Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Auto scrolling

Giới thiệu bản thân

Bản quyền thuộc Công ty du lịch Việt Nam. Powered by Blogger.

Lưu trữ Blog

Search This Blog

Saturday, 3 December 2011

Vào những lúc cao điểm du lịch bây giờ như hè, lễ tết thì các khu du lịch - bãi biển tại đây đều chật cứng thì tại đồi Nhái này có thể là điểm cắm trại tốt tránh kiểu người và người nhun nhúc trên bãi - mình nghĩ vậy.

< Mình chạy trước, bà xã thích đi bộ nên theo sau - cùng băng qua đồi Nhái...

Nhưng ngoài kia có bãi lài, có thể tắm được không? Mình sẽ rõ ngay thôi! Lúc này thì mình dừng xe chờ nửa kia - đường đất nhưng chạy tốt mà.

Ngày xưa, rừng Chí Linh trải dài từ đầu khu du lịch Chí Linh bây giờ (ngay ngã rẽ Thùy Vân - Nguyễn An Ninh) kéo dài tới tận đồi Nhái và được chặn ngang bở dòng nước của Cửa Lấp. Rừng Chí Linh ngày ấy ít người ngoài một đơn vị quân đội đóng ngoài kia.

< Dốc và cua nhưng chạy xe máy không khó khăn gì.

Bây giờ thì các  KDL, sân Golf, nhà hàng... mọc lên chi chít khiến rừng Chí Linh co cụm lại - diện tích rừng có lẽ chỉ còn 1/5 so với ngày trước - có tương lai biến mất hẳn.

Lúc mình rẽ vào đường vô đồi Nhái này đã thấy một tấm biển phai màu thời gian, đại ý là đất chuẩn bị dành cho một công trình du lịch nào đó nhưng chưa được thực hiện, cũng có thể đó là dự án treo từ khá lâu.
Nhưng nhờ treo, nhờ chưa đầu tư mà Vũng Tàu cũng còn sót lại vùng đất cuối cùng còn một khoảnh biển hoang sơ.

< Bỏ xe tại đây, bọn mình ra mép biển...

Qua thêm vài dốc, vài đường quanh thì mình đã nghe tiếng sóng rào rạt và khung cảnh biển hiện lên trước mắt: Biển Đồi Nhái thuộc vùng rừng Chí Linh Vũng Tàu là đây.

Phía trên có một căn nhà gỗ nhìn ra hướng biển, đối diện phía dưới là một căn khác nhưng chỉ che chắn kín phía biển, còn phía trong thì trống toác đặt các dụng cụ linh tinh.

< Tít bên kia biển là Long Hải...

Biển có bãi rất lài do được cát từ sông bồi lắp, nước trong và sạch nhưng không bóng người. Nhìn tít phía xa xa, tận "bên kia biển" là Long Hải với nhà nhà cửa cửa thấp thoáng trước dãy núi Minh Đạm nhấp nhô.
< Vắng không bóng người, hay là do ngày thường?

Phía trên là những cây dương của rừng Chí Linh - hình thức cắm trại qua đêm dưới tán rừng dương tại đây dành cho nhóm thì mình nghĩ là ổn nhưng phải là nhóm chứ không phải riêng lẻ nhé, để an toàn cho bạn thôi.
< Kẻ du phượt như một bé "quàng khăn đỏ".
< Xòe tay victory, một chiến thắng be bé khi hoàn thành mục tiêu "Đồi Nhái".
Xem trước trên bản đồ vệ tinh rồi đến đó được, nhìn thấy được quả là những niềm vui.
< Chái nhà lớn phía trong bãi. Gọi là hàng quán kinh doanh thì cũng không phải vì vách bít kín phía biển và lại hở phía trong, trông giống như nhà kho để ngư cụ ngày trước.
Bây giờ thì bỏ không.
< Vách ngoài có tấm bảng ghi: " Bãi tắm chưa có tổ chức cứu nạn, quý khách cẩn thận và tự chịu trách nhiệm nếu có tai nạn xẩy ra".
Biển với độ thật lài thế này và nếu không ra quá xa thì mình nghĩ khó có việc nguy hiểm được.
< Phía trên là rừng dương, nếu thích thì tha hồ cắm trại nhé.

