nhớ nơi đây và đặc biệt nhớ những chuyến du lịch bụi của mình...
Pierre Lauzeral
(người Pháp, giám đốc điều hành một tập đoàn lớn tại VN)
CÔNG NHẬT ghi
Du lịch, GO! - Theo Tuoitre
0 comments:
Post a Comment