Có thể bạn cười cho là bọn này kỳ cục, toàn thích đến những nơi mà thường thì chả có ai tới...
Nhưng không sao cả: cái đám lượt phượt thông thường là như vậy bạn à - du lịch theo kiểu dọn cổ "đầy đủ" quá thì mất "phê"!
< Ngoài kia vẫn sóng ì ầm. trong này vắng tanh - một địa điểm hay hay...
< Rong ruỗi, tới lui một hồi thỏa thích rồi thì bọn mình quay ra, bây giờ cũng đã xế chiều rồi - xứ biển tối nhanh lắm.
Nhìn về phía căn nhà gỗ có gác phía trên thì thấy có người đứng nhìn biển, vậy là bọn mình không cô đơn.
< Một trong hàng "đống" gò cát tại đồi Nhái, cảnh vật thật hoang sơ.
< Lối đường đất cũng không khó chạy xe chỉ trừ một đoạn cát ngắn, cẩn thận vẫn chạy ok.
< Cái cổng vào đơn sơ mà mình nói đây! Mong cho "dự án"... không thành để chốn cuối cùng này vẫn còn tồn tại cho người dân địa phương thụ hưởng cùng khách phượt vãng lai.
< Ra mút phía ngoài rồi thì gặp hai chú ục ịt giòng heo mọi, thật ngộ nghĩnh.
< Cống dẫn nước vào đầm, hiện đang đóng.
< Rồi cũng ra đường nhựa, đây chính là QL51C. Từ đây chạy đến vòng xoay có ngã rẽ vào cầu Cửa Lấp chỉ hơn 2km một ít.
< Mé trong sâu đất liền mà gặp cái này thì chứng tỏ là "sự phát triển". Còn mé bờ biển mà có cái này là "sự xâm lăng".
< Trở về Long Hải tìm bữa cơm chiều rồi lại chạy ra Mộ Cô. Ngã rẽ vào mộ gặp cổng tịnh xá Ngọc Hải nổi bật trong ánh hoàng hôn.
< Cảnh chùa thật thanh tịnh nhưng con người tại đây thì mình không rõ. Hỏi gần đấy chỉ nghe chỉ trích không hay...
< Nhưng không sao cả, cảnh đẹp hay sự thanh tịnh vẫn tuyệt vời.
< Bên cạnh là đường vô bãi tắm mà người địa phương gọi là Năm Hiếu.
Thích thì  vào còn không thì vẫn vô số lối xuống bãi tắm thoải mái, không sao cả.
< Mộ cô trong ánh chiều tà.
< Và biển cả trong ánh hoàng hôn.
< Ánh dương lại sắp khuất bóng, hết một ngày và là ngày thứ 2 bọn mình đã ở đây.

Nhanh thật, vậy là sáng mai bọn mình sẽ từ giã nơi đây để trở về cái đô thị sầm uất nhất, to nhất và cũng lộn xộn và ô nhiễm nhất rồi.
< Chụp tấm này phải tăng độ nhạy sáng vì ánh sáng đã mờ ảo lắm.


Sau chuyến này bọn mình chắc khó còn dịp để đi cho đến cuối năm. Do mùa Noel và tết sẽ lu bu mà.
< Còn luyến tiếc, bọn mình vẫn lơn tơn dưới bãi biển. Biển động, sóng lớn tung tóe nước trên các chỏm đá.

Tám giờ đêm bọn mình chạy ra ngã 3 Mũi Tàu ăn vặt rồi ra đây lần nũa để hóng gió và nghe tiếng sóng biển vỗ dạt dào.
Có đèn đường, có đèn màu trên nóc Mộ Cô và vẫn có người - không nhiều. Tất cả cũng hướng cả đôi mắt về biển cả: mẹ biển vẫn ì ầm ngày đêm...

Còn tiếp

Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần cuối

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

0 comments:

Post a Comment

Công ty du lịch

Công ty du lịch >>> Siêu thị mevabe dành cho mẹ và bé ,quần áo trẻ em >> thời trang trẻ em
Lên đầu trang
Tự động đọc truyện Dừng lại Lên đầu trang Xuống cuối trang Kéo lên Kéo xuống